Chương 32 : Thành Viên Mới
Mao Mao ~~~~~
**********************************************
Đêm qua về , Tiêu Thanh là con trai đã ngủ chung với bao nhiêu bạn học là nam sinh đâu có vấn đề gì . Nhưng lần này lại khác , cả đêm nằm trên giường bên cạnh là Châu Vũ cậu có cảm giác khó nói .
Châu Vũ thấy Tiêu Thanh không ngủ được , cậu nghĩ cậu ta vì lạ chỗ không quen nên nằm chằn trọc mãi . Cậu quay sang ôm Tiêu Thanh kéo người cậu vào ngực mình .
Tiêu Thanh đang nằm bị Châu Vũ vòng tay qua ôm làm đầu cậu đập mạnh vào lồng ngực cậu ta .
Tai cậu áp mặt vào ngực Châu Vũ , tiếng tim đập hòa hợp hơi thở đều đặn của cậu ta làm Tiêu Thanh quên mọi thứ dần chìm vào giấc ngủ .
Sáng như thói quen , Châu Vũ dậy sớm . Tiêu Thanh vẫn còn ngủ mê trên giường .
Cậu đi xuống gara lấy xe đi đến siêu thị mua ít đồ . Để Tiêu Thanh một mình ở nhà .
Châu Vũ đi chưa được bao lâu , Tiêu Thanh lồm cồm bò dậy vươn tay lên trời cho tỉnh ngủ rồi mở tủ lấy quần áo đi vào phòng tắm .
Bên ngòai cổng , Tiểu Dĩ lái một chiếc xe đen không sang bằng Châu Vũ đi vào gara .
Bên trong phòng tắm , Tiêu Thanh đang chà xà phòng khắp người . Cậu nhấp mắt lại không để bọt xà phòng dính vào mắt lần mò tìm tay vặn vòi nước .
" Cạch ... cạch ... " Cậu vặn vặn , nước trong vòi bị gì đấy không xịt ra nước . Tiêu Thanh luống cuống gọi Châu Vũ vì tưởng cậu còn ở nhà .
- Châu Vũ giúp tớ ... !
Tiếng gọi rất to , Tiêu Dĩ vừa bước vào phòng khách dắt theo một cục bông trắng to . Nó đột ngột chạy lên phòng ngủ của Châu Vũ , Tiểu Dĩ hốt hoảng chạy theo .
- Mao Mao , dừng lại !
Tiêu Thanh đứng trong phòng tắm , kêu gào gọi Châu Vũ .
- Châu Vũ cậu có nghe tớ gọi không ?
- Gâu ... gâu ...
Mao Mao đứng chạy lại đứng trước cửa phòng tắm .
- Châu Vũ !!!
- Gâu ... gâu ...
Tiêu Thanh gọi Châu Vũ lại nghe được tiếng chó sủa trả lời " Không lẽ Châu Vũ hóa thành chó " . Cậu không tin liền gọi lớn :
- Tên thối nhà cậu , Châu Vũ mau vào giúp tớ . Bọt xà phòng dính vào mắt tớ rồi !
- Gâu ... gâu ... gâu ...
Tiểu Dĩ đứng ở cửa phòng , ôm bụng cười ngặt ngẽo . Châu Vũ từ sau lưng Tiểu Dĩ bước vào , âm khí lạnh lẽo làm cậu nín cười mà im miệng .
- Châu Vũ đừng giỡn nữa , tớ không đùa đâu . Mau vào giúp tớ!
- Gâu ... gâu ... gâu ...
Lại tiếng chó sủa trả lời cậu . Tiêu Thanh tức điên .
- Con chó không biết điều kia , mau giúp ta gọi Châu Vũ đi .
" Ào ... " Vòi nước được vặn ra , từng dòng nước xịt khắp người Tiêu Thanh . Bọt xà phòng chảy theo nước chảy xuống hết .
Mở nước cho Tiêu Thanh xong , cậu đi ra ngoài . Cậu dắt Mao Mao xuống phòng khách Tiểu Dĩ đi theo sau .
- Nói thật , nó rất buồn cười !
Tiểu Dĩ lại không nhịn được phì cười lớn . Châu Vũ vuốt ve đám lông trắng của Mao Mao .
- Về lúc nào ?
Tiểu Dĩ nín cười , chăm chú vào câu hỏi của Châu Vũ .
- Vừa nãy !
Thói quen của Châu Vũ là chỉ cần trả lời ngắn gọn , cậu cực gét ai nói nhiều * Tiêu Thanh dạng người nói nhiều mà Châu Vũ lại thích ('‿') *
Tiêu Thanh tắm xong , liền đi xuống tìm Châu Vũ thì bắt gặp một người thanh niên đang ngồi ở phòng khách . Tiêu Thanh tưởng đấy là anh Châu Vũ liền chạy xuống chào hỏi .
- Anh là anh hai của Châu Vũ a .Em là Tiêu Thanh chào anh , em là bạn cùng lớp với Châu Vũ !
Nghe được câu chào hỏi của Tiêu Thanh , Tiểu Dĩ ôm bụng cười như tên lên tâm thần . Tiêu Thanh quay sang nhìn Châu Vũ .
Châu Vũ không nói gì , trong lòng cậu bị Tiêu Thanh chọc cho cười không nhịn được.
- Gâu ... gâu ...
Mao mao sủa một tiếng , giống như mọi người bỏ rơi nó liền sủa gây chú ý .
- Tôi là trợ lí của cậu Vũ , tôi không dám làm anh của cậu ấy đâu ! Haha...
Tiểu Dĩ vừa cười vừa phân minh , Tiêu Thanh biết mình bị ngớ nên đứng ngãi ngãi sau đầu . Mao mao đột nhiên chạy lại Tiêu Thanh , cái cục trắng trắng phóng đến làm Tiêu Thanh sợ toán lên chạy khắp phòng , mao mao không tha , nó cứ chạy theo .
- Châu Vũ , nó là con gì thế . Cậu mau kiu nó ngừng lại đi .
Chạy vòng vòng quanh phòng khách . Tiểu Dĩ hôm nay được một trận cười còn hơn đi xem kịch hài . Tiêu Thanh mặc một chiếc quần dài ống rộng , vừa chạy vừa vén ống quần lên như chạy lũ.
- Mao Mao !
Châu Vũ gọi con yêu mình lại , nó không nghe mà còn phất lờ đuổi theo Tiêu Thanh .
Châu Vũ lần đầu thấy Mao Mao không nghe lời cậu như vậy . Tiêu Thanh chạy hơn chục vòng , mệt quá nằm vật lên sàn . Mao Mao từ sau nhảy lên người cậu , toàn thân cậu toàn mồ hôi Mao Mao le cái lưỡi liếm lám hết mồ hôi trên mặt Tiêu Thanh .
- Cậu may mắn đấy !
Châu Vũ lên tiếng , nếu như người khác thì Mao Mao đã hung dữ nhảy vào cắn người mà nó gét. Còn Tiêu Thanh nó lại làm ngược lại , vui vẻ quấn Tiêu Thanh.
Thuộc giống chó Ngao Tây Tạng , hung dữ chỉ có duy nhất Châu Vũ làm nó nghe lời . Nó chỉ mới 4 tuổi lại được Châu Vũ chăm sóc nên bề ngòai nó to gần bằng Tiêu Thanh .
- A a nhột nhột , Châu Vũ nó là chó gì vậy ?
- Chó ngao !
Tiêu Thanh giật mình ngồi bật dậy chạy về phiá Châu Vũ .
- Sao nó to quá vậy , lần đầu tớ thấy giống chó to lớn giống nó đó !
- Mao Mao , đến đây !
Châu Vũ gọi một tiếng , Mao Mao lìên chạy lại .
- Mao Mao là thành viên mới , cậu xem nó như con mình đi .
- Được thôi , tớ đang thấy vui đây!
Tiêu Thanh quắt tay gọi Mao Mao , cả hai đi ra sân vườn đùa giỡn. Bên trong thì , Châu Vũ ngồi trên sofa chăm chú nhìn hai người vui vẻ đùa nghịch khẽ nở nụ cười nhếch miệng .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro