đàn dương cầm
"chào anh, tôi có thể ngồi đây được không?" đức duy tiến tới, chào hỏi và làm quen với chủ nhân của những thanh âm du dương phát ra từ cây đàn dương cầm trong phòng âm nhạc.
những ngón tay thoăn thoắt dạo chơi trên từng phím đàn bỗng dừng lại khi thấy cậu, khóe miệng anh nhếch lên thành một đường cong hoàn hảo, có thể nói là xinh đẹp. "vâng, cậu cứ ngồi đi, không phải ngại."
quang anh xích người sang bên phải một chút, chừa lại một khoảng trống trên chiếc ghế đen. nhận được sự đồng ý của người ấy, đức duy nhanh nhẹn ngồi xuống ở khoảng trống dành cho mình.
"tôi có thể biết tên anh không?" cậu hỏi, bàn tay thon dài đặt nhẹ lên từng phím đàn.
"ồ vâng, tôi là quang anh, nguyễn quang anh. còn...cậu?"
khóe môi cậu cong lên sau khi nghe câu trả lời từ anh, tên đẹp mà người cũng đẹp. "hoàng đức duy, cứ gọi tôi là daddy."
"gì cơ?" quang anh đang đắm chìm vào giọng nói trầm ấm của người bên cạnh thì bật tỉnh, liền quay đầu sang cậu mà hỏi lại để biết chắc rằng mình không bị lãng tai.
"không gì đâu, mà anh là sinh viên năm mấy thế quang anh?" đức duy biết rằng anh đã nhận ra sự khác thường trong câu nói của mình, bèn đánh trống lảng sang chuyện khác.
anh cũng chẳng thèm quan tâm tới câu nói ban nãy của cậu nữa, cho rằng là cậu nói nhầm hay đại loại thế thôi. "à tôi là sinh viên năm ba, còn một năm nữa là ra trường rồi."
"thế phải gọi bằng anh rồi, em mới năm nhất thôi."
quang anh không trả lời, vì anh không thể tin được con người này nhỏ hơn mình tận hai tuổi. cứ tưởng là sinh viên năm cuối hay cựu sinh viên về thăm trường chứ. trông cậu ấy chẳng có gì là nhỏ hơn cậu hết, chiều cao, khuôn mặt thanh tú, kể cả kĩ năng về đàn dương cầm cũng nằm ở tầm cao khác, bỏ xa anh lại phía sau.
đức duy đặt hai tay lên các phím đàn, ấn nhẹ xuống, tạo thành một thanh âm du dương. cũng không quá lâu để nhận ra đó là bài thằng điên của justatee và phương ly, anh cũng đặt tay lên, đệm theo những nốt đàn của đức duy.
đã rất lâu rồi đức duy cậu mới tìm được người như quang anh, một người am hiểu về âm nhạc, hơn nữa còn biết đánh đàn, ngoài ra còn rất đẹp trai nữa, người gì đâu mà hợp gu cậu ghê.
"em đàn hay lắm đó duy, không tin được là em nhỏ tuổi hơn anh luôn." anh cười, không ngại mà khen cậu ngay khi vừa kết thúc bài nhạc.
"hehe, anh quá khen rồi," cậu ngượng đến đỏ cả mặt, được người đẹp khen thì ai chả ngại chứ "mà cũng hơn năm giờ rồi, anh không về nhà hả?"
"anh không, tối nay anh chả về nhà làm gì."
"thế anh về nhà em không? tối nay em cũng khá chán." đức duy không ngần ngại mà rủ anh tới nhà mình, anh đã bật đèn xanh rồi thì phải lấn tới chứ (?)
"hm..." cả hai rơi vào khoảng không im lặng một chút, quang anh cũng chẳng hiểu sao thằng nhóc kém mình hai tuổi này lại hướng ngoại đến thế, mới làm quen chưa được bao lâu mà đã rủ về nhà "có lẽ là không đâu, mới quen thì sao mà về nhà nhau được chứ..."
"vậy thì..." cậu nói, nhưng không nhìn vào mắt anh mà lại dán chặt ánh mắt vào các phím đàn "anh có muốn làm ngay tại đây không?"
dù biết là có hơi quá nhanh (?), nhưng cậu chẳng thể chịu đựng được, quang anh cứ như vậy thì đức duy không kìm chế được mà đè anh ra làm luôn quá. người gì đâu mà trắng trắng hồng hồng, cơ thể thì thơm ơi là thơm, tóc thì mềm và mượt, đức duy thà chết chứ không thể để mất cục bông này được.
quang anh bên này thì đang không khỏi bất ngờ vì câu đề nghị kì quặc của cậu, người như xịt keo tại chỗ. đức duy thấy anh không có chút phản ứng nào thì cũng hiểu ra, thở dài một hơi rồi lại đánh nhau với cây đàn để bớt căng thẳng.
anh biết là cậu muốn anh, thì anh cũng có chút gì đó ngưỡng mộ cậu nhóc này, thật lòng cũng muốn làm tình với cậu một lần xem thử như thế nào. quang anh không nói gì nhiều, thấy cậu đang tập trung vào cây đàn thì cũng chẳng muốn làm phiền.
anh đứng dậy, không ngại gì mà ngồi lên đùi của cậu, quay mặt mình về phía cậu, để cho bốn mắt chạm nhau. quang anh vòng hai tay ra sau gáy, nhón người lên một chút rồi kéo người đối diện vào một nụ hôn sâu.
đức duy không mất quá lâu để nhận ra sự việc đang diễn ra trước mắt mình, vẫn cứ bình tĩnh mà trao vị ngọt giữa hai đầu lưỡi đang quấn chặt lấy nhau. hai tay cậu vẫn dính chặt lên các phím đàn, mặc kệ cho người lớn hơn đang làm loạn.
anh buông cậu ra, kéo theo một sợi chỉ bạc dài dính giữa đầu lưỡi của hai người. đức duy có thể dễ dàng nhìn thấy nét mặt đỏ còn hơi quả cà chua chín của quang anh, sao mà đáng yêu thế nhỉ?
"cái này là anh chủ động đấy nhé." cậu ôm lấy eo anh, đè xuống dưới sàn mà hôn khắp mặt anh. chiếc lưỡi hư hỏng mò vào trong khoang miệng của anh mà làm loạn, trêu đùa với lưỡi nhỏ của anh, gần ba phút sau mới luyến tiếc mà tách ra vì anh hết dưỡng khí đấm vào vai cậu.
một tay đè anh xuống sàn, tay còn lại cũng không rảnh rang gì mà tháo từng nút áo của anh, sờ soạng khắp người anh. hôn môi chán chê thì tới hôn cổ, chiếc lưỡi ranh ma của cậu đi tới đâu trên cơ thể anh thì chỗ đó đầy rẫy những vết hôn vừa tím vừa đỏ, cứ như đánh dấu anh là của cậu vậy.
"quang anh, người anh thơm thật đấy." đức duy chuyển mục tiêu sang hai hạt đậu nhỏ hồng hào đang nhô lên trước ngực anh, không chần chờ gì mà vồ tới liếm mút một bên, bên còn lại cũng được bàn tay thon dài của cậu xoa nắn đến đỏ hết cả lên.
"hức...đừng sờ nữa mà..."
"vậy thôi em sờ cái khác." cậu nuối tiếc bỏ rơi hai đầu ti nhỏ mà lần mò xuống dưới, nhanh nhẹn cởi bỏ chiếc quần tây đen và boxer cũng màu đen nốt.
đức duy dán ánh mắt chăm chú của mình lên khắp cơ thể quang anh, như một chiếc máy quét, cậu thành công khiến anh ngại đến đỏ cả mặt, vội lấy hai tay che những điểm cần che trên người mình. đức duy thấy cảnh tượng đó thì không khỏi buồn cười, gỡ tay anh ra mà blowjob cho anh.
quang anh bất ngờ vì hành động này của cậu, tay nhỏ cứ xen lẫn vào mái tóc trắng vàng mà đẩy ra. nhưng anh đâu nào biết, mình càng đẩy thì cậu càng lấn tới.
"d-duy...đừng mút nữa mà, hah...khó chịu."
không lâu sau đó, anh cũng chẳng chịu được mà xuất hết đống tinh dịch vào miệng đức duy. cậu thoáng lắm, ít nhất là thoáng với người đẹp như anh, nuốt hết đống thứ trắng đục đó vào bụng. khỏi nói cũng biết, quang anh hoảng muốn chết, bật người dậy bắt cậu nhả ra thôi.
"tại sao em phải nhả ra chứ? nó thật sự rất ngon." anh cũng đành bất lực, ném cho người kia một cái liếc xéo rồi quay người ra đằng sau, tỏ vẻ giận dỗi.
đức duy cũng biết là anh đang giận chứ, bèn tiến tới dỗ ngọt anh. "quang anh à, đừng giận em mà, lại đây em cho kẹo ăn nè."
quang anh cũng lại chỗ cậu thật, nhưng không phải vì anh muốn ăn kẹo, đơn giản là vì, anh nứng hết chịu nổi rồi, cần thứ gì đó đâm chọt anh ngay bây giờ thôi.
cậu lại một lần nữa, đè anh xuống dưới sàn, chiếm lấy đôi môi như có chứa chất gây nghiện ấy. tay phải lần mò xuống dưới lỗ nhỏ đang rỉ nước dữ dội, cậu cho một ngón vào để thăm dò. nhận thức được có vật thể lạ đang làm loạn dưới huyệt nhỏ, vừa đau vừa sướng, dù biết là mới chỉ dạo đầu thôi nhưng mà nó sướng thật đấy (?).
một ngón rồi đến hai ngón, ba ngón tay cứ đâm chọt lung tung trong lỗ nhỏ của anh khiến anh uốn éo hết cả người theo từng nhịp ra vào của người kia. khi thấy nó đã đủ lỏng để làm, ba ngón tay được rút ra và thay vào đó là hạ bộ đang cương cứng đến phát đau của cậu.
dù có nứng đến thế nào đi nữa thì vẫn phải có tình người một chút, sau khi đã cho thành công dương vật vào bên trong lỗ thì cậu dừng lại cho anh quen với kích thước này. đức duy đúng thật là tinh hoa hội tụ, nguyễn quang anh rất yêu mà.
"đ-động đi...hah- ngứa..."
"nghe anh."
đức duy cố gắng ra vào chậm nhất có thể, chỉ vì không muốn làm anh đau. nhưng quang anh thì lại không nghĩ giống vậy, anh nghĩ cậu ra vào chậm như thế vì muốn trêu ngươi anh, bên dưới anh ngứa đến phát điên, mà những chuyển động của cậu chả khác gì muốn giết chết anh bằng cơn nứng này vậy.
"nhanh chút đi mà...ngứa chết đi được, hah-"
lần này thì cậu không nhân nhượng gì nữa, cứ thế đâm một phát lút cán vào sâu bên trong anh. quang anh sướng đến phát điên, miệng trên phát ra những âm thanh dâm dục biết bao, nó càng làm ngọn lửa trong đức duy lại bùng cháy hơn bao giờ, điên cuồng đâm chọt vào hậu huyệt sưng tấy.
"ah ah ah...n-nhanh quá rồ-" chưa kịp nói hết câu, anh đã bị chặn họng lại bằng một cái hôn ngấm mùi tình dục của cậu. bên trên hai đầu lưỡi quấn chặt lấy nhau thì bên dưới cũng không thua, vách thịt ấm nóng liên tục hút lấy dương vật đang ra vào không khác gì miệng trên.
bỗng, bên dưới cậu chạm vào điểm gì đó gồ ghề, mềm mềm, quang anh còn rên lớn hơn khi cậu liên tục đâm vào nơi đó. biết đã đâm tới điểm nhạy cảm của người dưới thân, đức duy như được mùa mà đâm liên tục vào nó, làm anh sướng điên, chỉ biết mở miệng ra mà rên những câu từ không có nghĩa.
"hah ah ah- sướng quá...a-anh muốn ra..."
"đợi em nữa chứ, không được ra một mình đâu." cậu lấy tay bịt đầu khấc đang rỉ chất đục màu trắng ra mà đâm liên hồi vào sâu bên trong vách thịt ấm nóng kia.
không lâu sau đó thì cả hai cùng đạt đến tột đỉnh mà bắn ra dòng tinh dịch nóng hổi kia, chỉ khác là anh bắn ra ngoài, còn cậu bắn vào trong.
đức duy bế anh vào nhà vệ sinh của trường mà rửa sạch cho cả hai, cậu mặc đồ vào cho anh rồi đưa anh về nhà mình. ngoài trời cũng hơn 8 giờ tối rồi, trường cũng chẳng còn ai nên cậu cố gắng làm mọi thứ nhanh nhất có thể để đưa anh về, vì trời càng tối thì sẽ càng lạnh, mà đức duy chẳng muốn quang anh của mình bị cảm lạnh đâu.
cậu bế anh ra xe, đeo nón bảo hiểm đầy đủ rồi chở anh về. quang anh vì đã quá mệt nên đã thiếp đi từ lúc nào, cậu hôn nhẹ lên trán anh mà âu yếm.
"em yêu anh, ngủ ngon nhé quang anh của em."
. . .
lần đầu viết dài như z :))) gãy cả tay
chap đầu nên nhẹ nhàng tình cảm xíu hoi, để qua chap sau đạo tàn bụ nhé ? hứa luôn
mà rds không thích thì sếch nhẹ nhàng thôi z :))))
chúc rds ngủ ngon nhé <3
2118 words :))))))) quá dài so với khả năng của t
from tobias w/love.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro