Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Cậu ấy đến xem buổi ký tặng của tôi

Cậu ấy đến xem buổi ký tặng của tôi, tuổi mười bảy như hoa chưa nở, là một trời băng thanh ngọc khiết.

Ánh mắt của tôi xuyên qua đám người, nhìn cậu ấy cầm sách của mình, trên mặt không có vui thích, ánh mắt cậu ấy không đem chuyện nhìn thấy sưu tập của tôi à trở nên kiêu hãnh.

Tôi nhìn thấy cậu ấy khoảng thời gian ngắn kia, giống như tôi lúc mười bảy, cũng vì yêu quên đi thế giới này.

Cậu ấy im lặng xếp hàng. Yên lặng bình tĩnh như nước chảy.

Tôi chờ cậu ấy đến trước mặt mình, ánh mắt ấy như nước hồ mùa thu, mũi cao ngất rất đẹp, lông mi dài cong quyến rũ buông xuống. Nhưng cậu ấy lại nói mong tôi có thể viết giùm lên SORRY thân thiết, mong người trở về.

Tôi cảm giác như tim mình bị đấm một cái, thật không ngờ người này là hoa đã có chủ, không thể bận tâm, thế nhưng người kia của cậu ấy lại giày vò cậu ấy đến tiều tụy như vậy!

Sau đó tôi viết trên một tờ giấy viết thư, không ký tên, cũng không biết đó là cho ai.

Nhưng tôi lại cố chấp cho rằng chính là cậu ấy, chính mình nghĩ như thế.

Bởi vì, cậu ấy hỏi tôi, nếu có một người, yêu một người khác, vì yêu, có thể làm việc vĩ đại nhất, có phải là nói dối không.

Rồi chính cậu ấy lại trả lời, nếu một người khác, yêu chỉ duy nhất một người, người kia có tài cán gì mà nhận được yêu như thế, có phải là không nhận lời nói dối đó hay không.

Buổi tối ngày đó tôi liền ánh trăng trên cao, suy nghĩ cả một đêm.

Cậu ấy đã làm sai chuyện gì, vì sao đau khổ yêu cầu SORRY.

Nếu có người thực hiện lời hứa cho cậu nói dối.

Trên thế giới này, cũng bởi vì làm, mới có thể yêu, yêu không thể nói lời thật lòng.

Cậu ấy lại đến xem buổi ký tặng của tôi, là thời điểm mười tám tuổi trưởng thành.

Vóc dáng cao, càng trổ mã ra thành mĩ thiếu niên.

Tôi chú ý tới, cậu ấy vẫn tới một mình, chỉ là ngày càng xinh đẹp hơn.

Năm tháng ở trên khuôn mặt ấy giống như hạ tiền vốn, điêu khắc tinh tế, chậm rãi cọ sát.

Ánh mắt của tôi giống như cũ không có tiêu điểm dừng ở cậu ấy, lúc này cậu ấy đem sách đưa tôi, cái gì cũng không nói.

Quyển sách này tên《BOY BOY》.

Tôi biết, cậu ấy sẽ khóc khi xem xong từng trang.

Chờ cậu ấy đem xách tới, tôi mới nhìn thấy cậu ấy để lại cho tôi thẻ kẹp sách.

Mặt trên viết, một người cũng có thể có cảnh tượng tươi đẹp.

Cậu ấy nói cho tôi nghe, cũng là chính nói cho bản thân.

Hoặc là chỉ tùy tiện một câu, không sao cả.

Cậu ấy đến xin chữ ký, mà ta vì cậu ấy tiếp tục ký lên.

Tôi biết cậu ấy là chòm sao Song Ngư. Nhìn ra được, có một con cá, ngay từ đầu đã rơi vào giữa lông mày ấy.

Quyến rũ cậu ấy, làm cậu ấy rối rắm, làm cậu ấy vừa tiến vừa lui.

Cho nên tên quyển sách này, rất đẹp.

《 song ngư 》, dành cho người ấy của cậu ấy, người chưa từng thấy mặt.

Tôi nói, thế giới này vốn không hoàn mỹ, mà bởi vì có cậu bên người, mới có thể hạnh phúc.

Kỳ thật tôi biết, cậu ấy vẫn luôn đi lại một mình, một con cá tĩnh lặng.

Cũng giống như tôi.

Cậu ấy lại tiếp tục đến buổi ký tặng của tôi, tôi bây giờ giơ tay nhấc chân đã muốn lão luyện.

Phần tình cảm kia đã giấu thật sâu, người trần không thể nhận thấy.

Hội trường có hoạt động hỗ trợ di chuyển, có thể chọn ra vài độc giả, cùng tôi mặt đối mặt.

Cậu ấy rất cao, đứng gần lông màu tôi.

Trên người tràn đầy thanh xuân, tràn đầy xinh đẹp, làm lòng người tan nát.

Cậu ấy đứng cách tôi một thước, tôi mới phát hiện, bản thân chưa bao giờ chân chính gặp qua người này.

Bởi vì một giây này, tôi chân chính buông vũ khí. Đây là một thành phố nho nhỏ, tôi không có lý do gì đến ba lần.

Vì cậu ấy mở ra buổi ký tặng, tôi phải nói cho cậu ấy tất cả lòng dạ của mình.

SORRY SORRY, lúc trước là tôi, rơi vào lưới tình cùng cậu.

Muốn ở đây gặp mặt là được rồi.

Kỳ thật chúng ta khi gặp lại, chính là tôi ở trên sâu khấu.

Bởi vì tôi là BOY mà cậu cũng là BOY.

BOY BOY là đẹp nhất, nhưng cũng không gặp được người muốn thấy.

Làm song ngư, ở trong nước tự do vui vẻ.

Trời đất quá nhỏ, giả bộ không dưới một lần,

Lần này,

Cậu đợi tôi đã ba năm.

Tôi rốt cuộc đã mở miệng,

Đồng học, cám ơn.

Đồng học, hẹn ngày gặp lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro