Chương 17 : Ác Mộng Quái Đảng Của Tiêu Thanh.
- Không không , tớ sẽ không cứng đầu nữa . Cậu tha cho tớ đi !
Tiêu Thanh khóc rơi lệ cố gắng làm cho Châu Vũ cảm động mà tha mạng cho mình .
- Vậy ăn đi !
- Nhưng ...
Châu Vũ nhíu mày nhìn Tiêu Thanh .
- Chuyện gì ?
Tay Tiêu Thanh chỉ vào miếng thịt , trên bề mặt miếng thịt có một lớp tiêu đen để làm miếng thịt bò bít tết thêm thơm .
- Tớ không ăn được tiêu !
Châu Vũ nhìn vào miếng thịt " Nhà hàng này cho tiêu hơi quá tay , tên ngốc này lại không ăn được . Thật chẳng ra sao " .
- Vậy tớ không cần ăn đâu a . Chúc cậu ngon miệng !
Tiêu Thanh hớn hở vì miếng thịt có món gia vị mà cậu không biết ăn nhưng trong bụng lại đấu tranh cần lương thực . Châu Vũ rất hiểu con người này nên nhấn cái chuông bên cạnh .
" Reng ... !" Chỉ một tiếng chuông , đằng xa đã có thấp khóang bóng nhân viên phục vụ .
- Cho tôi ba dĩa bít tết đặc biệt , không bỏ tiêu thịt phải chính hòan tòan.
- Vâng , thưa ngài !
" Không lẽ cậu ta muốn mình ăn hết .... Thôi rồi !". Ngày hôm nay , là ngày gì chả biết mồ hôi lạnh cứ lần lượt tuôn như nước . Vào tay tên ác quỷ này thì sẽ bị dọa cho khiếp sợ .
Châu Vũ liếc mắt sang tòan bộ cơ thể Tiêu Thanh đang run bần bật . Khẽ cười nhếch mép , ba nhân viên phục vụ tiến lại đặt dĩa bít tết lên bàn . Rồi sẵn tay , mở nắp chai rượu theo cử chỉ của Châu Vũ xong xin phép rời đi .
- Theo ý cậu , bít tết không tiêu !
- Tớ ăn không hết đâu , tớ lấy dĩa này mấy dĩa còn lại cậu ăn đi !
Tiêu Thanh đẩy hai đĩa đằng xa về phía Châu Vũ . Hai dĩa bít tết đặt trước mặt cậu , Châu Vũ chẳng nhìn Tiêu Thanh trực tiếp đẩy hai dĩa đấy về phiá cậu ta .
- Hai dĩa này bắt buộc cậu phải ăn hết !
" Chuyện gì chứ , một dĩa bít tết bằng cả cái đùi của mình . Cậu ta ép mình ăn hết hai dĩa còn lại bụng mình sao chứa hết nó ".
" Cái tên cứng đầu , đi ăn với cậu chỉ nghe cầu phàn nàn là đã đủ no !". Châu Vũ cầm dao cắt từng miếng thịt đưa vào miệng thưởng thức . Tiêu Thanh chẳng thèm để ý sỉ diện trực tiếp lấy đĩa đâm vào miếng thịt đưa lên miệng cắn một miếng lớn coi như sỉ nhục Châu Vũ .
- Ngon thật đấy !
Tiêu Thanh vừa nhai vừa nhóp nhép nói không ngờ bị mắc ghẹn vội lấy ly rượu vang của Châu Vũ. Chưa kịp đến miệng đã bị Châu Vũ giữ chặt cổ tay .
- Muốn làm gì ?
Tiêu Thanh cuống quít lên .
- Tớ tớ bị mắc ghẹn , cần nước . Mau để tớ uống !
- Cậu không được uống rượu . Uống ly này đi !
Châu Vũ vươn tay lấy bình nước lọc rót vào ly thủy tinh cạnh Tiêu Thanh . Mắc ghẹn sắp chết Tiêu Thanh giựt bắn ly nước uống ực một phát cạn ly .
- Haizz , bình an rồi !
Châu Vũ lắc nhẹ đầu " Thật mất mặt !". Tiêu Thanh vuốt ngực , thở phào nhẹ nhõm .
- Ai giành ăn với cậu vậy ?
Tiêu Thanh quay sang Châu Vũ nhe răng cười .
- Đâu có ai , chỉ là nó ngon quá sức tưởng tượng của tớ . Hử ...
Đột nhiên , Châu Vũ dí sát mặt cậu vào mặt Tiêu Thanh . Ánh mắt mê hồn của Châu Vũ nhìn chầm chầm vào cậu . Cơ thể càng lúc càng gần , tim Tiêu Thanh đập liên hồi " Cậu ta đang định làm gì mình ?".
Châu Vũ nhìn thấy bên mép môi Tiêu Thanh dính chút nước sốt của bít tết liền giúp cậu chùi nó . Nhưng Châu Vũ đâu phải lấy giấy ăn lau dễ như vậy .
Tiêu Thanh lúc này không biết đang nghĩ gì cứ để mặt cho Châu Vũ dần dần tiến sát " Cậu ta muốn hôn mình , chuyện này quá sức chịu đựng ".
- Ơ ...
Bao nhiêu suy nghĩ bay hết , còn tưởng Châu Vũ sẽ hôn cậu không ngờ Châu Vũ lè lưỡi ra liếm bên mép môi của cậu rất ôn nhu . Tiêu Thanh rất gượng vội xô Châu Vũ ra lấy tay quơ ly nước cạnh đấy uống ực đến cạn để lấy bình tĩnh .
Trong lúc rối lọan Tiêu Thanh đã lấy nhầm ly rượu của Châu Vũ uống không sót giọt nào rồi " Bịch... !!!" Cậu nằm ngất dưới bàn . Dù rằng cậu đã biết uống rượu nhưng tửu lượng lại rất yếu , chỉ một giọt nhỏ đã say đỏ mặt huống hồ gì cậu uống hết một ly rượu đầy của Châu Vũ .
" Tên ngốc này , lại gây phiền phức cho mình . Nếu biết vậy mình không nên để ly rượu ở gần cậu ta " . Chẳng còn hứng để ở lại Châu Vũ gọi nhân viên ra tính tiền rồi cõng Tiêu Thanh ra cửa .
Bên ngòai , trời đột nhiên mây đen bao phủ mưa nhỏ từng giọt xuống rồi tạo thành một cơn mưa lớn .
- Thật phiền tóai , giờ lái xe về kí túc chắc không kịp .
Tiêu Thanh uống rượu say chẳng biết gì chỉ có Châu Vũ tốn sức cõng cái tên to như heo này lên xe .
Chiếc xe lao thẳng về phía trước ngay đường cao tốc , Tiêu Thanh nằm trên ghế cạnh Châu Vũ đột nhiên lại ngã đầu lên vai cậu . Bàn tay Châu Vũ đang lái cũng sẵn vươn tay xoa lên tóc Tiêu Thanh . Cánh tay phải bị cậu ta nằm lên nên Châu Vũ cũng không nỡ động tay cứ để yên như vậy.
Tiêu Thanh đang say giấc đột nhiên mơ thấy ác mộng , cậu mơ thấy mình bị cả đàn chó sói trong rừng hùa nhau rượt chạy đến vách núi . Cả vách núi cao sừng sững , bên dưới lại có dòng nước đang chảy siết rất mạnh . Tiêu Thanh không biết bơi tòan thân rung rẩy , lũ chó sói tiến lại gần cậu . Bất quá nhảy thôi , nếu trời còn phù hộ cho cậu sống sót .
Tiêu Thanh hít một hơi thật sâu , hai tay không khỏi cầu khấn . Đàn chó sói hung dữ càng tiến càng gần , Tiêu Thanh không ngần ngại nhảy xuống vách núi .
Dòng nước chảy siết , Tiêu Thanh từ trên cao nhảy xuống liền chìm hẳn. Cậu giãy giụa , cố lắm mới ló được đầu lên khỏi mặt nước . Đằng xa thấp thóang có cái cành cây khô , cậu cố hết sức bắt trước người ta bơi mà chả được.
Vài phút sau , cậu mới theo được dòng nước mới với lấy được cành cây khô bị mắc kẹt giữa hai tảng đá . Cậu ôm chặt cành cây khô quý giá này không buông cứ thế đi theo hướng chảy của dòng nước .
Thực tế a ...
Châu Vũ đang lái xe thì Tiêu Thanh quơ tay loạn xạ trước mặt cậu . Sau đó thì ngừng lại , không ngờ Tiêu Thanh đột nhiên lại quơ tay như lúc nãy bất ngờ giựt mạnh cánh tay phải của cậu đang lái xe mà ôm chặt . Làm xe chốc đã tông phải vào xe đằng trước , cũng may cậu còn làm chủ được nên đã không có tai nạn gì xảy ra.
- Cứ mơ giấc mơ đẹp của cậu đi , mai cậu sẽ không còn mơ thấy nó tiếp đâu. Tận dụng đi !
Châu Vũ dù rằng bị Tiêu Thanh dựa vai rồi còn ôm chặt cánh tay cậu , giờ chỉ còn cánh tay trái để lái xe coi ra rất bất tiện . Nhưng , cậu lại sợ làm mất giấc ngủ ngon của Tiêu Thanh nên đành để vậy , lái xe thẳng về nhà của cậu gần kí túc xá của trường không xa .
* Để Châu Vũ được tiện , ông Châu Mễ cha Châu Vũ đã nhờ người xây cho đứa con trai của mình một căn biệt thự rộng lớn , cách đấy không xa kí túc của trường , để cậu được thỏai mái , muốn ở bất kì nơi nào cũng được.*
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro