Rắc rối ở lớp học bay
Ngươi nghĩ sao về vị thần cân bằng . . .
- Thần cân bằng ư ? Em nghĩ đó là một vị thần tuyệt vời vì đã duy trì sự cân bằng và thực thi công lí cho thế gian / cười /.
- Vậy sao . . . / thở dài / Đúng là không làm tôi thất vọng, bây giờ cậu cứ sống theo cách của mình đi. Đừng suy nghĩ nhiều quá làm gì dù sao thì cậu chỉ là tên nhóc mười một tuổi không hơn không kém / rời đi /.
- ' Tên nhóc mười một tuổi ? Cũng đúng thể xác này vốn chỉ mới mười một tuổi thôi haizz...'
_____________________________________________
TẠI PHÒNG SINH HOẠT CHUNG NHÀ SLYTHERIN
Hiện tại đám học sinh năm nhất đang vô cùng khó chịu vì bọn chúng phải học chung với đám không đội trời chung với mình _ Gryffindor. Tuy lúc đầu, học sinh Slytherin chỉ học chung với học sinh nhà Gryffindor mỗi môn độc dược nên Harry cũng không động chạm nhiều với Weasley. Hay ít nhất thì cũng không có chuyện gì gay go, cho đến lúc có thông báo nhán trong phòng sinh hoạt chung của Slytherin khiến đám năm nhất phải kêu trời : Lớp học bay sẽ bắt đầu vào thứ năm _ và đám nhà Slytherin sẽ học chung với đám nhà Gryffindor. Theodore Nott rầu rĩ.
- Ai đã nghĩ ra cái lịch học quái gỡ này cơ chứ . Học chung với cái bọn máu bùn thì thật là khó chịu. Harry chúa tể có ý kiến gì về chuyện này không ?
- Tớ nghĩ Voldy đã biết rồi nên không cần lo đâu Theo .
_____________________________________________
Vào bữa điểm tâm ngày thứ năm những học sinh nhà Slytherin lẫn Gryffindor đang trò chuyện về tiết học bay sắp tới, rằng chúng bay lượn giỏi như thế nào và rằng chúng sẽ tỏa sáng như thế nào nếu được mời vào đội Quidditch của nhà mình. Một lúc sau thư cú đến, hôm nay Harry nhận được một túi kẹo từ tiệm công tước mật và một lá thư hỏi thăm như mọi khi của Voldemort.
Hôm nay, con cú của Longbottom mang tới cho nó một gói quà nhỏ do bà gửi. Thằng bé hồi hộp mở gói quà ra : một quả cầu thủy tinh to bằng hòn bi ve lớn, bên trong mù mịt khói. Neville Longbottom giải thích cho những đứa xuất thân Muggle trong nhà Gryffindor.
- Đây là quả cầu gợi nhớ, bà biết mình hay quên nên đã gửi nó tới cho mình. Trái cầu này sẽ nhắc mình nhớ xem mình có quên cái gì hay không. Coi nè mình chỉ cần nắm chặt nó như thế này, nếu nó chuyển sang màu đỏ nghĩa là mình đã quên gì đó . . . Oái !
Longbottom la lên rồi mặt nó trở nên bí xị, bởi vì trái cầu đang đổi sang màu đỏ tía.
- Chắc là mình lại quên chuyện gì rồi . . . / ỉu xìu /
Nó đang cố nhớ xem mình đã quên cái gì thì Draco đi ngang qua dãy bàn nhà Gryffindor và đưa tay chộp lấy quả cầu gợi nhớ trên tay của nó.
- Này !
Một vài đứa Gryffindor đứng lên, đang định chĩa đũa phép về phía Draco thì giáo sư McGonagall đi đến.
- Chuyện gì đó?
Thưa cô Malfoy giựt mất quả cầu gợi nhớ của con.
- Con chỉ coi thôi mà !
Draco tức giận, đi lại chỗ Harry rồi dẫn đám năm nhất đến lớp học bay.
_____________________________________________
Trưa hôm đó khoảng ba giờ rưỡi, đám trẻ của Slytherin đã có mặt đông đủ. Trời hôm ấy, trong xanh, gió nhẹ, cỏ dợn dưới chân khi bọn trẻ bước qua sân đến bãi cỏ đối diện khu rừng cấm. Bóng cây đu đưa trong khu rừng âm u ẩn hiện phía xa xa .
Trên mặt đất người ta đã sắp xếp hai mươi cán chổi thành hàng ngay ngắn. Harry nhớ đến việc những cán chổi của trường có một vài chiếc gặp sự cố đại khái là : chúng cứ run lên bần bật khi mình bay quá cao và số cán bị lệch sang bên trái.
Người dạy môn bay là bà Hooch, bà có một mái tóc xám ngắn, đôi mắt vàng rực như chim ưng. Bà tiến đến chỗ bọn trẻ rồi quát.
- Nào chờ gì nữa? Mỗi trò đứng kế một cây chổi nhanh lên nào !
- Tay phải đặt trên cán chổi và hô : LÊN
Tất cả học sinh gào to.
- LÊN.
Cây chổi của Harry lập tức nhảy tõm lên tay Harry. Trong lớp chỉ có vài người làm được như cậu, còn chổi của những người khác chỉ nhút nhích một chút hoặc là nằm yên tại chỗ.
Bà Hooch bấy giờ mới chỉ chúng cách ngồi trên cán chổi để không bị tuột xuống. Bà đi qua đi lại để sửa lại tư thế cho chúng.
Bà Hooch mắng Draco là học mấy năm rồi mà sao cứ làm trật, khiến một vài đứa bên Gryffindor cười khoái chí. Còn Harry chỉ cảm thấy Draco đang ngồi sao cho thoải mái thôi.
Bây giờ, khi tôi thổi còi, các trò đạp mạnh chân xuống mặt đất. Nắm cán chổi cho chặt, bay lên chừng một thước, rồi hạ xuống bằng cách chồm tới trước một chút. Chú ý tiếng còi, ba . . . Hai . . .
Longbottom do nhấp nhỏm vì quá lo lắng, lại sợ bị rớt lại đằng sao, nên đã hấp tấp đạp chân lấy đà phóng lên, trước cả tiếng còi của bà Hooch, bà quát.
- Quay lại, trò kia!
Nhưng Longbottom đã phóng lên như cái nút chai rượu bị khui bật ra. Nó bay lên gần một thước rồi ba thước. Harry nhìn thấy gương mặt trắng bệch vì sợ hãi của Lòngbottom hướng xuống mặt đất đang trôi tuồn tuột ra sau. Longbottom há miệng hớp hơi, tuột khỏi cán chổi và . . .
- Harry không !
Ngay làm tức ( Yakira : làm tức hay lập tức ta =]? ) Harry ngồi lên cán chổi phóng đến chỗ Longbottom, nhưng vì thằng bé đã rơi khỏi cán chổi khiến Harry phải mạo hiểm nhảy từ trên chổi xuống đỡ lấy nó.
- Accio!
Harry hô to câu thần chú để gọi cán chổi trở về, cả cậu và Longbottom đều tiếp đất an toàn.
Bà Hooch đi đến chỗ bọn họ mắng.
- Trò Black, vì dũng cảm cứu bạn học Slytherin cộng 5 điểm, nhưng vì hành động nguy hiểm vừa rồi Slytherin bị trừ 2 điểm!
Rồi bà cúi xuống kiểm tra cho Longbottom, gương mặt bà cũng trắng bệch như mặt thằng bé. Harry nghe bà lẫm bẫm.
- Gãy cỗ tay. Dậy nào con trai không sao cả, con ngồi dậy nào con trai.
Rồi bà quay ra nói với cả lớp.
- Trong khi tôi đưa trò này xuống bệnh xá thì không ai được nhúc nhích đấy. Đặt chổi xuống chỗ cũ, nếu không sẽ bị đuổi khỏi Hogwarts trước khi nói tới Quidditch hay cái gì khác. Nào con trai, đứng dậy.
Longbottom nước mắt dàn dụa, ôm lấy cổ tay, cà nhắc lê bước theo bà Hooch. Bà quang cánh tay qua vai Longbottom để dễ dìu dắt nó.
Cả hai vừa đi khỏi thì thầy Snape đi đến với vẻ mặt đầy sát khí, thầy quát.
- Trò Black mau đi theo ta. Ta mong trò giải thích rõ về hành động của mình / tức giận /.
- Vâng giáo sư ' thôi xong rồi T^T ' / lo lắng /.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro