Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 4: QUÂN TỬ CHI GIAO ĐẠM NHƯỢC THỦY

CHƯƠNG IV

Màn đêm buông xuống tĩnh lặng. Vầng trăng vằng vặc soi chiếu thế gian tựa như chiếc bánh mật khổng lồ treo lơ lửng tại đỉnh Linh Sơn. Ánh sáng mơ hồ xuyên qua kẽ là vuốt ve dung mạo băng lãnh trác tuyệt của hai nam nhân sóng vai trên bờ vực vạn trượng. Gió đêm buốt lạnh lướt qua đùa nghịch vạt y phục. Tay áo lay động như có hư không quấn lấy nhau. Đến khi tóc mai đọng sương đêm, Thiên Minh lãnh đạm phá vỡ sự tĩnh lặng:

- Tay ngươi thế nào?

Huyết Vũ cúi đầu nhìn tay phải quấn băng trắng, phủ tay áo che đi ,tìm một tảng đá an tọa:

- Không đáng ngại, phỏng nhẹ - lắc lắc bàn tay thọ thương- Tiểu Hà bắt băng lại. Gọi ta ra đây không phải chỉ để hỏi thăm?

- Tiểu Dương muốn Phượng Thiên Bí Tịch.

Mi tâm Huyết Vũ hơi nhíu lại. Hắn hiểu ý Thiên Minh chính là muốn thắng trận chiến cùng hắn. Mỗi lần khảo hạch tuy nói cả hai là kỳ phùng địch thủ nhưng thật ra luôn có sự thống nhất ngầm. Sự tiến lui đúng mực hòa hợp hai lão hổ đồng tồn tại ở Linh Sơn, hơn nữa còn là hảo bằng hữu. Nếu là pháp bảo khác, Huyết Vũ nhất định tác thành cho Thiên Minh thắng cuộc lấy lòng ái nhân. Nhưng đâu là Phượng Thiên Bí Tịch – là thượng cổ lưu truyền đặc biệt giúp ích cho việc dung hòa nội lực hàn-hỏa trong một cơ thể. Nói cách khác nếu lấy được Phượng Thiên hắn sẽ giảm được sự giày vò nội lực bên trong hắn. Dụng ý của sư phụ khi mang Bí Tịch làm phần thưởng hắn đã sớm bắt được. Mâu quang sâu thẳm xoáy thẳng vào Thiên Minh bá đạo tới một câu:

- Phượng Thiên là của ta.- nói xong liền đứng dậy muốn đi không cho phép thương lượng.

- Nếu lần này ta nói ta nhất định phải lấy Phượng Thiên thì sao ? – Thiên Minh từ nhỏ bên cạnh Huyết Vũ đã sớm nhìn thấu tâm ý của hắn nhưng y có toan tính riêng của mình. Cơ hội lần này khó cầu, buộc y phải đánh cược.

Không ngoài dự đoán, Huyết Vũ mạnh mẽ quay đầu nhíu mày nhìn Thiên Minh. Nhãn quang khó hiểu xen lẫn khó chịu như muốn đánh gãy lời nói vừa rồi. Thiên Minh ngược lại không chút yếu thế, nhướn mày :

- Với tình trạng hiện tại của ngươi nếu thành thành thật thật ra tay chỉ e cả ta và ngươi đều sẽ thọ thương không nhỏ. Hỏa Lưu Tiên vừa hay lại khắc cả Hắc Long thương. - ẩn ý- nếu va chạm thì kẻ nào khống chế vũ khí tốt hơn sẽ thắng.

- Ngươi muốn gì ?- Lần đầu tiên, Huyết Vũ cùng Thiên Minh phải căng thẳng thống nhất việc thắng thua. Hắn cũng thừa biết với tình hình nội thương hiện tại- kinh mạch phần tay của hắn vì cố điều khiển Hỏa Lưu Tiên đã tổn thương không nhẹ- thì việc thắng Thiên Minh quả thật khó nói trước.

- Ta muốn từ ngươi một sự trao đổi. Còn cụ thể là gì sau này sẽ rõ – đón lấy ánh mắt nghi hoặc từ bằng hữu, Thiên Minh nhanh chóng bổ sung- Đương nhiên không khiến ngươi làm điều thương thiên hại lý hay tổn hại sư môn. Thế nào?

Huyết Vũ không lạ gì Thiên Minh là một kẻ tâm cơ nhưng khác với Thuần Tự, Thiên Minh không bao giờ tính toán bất lợi cho đồng môn, bằng hữu những người xung quanh hắn. Y chỉ suy tính làm sao cho Lục Dương có được những điều tốt nhất. Huyết Vũ là người thông minh, xét lý xét tình đều đủ thuyết phục để hắn đồng ý.

- Thành giao!

- Hảo! Thành giao!

Không ai nghĩ tới lời thành giao đêm đó đã mở cánh cửa những bi kịch sau này. Hai nam nhân đối diện trao nhau nhãn quang như tinh nguyệt không tà ý, sẵn sàng cho một cuộc chiến đẹp mắt không thương vong. Gió lướt qua phong linh tạo ra tiếng đinh đang như bản nhạc tình bạn bất diệt.

Hai ngày sau, ....

Không khí trong Kim Quang điện so với hôm trước chỉ có nhiệt liệt hơn chứ không kém. Từng cặp thí sinh lên đài , những tuyển thủ mạnh nhất dần lộ diện, bao tinh hoa võ học đều được phô diễn. Lục Dương thong thả cầm hòa tiến vào hiệp phụ, nhất quyết thư hùng giành vé vào vòng trong. Huyết Vũ cùng Thiên Minh mạnh mẽ đối kháng đến không khí cũng căng như dây đàn. Mỗi lúc chiêu thức va chạm, lôi đài lại rung lên tưởng chừng sắp vỡ ra. Một thương một tiên quấn lấy nhau đánh đến trời đất quay cuồng, vài tiểu đệ tử đã sớm hoa mắt nhịn không nổi lùi ra vài bước. Chỉ thấy hai tia sáng vung lên , tiếng gió rít gào như thiên long mãnh hổ , sau cùng một tiếng nổ vang lên bụi bay tứ tung, từng mảnh gỗ bay ra ngoài. Mọi người vội che mũi , lùi ra xa. Khói bụi lui dần, hắc ảnh sừng sững đứng trên cột gỗ duy nhất còn trụ tại lôi đài, căng ngang trường tiên thủ thế. Thiên Minh nâng người dậy, phủi bụi trên y phục. Lặng đi tầm khắc, tiếng ồn ào tán thưởng trận quyết đấu bao trùm không gian. Lục Dương đến bên Thiên Minh giúp y phủi y phục, tiện thể khen ngợi vài câu. Tinh Hà xem say mê đến mức mắt cũng muốn rơi ra ngoài, hưng phấn nhảy lên lay tay Lam Yên:

- Sư phụ người xem ! Lại đánh vỡ lôi đài rồi! Lần thứ tư rồi a ~ Giỏi quá!

Huyết Vũ chậm rãi đáp xuống, đi ngang qua vỗ vai Thiên Minh trao đổi nhanh ánh mắt rồi cả hai cùng thi lễ với trưởng bối trở lại vị trí tiếp tục theo dõi những trận sau. Huyết Vũ tìm một chỗ trống hơi cách lôi đài còn lại một quãng , điều hòa lại nội lực. Chợt bên cạnh vang lên tiếng bước chân, một bình nước áp vào má hắn. Tinh Hà từ khi nào đã đến bên cạnh nở nụ cười như ánh ban mai:

- Sư huynh uống nước đi!

Huyết Vũ nhận lấy, gật nhẹ nói cảm tạ , nhấp ngụm nước ngọt lịm xoa dịu sự mệt mỏi. Nhãn quang ôn hòa hiếm thấy hướng tiểu sư muội hạ giọng:

- Hôm trước đa tạ muội.

- Bọn họ dụng ám khí với huynh, thủ đoạn bỉ ổi. Muội sao có thể đứng nhìn chứ.- Hất mặt – Bổn cô nương đương nhiên phải bảo vệ người mình dạy cho họ một bài học.

Lục Dương như cơn gió kéo Thiên Minh sáp lại gần tinh nghịch:

- Huyết Vũ thành người của ngươi lúc nào thế? Đừng có nhận bừa.

- Lục mao tử ngươi thì biết cái gì – Tinh Hà đanh đá lườm Lục Dương, đoạn lại hướng Huyết Vũ híp mắt mà cười- Huyết Vũ là sư huynh ta đương nhiên là người mình, Thiên Minh cũng là người mình chỉ có ngươi là không phải. Huyết Vũ huynh nói có đúng không a ?

Huyết Vũ ngẩn người trông dáng vẻ thuần khiết của Tinh Hà , vô thức gật đầu. Hắn thật sự rất thích Tinh Hà người sư muội này tuy có nghịch ngợm nhưng lại rất biết quan tâm người khác. Chẳng biết từ khi nào , Huyết Vũ đã dặn lòng phải chăm lo tốt cho tiểu sư muội trước mặt này, làm mọi cách giữ mãi nét đơn thuần của nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #nguoc#sudo