Bạn cùng phòng
Lý Tuấn Hào cũng không phải sống hai mình với Lương Sâm quá lâu vì bạn cùng phòng không mấy chốc đã đến đông đủ rồi .
Một phòng 6 người , để tránh xa cậu bạn đầu gấu của phòng , Lý Tuấn Hào chọn giường xa nhất , còn chọn giường phía trên .
Người ta nói ở kí túc xá có lợi mà cũng có hại. Lợi là quen được nhiều người , có ý thức tập thể hơn . Hại là sự không hợp nhau vì mỗi người một tính , nếu không biết dung hoà thì đánh nhau là điều khó tránh .
Lý Tuấn Hào đến đầu tiên , sau đó là Lương Sâm , cậu bạn thứ 3 là Tiêu Vũ Ngạn - dáng người nhỏ con cao hơn Tuấn Hào nửa cái đầu , điều thu hút nhất là đôi mắt và chiếc mũi thẳng cao . Tính cách vui vẻ hoà đồng , nhưng trong ăn uống rất khó tính .
Người thứ tư là Vương Đình - dáng người rất đẹp , đôi chân dài kèm theo cơ bụng sáu múi . Điểm trừ là nóng tính ,để đồ đạc lung tung và luôn là người kết thúc câu chuyện .
Lưu Y là người cận cuối - mặt hơi nhiều mụn một chút nhưng rất có nét , dáng người xêm xêm Vương Toả nhưng có thịt hơn . Lưu Y thích style cổ trang và rất am hiểu về lịch sử .
Cuối cùng là San Phong , một con người của vũ đạo .
_______
Lý Tuấn Hào tay mân mê vạt áo , mắt nhìn xuống dưới nền nhà hàng , nhỏ miệng hỏi thăm :
_ " Cái đó , Lương Sâm cậu với tôi đã từng gặp nhau phải không ?"
Lương Sâm ngồi ngay cạnh thỏ nhỏ , ghé sát vào hỏi lại :
_" Vì sao cậu lại hỏi vậy "
_" là ...là tôi thấy cậu giống người đã trả tiền xe buýt cho tôi . Lúc đó tôi cuống quá nhìn không được mặt người kia . Nhưng mà ...nhưng mà tôi thấy bóng lưng của cậu rất giống người đó "
Vừa nói Tuấn Hào vừa ngẩng mặt lên nhìn thẳng vào mắt của sói lớn . Cậu bị nụ cười nhẹ của cậu ta doạ cúi gằm mặt ngay lập tức . Trong lòng rất ấm ức , chỉ là hỏi thăm chút thôi mà sao lại cười kiểu như vậy chứ .
_" oh , thì ra cậu chính là cậu bé nói lắp ở xe buýt dùng ....."
Lý Tuấn Hào cắt ngang ngay lập tức
_" này , cậu .. cậu đừng nói nữa "
Lương Sâm khoác tay sau lưng ghế của thỏ con , cúi người lại gần :
_" cậu ngại hả "
Tuấn Hào cúi mặt càng thấp hơn nữa , nhưng khuôn mặt đang đỏ lên vẫn không dấu được . Cậu lắc đầu phủ nhận :
_ " không có , tôi không có "
Lương Sâm lại sát người lại hơn chút nữa , nói nhỏ vào tai cậu :
_" cậu sợ tôi ???"
Thỏ con bắt đầu luống cuống lên , quay mặt lại . Nhưng sói lớn vẫn giữ nguyên tư thế cúi sát , vì thế hai khuôn mặt gần nhau đến mức suýt chạm vào nhau .
Lý Tuấn Hào lúc này trong đầu trống rỗng , tay chân cứng đờ , không biết phải làm sao .
May sao nhân viên phục vụ mang đồ ăn lên , cứu Tuấn Hào một vố .
Tiêu Vũ Ngạn ngồi đối diện cũng chú ý đến bên này , thấy hai người lại gần to nhỏ :
_" hai cậu có vẻ rất thân thiết đó , hai cậu quen nhau từ trước đó hả ?"
Tuấn Hào vẻ mặt mù mờ hỏi lại :
_" ai cơ ?"
Tiêu Vũ Ngạn chỉ thỏ nhỏ và sói lớn nói:
_" hai các cậu đó "
Lương Sâm lắc đầu :
_" không có . Biết trước các cậu có vài giờ thôi "
Vương Đình tỏ vẻ không tin :
_" sao tôi thấy hai cậu bầu không khí cứ khác biệt vậy "
Lương Sâm cười cười hỏi lại:
_" có sao , khác biệt kiểu gì ?"
Vương Đình nghĩ từ trước đó nhưng vẫn chưa tìm được cụm từ thích hợp :
_" là kiểu ...như là có gì đó ..."
Lưu Y cũng góp giọng vào , trả lời nốt cho Vương Đình:
_" kiểu hơi mờ ám với nhau đó "
Lý Tuấn Hào đỏ mặt phủ nhận :
_" không có ...không có , các cậu nói gì vậy "
San Phong cũng gật gù theo :
_" Lương Sâm như một con sói , còn Lý Tuấn Hào như một chú thỏ ngây thơ vậy . Haha "
Mọi người đều đồng ý với ý kiến của San Phong. Lương Sâm cũng nói theo :
_" tôi còn chưa có làm gì mà con thỏ nhát gan này đã sợ rồi "
Lý Tuấn Hào phản bác lại :
_" tôi không có sợ cậu mà , không có sợ đâu "
Lương Sâm cười cười lại hơi áp gần lại :
_" là ai thấy tôi một cái đã đi gọi một cô gái đến chắn giúp hả , cậu lại còn cố chọn giường xa tôi nhất nữa , vẻ mặt của cậu lúc vừa nhìn thấy tôi nó ...."
_" cậu đừng nói nữa , do cô ấy là ...là một chị đại nên tôi nhờ đến lấy uy thôi . Không phải do sợ cậu đâu , cậu là gì mà tôi ...tôi phải sợ chứ .."
Lương Sâm để một tay lên trên mặt bàn trước mặt Lý Tuấn Hào :
_" thật sự ??"
Lý Tuấn Hào lý nhí :
_" thật "
_" cậu nói bé quá tôi không nghe rõ "
_" Thật"
_" cậu đừng vặn áo nữa , sắp bị cậu vặn tả tơi rồi "
Tiêu Vũ Ngạn thấy Tuấn Hào sắp không chống đỡ được đến nơi , nói giúp. :
_" tại ngoại hình của cậu nhìn giống mấy người đòi nợ đó , thỏ nhỏ của chúng ta thấy sợ là đúng rồi "
Lưu Y cũng nói giúp :
_" được rồi , cậu đừng trêu cậu ấy nữa . Mau ăn cơm thôi nào . Tôi sắp đói chết đến nơi rồi đây này "
_" đúng vậy ,tôi đói quá rồi này . Ăn cơm thôi "
San Phong vừa nói tay vừa gắp đồ ăn như hổ đó .
Mọi người bắt đầu nhập cuộc , mỗi người một lon bia đứng lên chúc mừng ngày đầu gặp , mong mọi người giúp đỡ lẫn nhau .
Lương Sâm gắp một miếng thịt to vào bát Lý Tuấn Hào, nói :
_" không phải sợ tôi , tôi cũng không ăn thịt cậu "
( Đừng tin thỏ con ơi , sau nó ăn không nhả xương luôn đấy )
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro