Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 2

Cả tiết hok sáng hôm ấy , cậu và tôi ko trò chuyện cx ko nhìn nhau 1cái , ko liếc nhìn cx như cố gắng để cậu rời khỏi tầm nhìn . Thật ra ấy chúng tôi lm vậy là vì khoảng cách chứ ko pk là ghét bỏ nhau . Thg thì bạn thân thiết thì sẽ luôn bám dính lấy nhau trò chuyện vui vẻ nhưng đối vs bọn tôi điều đó là ko thể nào . Cậu có crush rồi , tôi mà lm như vậy sẽ bị hiểu lầm mất . Tạo khoảng cách như thế nhỏ , chúng tôi vẫn đi cùng nhau sau giờ tan hok ấy thôi . Mà kệ đi , có j tan hok nch vs cậu ấy sau
11h30p tiếng trống vang lên , cả lớp cất sách đi về . Theo thói quen , tôi đi cùng Ngọc Anh ( bạn thân ) ra đi luôn về chỗ nhà xe quên luôn ai đó . Sau khi Ngọc Anh lấy xe xog , tạm biệt xog tôi đi lên đứng chỗ gốc cây gần đó . Ủa mà khoan hình như quên gì đó thì pk
1cái vỗ vai khiến tôi giật bắn mk ngay lập tức quay đầu nhìn xem đó là ai . Sau lưng tôi là Việt - người cao ráo đẹp trai sau khi gầy cx có đôi mắt 1mí , tay trái cậu còn cầm vợt cầu lông . Việt lên tiếng nói :

- My đang đứng chờ ai đấy ?

- À ko , tui chuẩn bị lấy xe về luôn này

- Cậu rảnh ko ? Tui có việc nên nhờ cậu đưa vợt cho Nguyên hộ nha

- Ông ko tìm thấy cậu ấy à ? Vs cả đc thôi nhưg mà ... - tôi nở nụ cười tinh ranh vs đôi mắt như mog muốn gì đó

- Pà định hỏi công đúg ko? Đây kẹo nè loại mà bà thik đó - Việt thở dài móc ra 6 viên kẹo nhỏ nhỏ vị cam mà tôi thik
Nhận đc kẹo , tôi vui vẻ nhận lấy vợt vs khuôn mặt rạng rỡ như đứa trẻ rồi vui vẻ tạm biệt Việt . Tôi bóc viên kẹo dẻo bỏ vào mồm ăn vui vẻ như đứa trẻ con
Cậu cất dọn xog ghế , cầm sổ đầu bài đi ra khỏi lớp . Giờ cậu ms để ý mu bàn tay xầy xước đỏ lên , cậu nghĩ về cô gái đó rồi lướt đi ko quan tâm đến bất cứ ai đi về chỗ cất sổ đầu bài . Tôi tha thẩn ăn rồi nghịch vợt cậu ta . Nhìn ra cổng trg thấy bóng dáng quen thuộc liền chạy theo , vô tình va pk ai đó " xin lỗi tui ko cố ý " t nhìn theo cậu ấy nên đã ko để ý đến ngđó là ai cả . Tôi đi đằng sau cậu ấy , bắt chước dáng đi cậu ấy nhìn phía sau cậu . Chán quá tôi lại móc ra 2viên kẹo bóc ra ăn . Do cúi xuống bóc ko để ý phía trc . Cậu nhận ra bóng dáng ng đằng sau nên đã dừng lại . Do tôi ko để ý nên đã đụng vào cặp sách cậu , đau quá phản xạ liền giật lùi về sau nhìn viên kẹo rơi xuống đất . T nhìn viên kẹo ko để ý đến cậu , cậu nhìn tôi bằng ánh mắt khó hiểu

- mày đang lm trò gì vâỵ ?

- kẹo của tao , bắt đền mày . Mày lm rơi kẹo tao rồi đó

Tôi cau mày nhìn cậu đôi mắt như muốn khóc . Cậu càng ko hiểu chuyện gì xảy ra , cậu nhìn xuống thấy viên kẹo cam nhận ra sự việc cậu phản bác nhanh chóng :

- Do mày đi đứng ko nhìn đường chứ ttại gì tao ơ con lợn này ? Mà mày đi theo tao lm gì ?

- Việt nhờ tao đưa vợt cho mày . Xog việc t về đây . Kẹo của tao

Tôi nhét cây vợt vào tay cậu đi về thì Cậu lên tiếng

- Con lợn kia , mày đang dỗi à ?

- ko có dỗi , tao thèm gì dỗi , lấy cái gì để dỗi , có tư cách gì để dỗi mày . Lỗi do tao nên tao ko có dỗi mày .

- mày đang dỗi tao đấy à :")? Đc rồi mày ăn gì ko ? Kem nhá ?

- tao hết tiền rồi , tao đi đây

- tao bao mua kem cho mày nhá

Nghe xog từ " bao" ngay lập tức tôi dừng lại quay phắt đầu lại chạy nhanh kéo cậu ấy vào quán gần đấy với khuôn mặt hớn hở nở hoa . Có người bao mua kem cho mk chả nhẽ bỏ lỡ . Cậu nhìn cô gái phía trc đầy bất lực . Tôi mở cửa lấy 2cây kem , cậu hỏi chủ quán rút ra 10k . Tôi cầm 2cây kem trên tay cười vui vẻ như 1 đứa trẻ con , rồi đưa cậu ấy cây kem còn lại . Lúc cậu đưa tay ra lấy , tôi chú ý đến mu bàn tay cậu . Khi cậu nhận lấy kem đi về phía để xe , tôi lên tiếng và túm lấy tay áo cậu giơ lên

- Tay mày ? Bị làm sao vậy ? Vs những gì tao bt thì đấy là vết đánh nhau . Mày đánh nhau à ?

- sáng nay đi hok , tao gặp 1 em A8 bị chặn

- xog mày xông ra . Nhưg em ấy có bị sao ?

- tao đấm nhau vs bọn nó mà . Nó ko bị lm sao ?

- bt em ấy tên gì ko ?

- bt mỗi lớp 10A8 thôi quên mất khỏi tên rồi . Mà mày buông tay của tao ra cái

- à ừm , tay bé thế . Có khi gầy hơn tao ấy . Cao đc cái gầy xấu

- gầy nhưg 6múi okk ?

Tôi nghe xog cách cậu mấy bước bày bộ mặt ko tin . Cậu lại cười bảo

- ko tin à ? Chả nhẽ tao lại vén áo lên cho mày nhìn ?

- thôi khỏi tao ko có nhu cầu xem cơ múi nhưg tao ko tin cho lắm

Tôi lấy trog cặp ra cái băg gâu , bóc ra cầm lấy tay cậu ấy dán lên chỗ xâyc xước ấy . Cậu nhìn rồi cx chả nói gì cả

- mày có pk lấy chìa khoá kẹp vào tay xog ...

- đúng rồi

Tôi nhìn cậu rồi lùi ra xa cậu ấy nhìn cậu bằng ánh mắt sợ hãi . Cây kem vẫn đc ăn nhưg ko che đi sợ hãi . Cậu nhìn ra quay lại bảo

- nhìn tao ghê thế , tao hiền vc vs cả cứ như tao sắp ăn thịt mày ko bằng ?

- tao đâu có sợ . Có giỏi thì ăn tao này , bổn cô nương ko có sợ ngươi

Chúng tôi lại đi cùng nhau đến chỗ để xe của cậu ấy , trò chuyện thân thiết cx có trêu đùa vs nhau

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro