CÂU CHUYỆN 15
Hôm bữa tối thứ 7, ổng lên rước tui về, do chiếc xe bị hư mà không có thời gian đem bảo dưỡng nên ổng đòi lên rước về, tối đó ổng quần cho một chập luôn, làm 3 cử, nghĩ cũng tội, một tuần ổng lên 2 lần mà 2 tuần rồi mắc bận, họp hành, truy quét cái quỷ gì đó nên không lên được, vừa mới mở cửa là ổng ôm muốn ná thở, ổng nói đi xe khách chạy thấy ớn, ổng sợ đi rồi này nọ nên ổng lên chở về, lên hỏi ổng có sắm sửa đồ tết gì chưa, ổng lắc đầu, thế là dẫn ổng đi mua đồ luôn, thế là tui dẫn ổng vào W - Real - M mua một đống đồ, rồi chạy qua K300 mua đồ, rồi mua thêm một đống chả bò, chả lụa, chả tùm lum,... Rồi qua chợ Bình Điền mua một đống khô này khô nọ,... Ổng kêu tui mua ít ít thôi, nhà có ai ăn đâu, có 2 "vợ chồng" - theo ổng gọi mà mua chi cho nhiều, về rồi ăn không hết cũng vứt, mà ai ngờ ổng là người mua nhiều nhất, cái gì cũng "cái này nhìn ngon nè, mua cái này đi". Về tới phòng sắp xếp thấy chở không kham nên đem ra xe khách, gửi về dưới rồi tới đó chở về.
Về nhà thì ai cũng công chuyện, ổng lên trung úy rồi nên công chuyện cũng còn đăng đáng, đê đê, chẳng rảnh lúc nào, nhưng mà lúc nào có rảnh là ổng điện thoại hay nhắn tin cho tui liền, câu đầu tiên của ổng là "nhớ vợ quá, ước gì cho ôm 1 cái" làm tui muốn phì cười. Rồi trò chuyện vậy đó.
Dạo này nhà bận lắm, bây giờ nhà tui còn có thêm một thành viên, em trai tui đó, tết này là được 2 tuổi đó, quậy xé ben luôn, mà được cái quậy thì quậy chứ không khóc nên cũng đỡ, bởi vậy năm nay tui với cha tui bận dữ lắm, công trình ổng bàn giao rồi nên tết này ổng rảnh. Nói chung là năm nay bận, hồi còn nhỏ thì ham tết lắm chứ lớn lên thấy không kham nổi, mệt muốn chết, có 3 ngày mà bày đủ thứ.
Bữa 30 bắn pháo hoa, ổng mắc trực tại khu vực bắn nên tui với ổng không đi chơi với nhau. Vậy là năm nay khỏi cúng giao thừa nhà ổng luôn, tui đang nằm thì ổng điện thoại
- nhớ em quá, ước gì ôm một cái. Đi coi bắn pháo bông không?
- thôi, không có anh đi chán lắm, với lại ra ngoài đó chen lấn, khói bụi đuối lắm. Để tối về nhà anh "bắn" cho em coi đi
- ra đây đi, anh bảo lãnh vô nè, 2 đứa coi chung với người ta, còn tối về anh "bắn" riêng cho em coi. Hén!
- ok! Để em thay đồ rồi chạy ra
Tui chạy ra thì ôi thôi, người đông như kiến, áo quần bảnh bao, du xuân trẩy hội, đón giao thừa chào năm mới, tui muốn quay xe trở về ghê luôn á, tui điện thoại ổng, ổng ra dẫn vào nói gì đó với mấy ông dân phòng, tui ngó qua thấy dàn giáo, vải bạc, thùng thùng ống ống, ổng đưa tui cái sợi dây có chữ ban tổ chức rồi dẫn tui lại bàn nước, kêu ly cafe sữa cho tui uống,
- ngồi đợi bấm điện thoại chơi nha Tí, chưa tới giờ đâu, cậu đi làm công chuyện tí nghen
- dạ
Tui ngồi đợi pháo hoa mà ngáp lên ngáp xuống, xa xa đằng kia là ca nhạc mà tui không hứng đi luôn, ước gì được ôm ổng ngủ chứ buồn ngủ ngáp chảy nước mắt. Cuối cùng cũng bắn, bắn được 15p đúng bong luôn, ta nói khói tùm lum, tui chảy nước mắt luôn, tại đứng gần quá nên nghe muốn điếc cái lỗ tay, xong rồi tui với ổng đi dìa.
Tới nhà tui hỏi ổng cúng giao thừa không để tui nấu nước, lấy bánh mứt cho ổng đi tắm, ổng nói thôi khỏi đi, giao thừa giao thiếc gì 1 giờ đêm, ôm em ngủ cho sướng, sáng mai dậy cũng sau. Ổng tắm xong tui với ổng vài nằn ôm nhau nói chuyện một tí rồi mới ngủ cái ổng nói tui
- nhìn cái miệng múa múa ghét dễ sợ, muốn cắn một cái ghê - cái ổng cắn môi tui một cái
- hì hì! Ghét mà có người cứ hun hoài đó
- biết anh thích em ở điểm nào không?
- không biết?
- ở cái miệng đó. Nhớ cái hồi em lớp 10 đi đá banh với tụi thằng Tỏ ấp trên không? Cái hồi mà em cãi lộn với tụi nó đó, cái miệng cứ múa múa làm cho tụi nó cãi không lại, làm anh mắc cười, cái thích luôn đó
- vậy thích có cái miệng thôi đó hả?
- cái nào cũng thích hết á! Nhưng cái miệng thấy ghét thôi
Tui ôm ổng ngủ, đúng nghĩa nghen chứ không có làm gì hết, tại tui mệt, ổng cũng mệt hơn tui nên chỉ ôm nhau ngủ thôi.
................____..............
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro