Chương 5: Chó của Chó
Cường hoảng hốt khi thấy cậu chủ của mình nói chuyện với ai đó anh bây giờ khoả thân hoàn toàn chỉ dám len lén đi về phía sau của Cao. Thái nhìn Cường mà thèm thuồng nhỏ nước, cơ thể cực phẩm, cặc to dái bự. Vết bầm ẩn hiện hoà vào các cơ múi trên người anh lại thêm phần kích nứng. Cao nhìn Thái đầy khinh thường.
-Người thầy đáng kính của em... Xem bộ thầy thèm lắm à...- Cao.
- Thầy chỉ là...- Thái.
- Thầy... À không mày... Đã thấy điều bất thường nên âm thầm đi theo tao đúng chứ... Không ngờ 1 người thầy giáo đức cao vọng trọng lại mang trong mình dục vọng, khao khát cặc dái đàn ông. Haha... Thú vị thật...- Cao.
Thái sửng sờ trước lời Cao nói. Hắn ta liền quỳ xuống rồi từ từ nhích lại phía Cao rồi liếm liếm đôi chân của cậu. Thái nhìn cao tứ phía dưới lên bằng ánh mắt rủ lòng thương xót thèm, thèm cặc lắm rồi. Cao chỉ cười khinh mà ra hiệu cho Thái, anh cởi hết quần áo trên người lộ ra cơ thể của mình. Body ổn áp, da trắng sáng, dái to nhưng cặc nhỏ xíu chỉ vỏn vẹn 10 cm. Cao đá vào hạ bộ của Thái anh rên lên trong sung sướng, Cao mở hờ hững chiếc quần (ngoắt tay ra hiệu) Thái dùng miệng của mình cởi quần cho anh để anh bú liếm. Khi con cặc của Cao lộ ra Thái lao vào bú liếm như chết thèm lâu ngày. Cùng với nhịp đạp và bú liên hồi Thái bắn tinh ngay trước nhà vệ sinh thật nhục nhã đã cặc bé lại yếu, Cao cười khinh dõng dạc nói.
- Cường mày nhìn xem, con chó này đây từ giờ tao sẽ để nó làm nộ lệ cho mày. "Chó của chó" haha... Mày có chịu không thằng nào cặc bự, lâu ra làm anh, còn mày Thái à 1 con chó cặc bé yếu sinh lý thì từ giờ quỳ dưới chân con chó của tao...
- Dạ em... À không cậu Cao chó Thái xin nghe theo sự sắp xếp của cậu...- Thái.
Cao quăng đóng quần áo của Cường dưới đất, anh vội nhặt lấy mặc lên người. Dưới chân anh là người thầy giáo anh vừa gặp đang mút liếm chân. Cao và Cường ung dung ra về, ngồi trên xe hơi của Cường, cả hai rơi vào chút trầm tư Cường hiểu nếu Thái không có máu chó dâm giờ này Cao và anh đã vướn vào rắc rối. Cao vẫn ung dung nhìn ngắm khung cảnh bên ngoài, gương mặt Cao nhìn từ góc nghiêng nhìn sang quả thực đẹp trai. Cường chạy 1 lúc chả biết đi về đâu, anh ghé ngang quán cà phê lần trước Cao lúc này mới nó với anh.
- Cởi quần xuống đeo khoá cu vào.- Cao.
Trên chiếc xe có phần chật chội Cường khó khăn tuột quần xuống mà đeo vào chiếc khoá Cao đưa, khi đeo xong anh nhìn nó một cách trìu mến. Bây giờ anh đã yên tâm vì trong lòng cậu chủ nhỏ đã thật sự công nhận mình là một con chó. Anh suy nghĩ về chuyện của Thái vừa nãy dù cặc bự đã khoá nhưng trong lòng lại có chút trầm xuống, Cao nhìn anh cũng như hiểu vài phần nó chế giễu nói.
- Có chó mày không vui à?- Cao.
- Dạ con chỉ khó hiểu... Sao cậu lại muốn nhận thầy giáo vừa rồi?- Cường.
- Thầy giáo chủ nhiệm của mình lại là con chó trong tay tao điều khiển, tao vẫn cần lợi dụng nó cho vài chuyện sau này. Dù bị sỉ nhục làm chó của chó nó vẫn tự nguyện đấy thôi... Haha thu phục thêm vài đứa để mày có thêm đồng loại... Đó là những gì tao muốn.- Cao.
Cao nói xong vỗ vai Cường rồi xuống xe đi vào góc nhỏ. Cường bâng khuân trong lòng nhưng vẫn không thể nào hiểu bản thân thật sự muốn gì? Một chút ghen tị, một cách chiếm hữu Cao làm của riêng,... Và những tâm tư nhất thời anh khó hiểu, về đến nhà tay anh xoa xoa chiếc khoá mà Cao đã ra lệnh đeo bất giác anh lại nứng, cơn nứng trong khoá khiến con cặc to bự của anh đau kinh khủng. Anh nhắm mắt tận hưởng về nghĩ về Cao, lúc này đây cơn đau hoá thành sung sướng.
( Reng)
Tiếng điện thoại kêu lên, làm cơn nứng trĩu xuống. Trên màn hình hiển thị là "con trai" Cường tắt vội máy, vứt sang bên. Anh không muốn quan tâm vì bây giờ thứ anh cần là Boss của mình, anh tiếp tục chìm vào dục vọng ban sáng, cơn nứng, cái khoá, hình ảnh Cao. Bên phía này Cao lại về nhà, lại đối mặt với căn phòng trống trãi, trên bàn anh là 100 nghìn đồng cùng lời nhắn " Tự mua gì đó mà ăn". Nó nhớ ngoại, nhớ lại ngày xưa. Ở giữa thị thành này nó cô đơn quá, nó đặt bừa 1 phần cơm bên ngoài, quay lại nhìn căn nhà lạnh lẽo... Quả thật đây là gia đình mà nó luôn ao ước...
Còn tiếp.
Tui viết hơi vội do gần thi cuối kì mong mọi người thông cảm. Hứa luôn chương sau sẽ bù cho mọi người.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro