Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 24 : Năn Nỉ Cậu Quả Thật Rất Khó !

Ngồi trên xe , cả hai không nói gì cho đến khi về đến kí túc .

Tiêu Thanh bước xuống xe , Lâm Dạ có việc gì đấy nên khi Tiêu Thanh vừa bước xuống đã đạp ga chạy đi .

- Đồ bát đảng !

Mắng Lâm Dạ xong , cậu vui vẻ coi như không có gì xảy ra đi thẳng lên phòng .

- Anh Tiêu Thanh , híc híc !

Trên hành lang , Tiêu Thanh đang đi bắt gặp Nhã Đình đang khóc sứơt mứơt chạy lại phía cậu.

- Nhã Đình , em sao vậy . Có chuyện gì nói anh nghe !

Nhã Đình khóc lớn , môi mếu máo .

- Anh hai em ....

Tiêu Thanh nóng ruột , hỏi gấp:

- Châu Vũ sao ?

- Anh , anh hai em không biết bị gì cứ nhốt mình trong phòng không ăn gì . Em năn nỉ anh ấy lại mắng em . Híc..híc...

Chưa nói hết câu Tiêu Thanh đã biến mất , nước mắt tà môn của Nhã Đình đã có tác dụng , Tiêu Thanh chạy một mạch lên cầu thang thẳng đến phòng Châu Vũ mặt sức đập .

- Này tên kia , mau mở cửa !

* Đến nộp mạng cho Châu Vũ *

Châu Vũ đang nằm trên giường , hai bên tai đeo headphone bật nhạc với tần số lớn . Tiêu Thanh bên ngòai chửi mắng , bên trong cứ tĩnh lặng . Đập rồi đá , đá rồi đập cũng chả ăn thua .

- Không lẽ cậu ta ...

Nói rồi chạy một mạch xuống tìm bảo vệ , đòi chià khóa. Thấy đằng xa bảo vệ vừa đi giữa sân kí túc . Phóng như bay đến .

- Chú , có ngừơi tự sát trong phòng . Chú mau lên mở khóa cửa đi!

Tiêu Thanh kể hối hả cho bác bảo vệ nghe . Ông bác từ tốn , hỏi :

- Phòng nào ?

- Phòng cuối hàng lang dãy B !

Ông bảo bệ lắc lắc đầu .

- Xin lỗi , phòng đấy tôi khó có chià khóa !

Tiêu Thanh ngơ người .

- Không có chìa khóa là sao , tất cả chìa khóa phòng đều là do chú giữ mà ?

- Đúng vậy , nhưng phòng của Châu thiếu gia tôi không có !

- Không có là sao chứ , bây giờ gấp lắm rồi . Cậu ta đang tự sát bên trong đấy !

" Bịch " Châu Vũ đặt headphone xuống , bụng cậu có chút đói mở cửa đi ra ngoài . Đi đến sân kí túc , cậu bắt gặp cảnh tựơng Tiêu Thanh đang cãi nhau với bảo vệ. Có chuyện vui , Châu Vũ đi đến xem thử .

- Tôi bảo là không có , cậu đừng hỏi . Cậu ấy không thích ai quản cậu ấy kể cả phòng của cậu !

Hai người giằng co , Tiêu Thanh nhất quyết phải lấy đựơc chìa khóa để đi cứu người.

- Cậu chủ !

Ông bảo vệ nhìn ra người đứng phiá sau lưng Tiêu Thanh . Nghe hai tiếng cậu chủ của bảo vệ , bất giác Tiêu Thanh quay lại .

- Châu Vũ !

Ông bảo vệ liền khai hết nữa gì xảy ra với Châu Vũ . Sắc mặt của cậu khi nghe xong rất bình thản , luồn tay vào túi quần lấy ra mừơi tệ đưa cho ông bảo vệ ấy , trước mắt kinh ngạc của Tiêu Thanh .

- Tốt lắm , hết việc của ông rồi . Đi !

Ông bảo vệ biết mình bị đuổi , lặng lẽ rời đi . Đợi bảo vệ đi khuất , Châu Vũ quay sang nhìn Tiêu Thanh .

- Còn lết mặt đến tìm tôi !

" Ể anh hai , cậu đang có thái độ không tốt với tớ đấy !". Tiêu Thanh mắng thầm , giả ngốc trả lời :

- Lết mặt đến tìm cậu , là ý gì ?

Châu Vũ mặt không biểu cảm , môi nhếch lên khinh bỉ " Đựơc lắm !". Tiến lại áp mặt vào Tiêu Thanh , tòan thân mồ hôi tuôn ra như suối .

- A , thật ra là ...

Tiêu Thanh a một tiếng , để tránh bị Châu Vũ áp sát mặt. Châu Vũ ngừng lại , vòng tay ra ôm chặt eo Tiêu Thanh kéo vào lòng .

- Tôi đang muốn thao cậu cho đỡ tức , cậu cũng đã đến nộp mạng !

Tiêu Thanh ngước cao mặt lên nhìn , ánh mắt sắc bén của cậu ta làm cậu giật mình .

- Tớ làm sai gì sao ?

- Cậu còn vờ ngốc !

- Thật mà , tớ chả làm sai gì . Cậu nghĩ nhiều rồi !

- Chính thức cậu không thừa nhận , tôi sẽ chừng trị cậu !

Nói rồi , một lực lớn đổ dồn vào lực cánh tay . Vứt Tiêu Thanh lên vai , Châu Vũ đánh vào mông Tiêu Thanh ba phát , ba bạt tay đó sức lực rất mạnh . Tiêu Thanh đau , la ầm lên .

Có mấy học sinh đang đi trên sân trường , vội nhìn lén sang . Ánh mắt Châu Vũ sắc bén mang gươm giáo liếc nhìn. Tất cả học sinh liền lùi lại chạy mất . " Kì này , mạng mình chắc không còn giữ được rồi ". Tiêu Thanh thầm khẩn cầu .

Châu Vũ khóac Tiêu Thanh lên vai , đi thẳng lên cầu thang . Tiêu Thanh thán cự mãnh liệt , trên đường lên cầu thang , đi ngang qua phòng mình cậu thấy Mộc Nhĩ đang ở đấy ra sức kêu cứu .

- Tiểu Nhĩ , cứu tớ !

Mộc Nhĩ nhìn thấy cảnh tựơng ấy liền định đi lại giúp nhưng lại bị Châu Vũ chừng mắt làm cho đứng người .

- Cậu tự lo bản thân cho tốt !

Nói lời từ giả Tiêu Thanh , Mộc Nhĩ chạy thẳng vào phòng ." Không phải tớ không giúp , mà là có người không cho tớ giúp. Tha tội cho tớ !".

Bên ngòai , Tiêu Thanh la hét giãy giụa . Đến phòng Châu Vũ , cậu ta không cần mở cửa . Trực tiếp đá mạnh vào góc cửa , cánh cửa mở ra . Châu Vũ vác Tiêu Thanh vào cũng không quên đóng lại cửa .

- Cậu vác tớ đến phòng cậu làm gì?

Châu Vũ không nói không rằng vứt cậu xuống giường , đi lại phía tủ lấy một cái còng đựơc làm bằng nguyên chất khó cứa đứt đi lại chỗ Tiêu Thanh .

- Này này , cậu tính làm gì tớ ?

Tiêu Thanh bị vứt lên giường , nhìn từng hành động của Châu Vũ . Tay cầm cái còng , quơ trước mặt Tiêu Thanh . Hỏang hốt , cậu ngồi bật dậy định chạy thì một tiếng .

" Bịch.." Một cú đấm mạnh bạo vào phần hông phải cậu . Tiêu Thanh nằm ôm chặt hông mình rên rỉ , chửi mắng Châu Vũ :

- Tớ đắc tội với cậu sao ?

Châu vũ lại không trả lời , lấy cái còng , còng vào tay Tiêu Thanh bên còn lại cậu còng vào cái cột ngang đầu giường .

- Cậu tính làm gì ?

Từ đầu đến cuối , tòan nghe thấy lời Tiêu Thanh hỏi mà chẳng ai nghe mà trả lời một câu .

- Mau thả tớ ra , tên Châu Vũ nhà cậu . Tớ năn nỉ cậu mau thả tớ ra!

- Không cần năn nỉ , tổn sức !

Châu Vũ bây giờ mới trả lời đựơc một câu .

- Tớ cứ năn nỉ cậu ,mau thả tớ ra !

- Hôm nay cậu đáng bị phạt !

- Lí do gì , tớ đã làm gì sai ?

Tiêu Thanh chẳng hiểu Châu Vũ nói gì . Còn Châu Vũ lại bị cơn ghen chọc tức , lại nhìn điệu bộ giả nai của Tiêu Thanh làm cho đen mặt .

- Cậu, tớ có năn nỉ cũng rất khó . Nể tớ là bạn cậu tha cho tớ đi .

" Bịch " Lại một cú vào đấm vào hông , lần này là hông bên trái . Bên phải chưa hết đau lại bị Châu Vũ đấm vào bên trái .

- Đồ ác ôn , cậu có phải người không thế ?

Tiêu Thanh chỉ còn một tay , tay còn lại đã bị còng không thuận để xoa hông nên đành xoa một bên rồi chuyển sang bên khác cứ thế xoa hai bên hông, vừa ngứơc cổ lên mắng.

- Ưmm..ưhm...

Một nụ hôn mạnh bạo đang nằm trên môi cậu . Đôi môi dày lạnh lùng của Châu Vũ đập thẳng vào cái môi mền mỏng của Tiêu Thanh . Làm cậu đau điếng !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro