Chương 5:
Năm năm dài ròng rã
Chỉ nhận được một câu
Lòng này đã tơi tã
Chẳng trụ vững được lâu
Tớ bỏ đi chẳng nói
Nước mắt bắt đầu rơi
Mắt cay như gặp khói
Nỗi buồn mãi không vơi
Tớ thật muốn chết đi
Để rời xa cõi đời
Bỏ đi hết tình si
Cứu cõi lòng tã tơi.
Người bạn mà cậu thân
Đã nói cho tớ biết
Những nội dung thật chân
Đằng sau lời từ biệt
Năm ấy mẹ cậu mất
Cậu bỏ cả bài thi
Tương lai cậu đem cất
Chẳng cho tớ biết chi
Sợ tớ bị liên luỵ
Nên cậu đã lặng đi
Để tình này bị huỷ
Để lại sự biệt ly
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro