17. Nguyên do
Có những chuyện tôi không muốn nhắc tới bởi không từng nghĩ rằng nó lại sẽ làm ra một hệ quả có thể làm tê liệt khả năng phản kháng của tôi.
Đối với một Idol điều gì có thể khiến họ cảm nhận được nỗi sợ hãi? Không đủ khả năng tỏa sáng? Bị fan quay lưng? Hay tồi tệ hơn là phải từ bỏ ước mơ suốt bao nhiêu năm qua dường như đã trở thành một phần sinh mệnh của chính mình? Không, bấy nhiêu đó kì thực không hề đáng sợ, đáng sợ nhất chính là bốn tiếng "công ty quản lý", chỉ bốn tiếng đó thôi cũng đủ làm cho một Idol phải điêu đứng rồi, bởi họ chính là thế lực đầu tiên và lớn nhất có thể biến tất cả các nỗi sợ hãi thành một.
Không còn là lần đầu phải gặp Giám đốc vì chuyện riêng tư, nhưng tôi biết lần này nghiêm trọng hơn rất nhiều. Lần ở Nhật, rồi lần trong concert kỷ niệm bởi tôi không có gì phải lo ngại, tự mình thấy mọi chuyện có thể rõ ràng với công ty cho nên mới bình yên vô sự, cả hai sự việc mới đều gọn ghẽ không lộ diện trước truyền thông. Nhưng lần này đối mặt với đống ảnh mà paparazzi chụp được giữa tôi và Yangie đang vui vẻ còn thân mật, riêng lương tâm tôi đã không cho phép bản thân ngụy biện điều gì rồi. Chỉ là phải công khai theo cách này, trái tim có chút không cam.
-Nhìn biểu hiện của cậu có vẻ như muốn công khai? Nếu vậy cậu nghĩ tôi còn ngăn cản cánh nhà báo đó đem cái mớ này về cho cậu làm gì? Làm kỷ niệm?
-Chẳng phải lần ký hợp đồng tiếp có nói sẽ cho chúng em tự do hẹn hò đó sao?
-Trong giới hạn không làm ảnh hưởng tới hình tượng của SEVENTEEN và công ty.
-Ảnh hưởng gì chứ?
-Kwon Soon Young, cậu là Kwon Soon Young chứ không phải Kwon Ji Yong (tên thật của G-Dragon), cậu phải hiểu cậu chỉ là thành viên của một nhóm nhạc thôi, cậu chưa đạt được tới cái đẳng cấp để có thể khiến công ty quản lý chấp nhận mọi thứ mà cậu làm.
Có lẽ Giám đốc thừa hiểu những lời nói đó đối với một người là ca sĩ có sức công kích quá đáng cỡ nào, nhất thiết phải nói như thế để trấn áp tôi thì mới được à???
-Hoshi à, cậu là người có thực lực như thế nào chúng tôi đều hiểu, 13 năm qua cậu ở đây công ty có bao giờ bạc đãi cậu hay SEVENTEEN không? Chúng tôi hơn ai hết là người biết cái gì mới là tốt nhất cho cậu, với những nhóm nhạc khác 9 10 năm không thành huyền thoại thì cũng đã là bước sang giai đoạn cuối của sự nghiệp rồi, nhưng cậu với SEVENTEEN vẫn còn thừa khả năng để tiếp tục tỏa sáng hơn nữa. Hãy nhìn SHINee thần tượng của cậu đi, họ đã là Idol 16 năm nhưng vẫn chưa có kế hoạch chấm dứt nào. Hay cậu nghĩ rằng giờ đã là lúc cậu có thể buông bỏ ước mơ chạy theo ham muốn cá nhân ích kỷ của mình rồi?
Tôi có bất mãn muốn phản bác, nhưng rồi lại nhận ra có thể phản bác điều gì, khi mà những lời Giám đốc nói đều trọn vẹn đánh vào tâm lí tôi. Là tôi lựa chọn con đường này, là tôi tự nguyện, chẳng ai ép buộc cả. Nhưng tôi vẫn không hiểu...
-Vấn đề là ở cô ấy đúng không ạ?
-...
-Nghĩa là với người khác thì có thể?
-Hai câu đó có gì khác nhau?
Nếu Giám đốc đang muốn làm giảm bầu không khí nặng nề thì xin lỗi em không thấy vui tẹo nào.
-Cô ấy thì có vấn đề gì chứ?
-Cậu mới là người hiểu rõ nhất cô gái đó có vấn đề gì?
-Giờ công ty muốn em làm gì?
Nói qua nói lại cuối cùng chắc chắn là đã có kế hoạch nào đó mà tôi không thể không làm theo. Tôi không muốn đôi co không phải vì không còn gì để nói, mà bởi không muốn tốn công sức, dẫu tôi có giải thích thì họ cũng không thể hiểu. Họ là những người đào tạo ra biết bao thế hệ Idol, họ tự nhận mình là người nắm rõ điều gì là tốt nhất cho Idol nhưng họ không bao giờ có thể hiểu được áp lực mà họ tạo ra cho chúng tôi. Tôi coi như đó là cái giá phải trả cho việc thực hiện ước mơ, tôi có được hào quang cùng danh vọng, còn họ giữ lấy của tôi sự tự do.
-Cậu vừa ký hợp đồng quảng cáo cùng Shannon Williams đúng không, cô ấy là một Idol trong sạch, từ khi debut chưa từng có bất kỳ tai tiếng nào...
-Em không hiểu. – Chính xác là không muốn hiểu.
-Nhân cơ hội này tạo mối quan hệ với cô ấy, với cả hai đều chỉ có lợi không có hại.
-Vậy còn người yêu em thì sao?
-Tôi nói thế còn chưa đủ rõ ràng à?
-Vậy những fan đã biết em với cô ấy thì sao? Lừa dối fan...
-Kwon Soon Young!!!!!
Lần đầu tiên bị gắt, tôi không tránh được kinh ngạc. Càng thấy bất mãn hơn, bởi tôi không muốn lừa dối fan, càng không muốn lừa dối Yangie, sau cùng hơn tất cả chính là không muốn phản bội cô ấy.
-Tôi hoàn toàn không muốn phải nặng lời với cậu nhưng cậu có thể lí chí một chút được không? Tất cả mọi người đều nhìn ra cô gái đó sẽ làm ảnh hưởng sự nghiệp của cậu, chỉ mình cậu là không mà thôi, hoặc là tự mình cố chấp.
-Giờ là đang bắt em phải chọn giữa sự nghiệp và tình yêu đúng không?
-Cậu sẽ từ bỏ sự nghiệp của mình?
Dù cho không phải một trò chơi, nhưng Idol không bao giờ có thể thắng được công ty quản lý của họ. Cái giá phải đánh đổi nó đắt hơn tôi tưởng tượng nhiều quá, đắt tới mức tôi không muốn đổi nữa. Nhưng tôi lại tham lam, muốn có thứ này lại muốn được cả thứ kia, mà để có thể như vậy, tôi buộc phải hạ mình, mặc cả.
-Thực sự không còn cách nào khác sao? Cô gái đó đối với em... rất quan trọng...
Tôi chưa từng nghĩ sẽ đem tình cảm của mình ra để van nài người khác chấp nhận như vậy, cũng không muốn vì đó biến nó thành rẻ mạt trong mắt đối phương đến thế, để rồi nhận lấy một sự phũ phàng lạnh lùng.
-Đã có thứ quan trọng hơn ước mơ của cậu rồi à? Cậu vẫn còn nhớ chứ, cái lần đầu tiên bước chân vào công ty, cậu đã nói những gì.
"Em sẵn sàng chăm chỉ hơn bất cứ ai để có thể trở thành Idol quốc dân như tiền bối SHINee!"
Bởi quyết tâm đó mới có thể kiên trì, lúc nào cũng luyện tập và luyện tập, thậm chí chịu đựng 4 năm trainee dài đằng đẵng nhìn người ta chỉ 1 2 năm đã được ra mắt. Những năm tháng ấy rút cuộc vì lí tưởng gì, giờ tôi đã nhớ lại rồi.
-Cảm ơn Giám đốc đã nhắc nhở. Ước mơ của em chính là vì SHINee sau đó vì fan mới ngày một hoàn thiện mình, nỗ lực, chăm chỉ. Mà hiện tại, có một người hơn bất kỳ ai thực sự hiểu cho em, đã trở thành một phần ước mơ của em. Em không biết mọi người vì điều gì lại đánh giá cô ấy đối với em không tương xứng, chỉ mình em mới biết cô ấy đáng được tôn trọng, và hoàn toàn không đáng bị đem ra làm vật thế thân trong thế giới quá sức lạnh lùng này. Giống như rất nhiều lần cô ấy đã bảo vệ em, giờ tới lượt em phải bảo vệ cô ấy, cũng là bảo vệ tình yêu của chúng em.
-Đúng là tuổi trẻ bồng bột.
Giờ thì tôi thật muốn cười, căng thẳng nãy giờ cũng chỉ toàn tự mình áp lực chính mình, chẳng phải cười lên rồi sẽ thấy mọi thứ đều không cần thiết phải phức tạp như vậy.
-Nếu như là 9 năm trước, còn là tân binh luôn luôn phải cúi đầu mà sống, nhất định em sẽ chấp nhận lời áp đặt đó, nhưng bây giờ thì không đâu, bởi ít nhiều em còn có fan, họ sẽ không bao giờ bỏ mặc em khi đã đi được đến đoạn đường này. Mà có một điều chắc Giám đốc với mọi người không thể nghĩ tới, em mà không làm Idol nữa cô ấy dư sức nuôi được em.
Có phải vì tôi quá tự tin đánh mất tự trọng đàn ông của mình cho nên mới bị quả báo, gọi hoài mà Yangie không nghe huhu. TT^TT Cái gì mà cô ấy dư sức nuôi được em chứ Kwon Hoshi, nghĩ cái quái gì trong đầu lại có thể nôn ra được câu đó mà một cái chớp mắt cũng không kịp. Yangie mà nghe được dám bảo không cười nguyên một ngày nhai lại sang ngày sau, ám ảnh cả đời tôi không dứt. Tôi vừa to gan lớn mật dám chống đối lại công ty quản lí của mình mà vẫn còn tỉnh rụi lo nghĩ sẽ bị người yêu cười cợt trêu đùa cơ đấy, không thể tin được, thật không thể tin được mà!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro