Chương 23 : Sinh Ra Tòan Gặp Người Thích Chỉnh .
Hút hết xăng trong xe ra , Lâm Dạ đậy nắp bình lại . Anh ta dọn hết đồ dùng đi về hướng cốp xe sau cất chúng. Đọan , anh ta đi đến chỗ Tiêu Thanh.
" Cạch " Lâm Dạ mở cánh cửa xe kế bên Tiêu Thanh .
- Cậu xuống xe đi !
Chẳng thèm nhìn hắn , giọng nói tức giận . Lâm Dạ đột nhiên vươn người mở dây an tòan cho Tiêu Thanh , như lúc nãy cậu ôm eo cậu ta vác lên vai đi thẳng vào bên trong nhà hàng .
" Anh đúng là đồ không biết mất mặt !". Tiêu Thanh buông lời rủa mắng Lâm Dạ cho xả giận .
Tại kí túc .
Châu Vũ tức giận ngồi trong phòng , chả học sinh nào dám làm phiền cậu thường ngày cũng vậy .
Nhã Đình vừa đi tìm rõ mọi chuyện nhưng không tìm ra được lí do anh cô lại tức giận như vậy . Hỏi Mộc Nhĩ với Thái Triều là bạn thân của Tiêu Thanh họ cũng chẳng biết sao có thể nói cho cô nghe .
Đi từng bước trên hành lang , tay cầm hai lon nước ngọt vừa mua ở siêu thị tiện lợi , rồi đi thẳng đến phòng anh cô .
" Cộc....cộc...." Nhã Đình gõ cửa , lòng lo lắng .
" Rầm " Một vật gì đấy , bị ném thẳng vào cánh cửa . Nhã Đình giật mình liền hô lớn :
- Anh hai , em đây mở cửa cho em!
- Mau về kí túc nữ của em đi !
Nghe giọng em gái mình , cậu giảm sự giận dữ khuyên em cậu về kí túc .
- Em mang nước cho anh mà , mở cửa cho em !
- Đừng để anh đánh em !
Châu Vũ cơn tức giận lại trào dâng , câu nói của cậu làm Nhã Đình sợ run người " Anh hai sao hôm nay nỗi nóng đến vậy ". Đứng suy nghĩ vài giây , cô em gái lên tiếng :
- Em để lon nước ở đây , anh khát cứ lấy vào uống . Em về kí túc nữ đây .
Nói xong , cô bé nhỏ nhắn quay lưng lại đi thong dong trên hành lang " Chuyện này chính thực anh hai đang ghen ". Nụ cười quỷ mị trên môi Nhã Đình đầy ẩn ý .
Tại chỗ của Tiêu Thanh , Lâm Dạ gọi rất nhiều món bít tết nhưng không ép Tiêu Thanh ăn hết . Mình cậu ăn siêu tốc , làm Tiêu Thanh ngạc nhiên .
- Sao không ăn đi !
Lâm Dạ quay sang hỏi . " Hắn ta với Châu Vũ chắc là hai người này chắc không thể ở cùng nhau ". Tiêu Thanh nhớ đến cái hôm cậu bắt gặp hai người ở hành lang , cả hai người họ nhìn rất tình tứ .
- Bị anh làm cho mất hứng , với cả tôi không thích bít tết .
Chỉ vì hôm qua , cái tên Châu Vũ đã làm cậu phán ngán với cái món bò bít tết này . Lâm Dạ nhìn Tiêu Thanh , sẵn tay lấy đĩa đâm vào miếng thịt nhỏ đưa về hướng Tiêu Thanh .
- Nào , tôi đút cậu !
- Không , không cần đâu !
- Há miệng ra xem !
Đưa miếng thịt đến trước môi Tiêu Thanh , cái gương mặt có cảm giác ngại ngùng làm Lâm Dạ thích thú .
- A... !
- Vậy tốt không chứ !
Lâm Dạ chỉa một ngón tay chọt mạnh vào hông Tiêu Thanh . Bị một cú đau như vậy , cậu há to miệng hét lên . Thường cơ hội , đút miếng thịt vào miệng cậu .
" Nhòam...nhòam " Tiêu Thanh nhai nhai miếng thịt trong miệng, Lâm Dạ đã ăn hết dĩa thịt . Cậu chống cầm lên bàn , nhìn cử chỉ của Tiêu Thanh. Chả muốn ở lại đây , cậu quay sang Lâm Dạ.
- Về thôi , tôi no rồi !
Lâm Dạ nở nụ cười tỏa nắng nhìn cậu . Bấm mạnh cái chuông cạnh bàn gọi phụ vụ , vì chỗ quen biết nên chỉ cần là chuông của Lâm Dạ với Châu Vũ là bọn nhân viên có mặt không được trễ quá một phút .
Tính tiền xong , cả hai đi ra bãi giữ xe . Lâm Dạ quay sang hỏi Tiêu Thanh :
- Ăn một miếng thịt tôi đút , có chắc cậu đã no chưa ?
- Cam đoan !
- Được rồi , ta về !
- Này , chúng ta về đâu ?
Tiêu Thanh bị ám ảnh chuyện hôm qua , nên đầu cậu luôn có cảm xúc mạnh mẽ nghĩ anh ta sẽ đưa cậu về nhà của anh ta nên tiện hỏi .
- Sợ sao !
" Thật sao , anh ta muốn chở mình đến nhà anh ta". Tiêu Thanh chừng mắt nhìn Lâm Dạ. Không nói lời nào , Lâm Dạ đi thẳng đến chỗ cái bình chứa xăng lúc nãy cậu hút ra rồi đổ vào hộp xăng.
- Mau vào xe đi !
Thấy Tiêu Thanh còn chần chừng đứng ở cánh cửa xe , thấy lạ bèn hỏi .
- Anh chở tôi đi đâu ?
Đổ hết xăng vào trong , Lâm Dạ cất hết đồ vào cốp xe . Đi đến bên cánh cửa " Cạch... " . An tọa rồi vào trong.
- Anh không nói tôi sẽ không đi !
- Cậu còn chỗ nào để ở , thì tôi chở cậu đến đó !
Dứt lời , Tiêu Thanh mở mạnh cánh cửa , chui vào ghế phó lái ngồi ngay ngắn .
- Vậy đi đi !
- Hừm !
Lâm Dạ giơ bàn tay to bự của mình ra , xoa lên tóc Tiêu Thanh . Khó chịu khi có người khác vuốt lên tóc mình , Tiêu Thanh gạt mạnh tay anh ta xuống , mắng :
- Tôi không thích ai xoa tóc tôi !
- Châu Vũ , cậu ta được đặt cách hơn tôi sao !
Câu này xỏ trúng thẳng Tiêu Thanh , cậu không nói nữa ngồi im lặng . Nếu nói nữa , không biết hắn sẽ chỉnh cậu thế nào " Trời ạ , sao lại cho con sinh ra gặp tòan người thích chỉnh người vậy !".
[ Tiếp theo lí do quen nhau của Châu Vũ và Lâm Dạ ]
* Phần 2 : Tôi là Lâm Dạ.
Từ ngày cậu nhìn lén trúng phải chàng trai bên dưới , Châu Vũ không biết quan hệ tình cảm như thế nào nay lại được một lần trải nghiệm .
Cả buổi học , cậu chẳng chăm chú nổi . Cứ nhớ mãi cái ánh mắt ấy . Cái ánh mắt tỏa nắng tươi rói, nụ cười làm tim cậu nhảy tưng lên .
Tan học , Châu Vũ mơ màng đi vào thang máy . Tan học thang máy rất đông , mọi người chen chúc nhau . Châu Vũ cố lắm mới chui vào bên trong hóc , không biết từ đâu có thêm một thanh niên chui vào . Cả đám học sinh trong thang máy bị xô đẩy , Châu Vũ cũng bị người đằng trước xô ngã nhào .
Cũng may , đằng sau cậu vẫn còn một người . Nhờ cậu ta , mà Châu Vũ không bị té ra sau . Sau đầu cậu , đập thẳng vào người phía sau . Cậu vội quay lại cúi xuống xin lỗi .
- Xin lỗi , tôi không cố ý !
Người đó không nói gì , lấy bàn tay của cậu xoa nhẹ lên tóc Châu Vũ ân cần như đối xử với em trai.
- Không sao !
Châu Vũ cảm nhận thấy có ai xoa đầu mình liền ngước lên . Ánh mắt không khỏi ngạc nhiên , vội quay mặt đi chỗ khác . Tránh để người đó thấy gương mặt đang ửng đỏ của cậu .
- Ơ ...
Châu Vũ đơ cứng người , một vòng tay to gắn chắc từ phiá sau ôm chặt eo cậu , kéo cậu vào lòng.
Hơi thở của cậu ta phà vào tai Châu Vũ , cảm giác nhột nhột ngay vành tay . Tòan thân Châu Vũ nổi cả da gà .
- Cậu là người nhìn lén tôi !
Giọng nói ấm nóng , làm Châu Vũ mền nhũng cả người " Nhưng tại sao , anh ta chỉ thấy mặt mình thóang qua . Sao đến lúc này , lại nhớ rõ vậy !".
Thang máy sắp đến tầng cậu ta chọn . Mấy phút trước , còn đông người trong thang máy nay mọi người đã ra hết bên trong chỉ còn lại hai người .
- Cậu tên gì ?
Cậu ta vừa xoay xoay nghịch núm tóc nhỏ của Châu Vũ vừa hỏi . Cơ thể cậu nóng lên , sắc mặt đỏ hơn ban đầu . Eo bị ôm chặt , cậu lắp bắp trả lời :
- Châ..u ..Vũ... !
Cậu không trả lời , cơ môi nở nụ cười .
"Tít ..." Thanh máy đến chỗ cậu bấm , cậu nhìn Châu Vũ . Hai tay buông eo cậu ra , nói nhỏ vào tai cậu :
- Tôi là Lâm Dạ , đừng để tôi thích cậu !
Nói xong , đặt môi lên má hôn Châu Vũ một cách âu yếm . Châu Vũ lần đầu được người cùng giới hôn , cậu tòan thân bất giác lại đông cứng .
Đùa giỡn cũng đủ , Lâm Dạ quay lưng lại đi ra thang máy . Không quên vẫy tay chào tạm biệt cậu .
Thang máy đóng lại , còn Châu Vũ bên trong . Cậu thầm nghĩ " Mình đã thích hắn ".
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro