
Chap 32: Là của nhau
Hôm đấy có hai con người lon ton chạy đôn chạy đáo trong cửa hàng đồ cưới, lựa hết bộ này đến bộ khác. Một nhỏ phía trước tung tăng lựa đồ, một lớn ở sau khệ nệ ôm đồ, ấy thế mà mặt ai cũng vui vẻ, hạnh phúc đến thế. Mà cũng phải thôi, ngày mai là đám cưới của bọn họ rồi, nhỉ?
Quang Anh thích thú ngắm nghía bộ vest trắng, phần cổ áo nổi bật với viền đen, may thêm một chút tà trắng khiến anh mặc lên sẽ chẳng khác gì thiên thần trần gian. Đức Duy được vợ yêu chọn riêng bộ vest đen viền trắng tinh tế, đi kèm một chiếc cà vạt đỏ càng làm sáng lên sự bảnh bao, đẹp trai vốn có của nó. Cặp đôi tài sắc vẹn toàn như thế, hiển nhiên mỗi lúc thử đồ bước ra đều khiến mọi người trầm trồ, Quang Anh được khen nức nở vì quá xinh đẹp, kiều diễm, nét mặt mềm mại, dịu dàng nhưng sự sắc lạnh, kiêu kì của Alpha trội vẫn còn đó. Còn Đức Duy lại khiến tất cả điều đứng chỉ vì uy lực của nó, sáng chói đến lạ mắt.
Quang Anh của nó, cuối cùng cũng sắp trở thành Omega của cuộc đời nó rồi...
Ôm mớ đồ về, anh chợt thấy lòng nôn nao hẳn lên. Nhanh thật, mới đấy chưa gì đã sắp đám cưới, sẽ chẳng còn những ngày tháng tủi hờn hay lo sợ tình cảm đặt sai chỗ. Cả hai sẽ có danh phận, sẽ là vợ chồng, sẽ cùng xây một gia đình đầm ấm, sống một cuộc sống trong mơ với cơm áo gạo tiền, với đàn con thơ, và với cả..người mà mình đã trao trọn cuộc đời cho họ. Khẽ xúc động khiến Quang Anh chợt cay cay khóe mắt, con ngươi đỏ hoe tố cáo hết mọi sự bối rối lẫn lưu luyến của người yêu, nó ngoảnh sang cười tươi nhìn anh, xoa nhẹ mái tóc đen mềm mượt, rồi vuốt xuống gáy, xuống cặp má bầu bĩnh bây giờ tự dưng ướt đẫm nước mắt.
Duy lặng lẽ lau hết giọt lệ còn vương trên mi, mân mê xương đòn mềm mại hiếm có của cục bột nhỏ, một mực không nói gì. Bởi nó biết, nếu giờ nó cất tiếng, người nức nở nhiều nhất là nó chứ chẳng phải ai khác. Ai mà biết được nó đã trải qua những gì để cuối cùng được đáp vào lòng ngực của người mình yêu, tất cả sai lầm, hiểu nhầm, nỗi buồn đều đi qua hằn sâu trong con tim nó trọng trách của sự trưởng thành, để bây giờ có thể dõng dạc kí tên mình vào chữ "Chồng" trên tờ giấy đỏ, Đức Duy cảm giác như bản thân có thể vỡ òa hơn cả người bên cạnh.
Nó và anh đã bàn sẽ tổ chức ở bãi biển, bởi anh bảo anh thích biển, còn nó thì thích anh. Rạp cưới đã chờ sẵn, nhà hàng đã đặt tiệc, chỉ đợi cho thời gian trôi đi rồi đánh dấu cột mốc thiêng liêng nhất trong đời hai người:
Chúng ta là gia đình của nhau
(...)
Đám cưới được diễn ra linh đình, khắp nơi họ hàng, bố mẹ và bạn bè đều ghé dự và nâng li, chúc phúc cho đôi uyên ương trăm năm hạnh phúc. Quang Anh hôm nay càng lộng lẫy với bộ vest cưới, nắm tay cùng Đức Duy tiến về phía khán đài cắt bánh kem.
"Nguyễn Quang Anh, con có đồng ý lấy Hoàng Đức Duy làm chồng, dù cho đầu bạc răng long không?"
Tiếng cha sứ ôn tồn, ngay lập tức nhận được câu trả lời nguyện ý
"Con đồng ý"
"Còn Hoàng Đức Duy, con có đồng ý lấy Nguyễn Quang Anh làm vợ, dù cho đầu bạc răng long không?"
"Con đồng ý"
"Vậy, từ bây giờ hai con sẽ chính thức là vợ chồng"
Tiếng mọi người cùng hò reo, vỗ tay cho họ, có người còn lau nhẹ khóe mắt cảm động vì tình yêu quá đỗi cao thương. Duy lấy ra trong người một hộp nhung màu đỏ trầm sang trọng, cả hai cùng mở ra, đeo chiếc nhẫn cưới đầy trân trọng đó và trao cho nhau nụ hôn ngọt ngào trước hàng trăm người.
Trong lúc đang tiếp rượu từng bàn, nó bỗng từ đâu xuất hiện đằng sau lưng, tay đặt lên eo anh rồi cúi đầu nhỏ nhẹ
"Dạ, con chào mọi người, vợ chồng con kính mời bố mẹ, các chú và các bác một li cho ngày trọng đại của chúng con"
"Duy khéo thật, hối được vợ đẹp như mơ, tôi cũng không khôn bằng nó cơ mà"
"Mà Quang Anh, hôm nay ngày vui, uống với bác một li chứ nhỉ?"
Quang Anh ơi ngượng ngùng đón lấy li rượu, đây là bác ruột của nó, nếu từ chối sẽ không nể nhà chồng, nhưng chẳng để anh phải nghĩ nhiều, nó giật lấy tu một hơi cạn sạch rồi cười hề hề
"Con xin lỗi bác, nhưng vợ con tửu lượng không được tốt lắm, nên con xin phép đỡ hộ vợ con một li"
"Thằng quỷ này, để nó uống với tao một li chứ?"
"Dạ con xin lỗi, nhưng mà như thế vợ con sẽ mệt. Nhân tiện con cũng xin phép bố mẹ, các bác cho chúng con di chuyển ạ"
Không nói không rằng, Duy một mạch kéo anh ra khỏi tiệc cưới, rồi đi thẳng lên phòng khách sạn mặc cho anh khó hiểu đằng sau chỉ biết đi theo. Đến khi tiếng cửa khách sạn đóng lại, Quang Anh mới bừng tỉnh đập lên vai nó
"Ơ duy??? Không tiếp khách nữa à? Còn bát đũa mâm cỗ.."
"Tao thuê người về không phải để em đỡ khổ còn gì?"
Nói rồi nó đẩy anh xuống giường từng động tác lột sạch người dưới thân, bộ vest nóng nực khiến anh ướt đẫm mồ hôi, cơ thể ưỡn ẹo bóng loáng khiến Duy chỉ muốn anh sạch, khẽ tét lên mông mềm nảy nở rồi vớ ngay bịch bao cao su đã chuẩn bị sẵn, toan đưa lên miệng xé liền bị anh hất ra
"Ưm..chồng ơi..tối nay không bao..được không?"
"..."
(...)
"Hức..ư-..ức..nữa..hức chồng ơi"
"Vợ tao ngon nhức nách"
Tròn trĩnh ba tiếng, lỗ nhỏ này đã nuốt trọn thứ nam căn to lớn này đến sưng tấy. Quang Anh ấy thế lại chẳng thấy mệt, miệng luôn mồm vòi vĩnh được đút no căng, bụng dưới đã nhô rõ 'của quý' to bự của nó, anh còn ưỡn ra để làm lộ rõ đầu khấc nãy giờ vẫn không ngừng chôn sâu bên trong
"Ức..hưm..sướng..sướng quá..sâu hơn đ-..ahh~"
"Chiều cưng"
Đức Duy hoạt động hết công suất liên tục dập hai hòn dái vào má mông đến đỏ lự, hậu huyệt đều đặn thút thít càng nhiều cho nó nhấp vào, khoa sinh sản trong bụng anh cũng nhộn nhạo, có vẻ mong chờ được đón nhận tất cả tinh túy của Enigma. Quang Anh càng lúc càng hăng, pheromone lavender bây giờ mạnh mẽ hơn bao giờ hết, hít vào còn cảm nhận hương quýt vẫn luôn ngọt ngào ẩn sâu bên trong của một Alpha đã bị đánh dấu. Duy như con sói đói nhai nát con mồi, nắm chặt lấy eo anh đâm thật sâu vào miệng dâm, kéo theo tiếng ư ử điêu luyện như chó cái động dục
"Hưm...ư..ha..s-sâu..sâu quá rồi"
"Hic..Duy ơi..hức..ưm..chồng ơi tha em"
"mm~..Duy ơi..Duy ơiii~"
Tên nó pha lẫn trong tiếng nấc, lộn xộn nhưng cũng lạo xạo trong lòng nó cảm giác ngứa ngáy, phía dưới càng nóng bỏng nghiền nát mèo nhỏ đến sủi bọt. Đến khi dưới mông anh bỗng quá cỡ, rồi phun hết một dàn nóng hôi hổi dưới bụng, Quang Anh mới dám thở dốc ngất đi, bụng nhỏ cũng nhộn nhạo, khoang sinh sản kịp thời tiếp nhận, thắt nút hoàn toàn đống con trai của nó, phần còn lại quá nhiều liền trào ra, chảy ra mép đùi trắng thơm
Họ Hoàng hài lòng nhìn cảnh tượng ngon mắt, tinh nghịch chụp một bức vào điện thoại rồi bế anh vào nhà vệ sinh
"Tao cảm ơn vợ nhé"
Không biết có không nhỉ, tỉ lệ cũng không cao lắm đâu...nhưng gen nó trội mà, mong Quang Anh phải nuốt đủ nhé
(...)
Sau đêm hôm đó, anh tuyệt nhiên giận dỗi không cho Duy đụng vào người mình. Hôm đó Duy đúng nghĩa là một "thê nô", từ ăn nằm, tắm rửa hay thậm chí đi lại cũng một tay nó giúp, nó bế, nhưng nó thích thế, nó yêu và tận hưởng cảm giác được vợ yêu dựa dẫm thế này mà. Có điều một tháng trôi qua, cục bột nhỏ ấy thế lại tính khí thất thường.
Sáng nắng, chiều mưa, tối sương mù, nó bị hắt hủi với đẩy ra thường xuyên. Đã thế còn hay giận dỗi, khóc nhè - điều mà từ trước giờ nó hiếm khi thấy ở vợ mình, và cả, cái tật thèm xoài chua nửa đêm càng dấy lên nghi ngờ trong lòng thằng chồng trẻ. Đức Duy lúc đầu chỉ nghĩ chắc do vẫn còn giận mình đêm động phòng, nhưng đến khoảnh khắc nó chứng kiến thấy Quang Anh chạy tốc biến vào nhà vệ sinh nôn khan chỉ vì hộp cá thơm ngon trước mặt, Duy đã nhanh chóng bế anh vào bệnh viện phụ sản
Niềm vui luôn đến một cách tự nhiên khi bạn thấy cuộc đời mình đẹp nhất, ông trời cuối cùng đã trao cho hai người họ một sinh linh nhỏ bé. Từ lúc khám thai về, nó hầu anh như chủ. Nếu lúc trước Duy cưng Quang Anh một , thì bây giờ phải gấp trăm, gấp nghìn.
Làm bố ở tuổi còn trẻ, nó còn non nớt với kinh nghiệm chăm con, nó học lỏm ở bố, rồi nghiên cứu, thậm chí mua về hẳn một chồng sách về những thứ cần thiết cho mẹ bầu và bé.
Vừa làm bố, vừa làm việc, Đức Duy trở thành trụ cột gia đình, thời gian trôi đi khiến bàn tay nó chai sạn, khiến nó trưởng thành, và khi nhìn lại thấy bầu xinh vẫn ngoan ngoãn chờ chồng, trái tim nó liền cảm thấy được an ủi.
Mẹ Duy kể lại, hôm Quang Anh đẻ, nó chẳng khác gì một con người khác, nó khóc lóc suốt cả chặng đường đường đưa vợ vào bệnh viện, rồi khóc muốn ướt cả bệnh viện vì nghe tin con gái và vợ mình đều đã an toàn.
Lúc này, hành trình của nó mới thực sự mở ra
(...)
Đức Duy thừa kế công ty của bố, trở thành vị giám đốc trẻ của tập đoàn. Nhưng nó lo Quang Anh ở nhà một mình buồn, mặc kệ anh có cản nó, với lí do rằng có con ở nhà vẫn vui, thì sự cứng đầu vốn luôn được so với đá cuội của Đức Duy vẫn thành công giúp nó được ở nhà với vợ.
Con bé năm nay đã gần 2 tuổi, cũng đã bập bẹ vài tiếng a ơ ngây ngô, mỗi lúc như thế thì cả hai vui lắm, niềm vui của người làm cha làm mẹ luôn thiêng liêng và khó tả như thế.
"Duy Duy nghe con nói được gì rồi nè!!!"
"Hả hả? Nói gì???"
"M-mẹ..."
"...?"
Mặt nó xị ra, thú thực là nó cũng mong lắm nhưng mà hình như con mình hơi đặc biệt. Những đứa trẻ khác nó thường gọi "ba" trước gọi "mẹ", nhưng con mình gọi mẹ thì được còn ba thì không nằm trong từ điển của em. Thấy nó bĩu môi tỏ vẻ giận dỗi, Quang Anh phì cười vờ hỏi nó
"Ủa sao vậy?"
"Nó gọi tên em mà có gọi tên tao đâu? Tưởng gì"
"Muốn nghe đến thế hả?"
"Đương nhiên rồi, hóng thế mà"
"Hmm"
Quang Anh khẽ đi vào góc phòng, Đức Duy ngoái theo nhìn từng động tác của vợ mình, đến khi thấy anh cởi đi lớp áo khoác ngoài lộ ra phần "yếm" đỏ non mềm trên cơ thể nhỏ nhắn, nó ngay lập tức bế con sang nhà hàng xóm trông dùm.
Khoá kín cửa lại, Quang Anh câu lấy cổ nó ôm xuống, dáng vẻ lẳng lơ ngọt lịm khiến Duy muốn điên lên
"Ba ơi.."
*phực
Tiếng dây quần nó lăn lóc xuống sàn không phải là lần đầu tiên, nó bế thẳng anh lên giường mà đè xuống. Đã quá lâu rồi Duy không được cục bột nhỏ này ho đụng vào người, cặc cướng đau cuối cùng cũng được giải phóng.
Alpha trội nhưng lại làm mẹ, điều đó khiến cơ thể anh càng trở nên căng tròn đẫy đà. Nhất là bầu ngực sữa vốn dĩ nó luôn mê đắm bây giờ lại càng tứa nước, tràn đầy. Duy thích thú lột phăng bộ yếm mỏng tanh, hiện ra trước mắt nó bầu vú trắng tròn, hai đầu ti giương cao ngạo nghễ như mời gọi nó xơi
"Ưm..hức!!"
Không một chút chần chừ, họ Hoàng ngay lập tức cúi xuống ngậm lấy thịt núm bú mút ngon lành. Đầu ti nhỏ mềm mại thơm đậm sữa mẹ khiến nó mê man. Ôm trọn lấy bầu ngực to tròn mà nhào nặn, miệng không ngừng liếm lấy núm xinh, lâu lâu còn cà răng lên tia sữa khiến anh sướng điên, ưỡn nhẹ người dễ dàng nhét trọn vú nhỏ vào miệng nó
Sự kích thích điếng người tác động lên một Alpha vừa sinh nở, bản năng của người mẹ ngay lập tức tuôn ra dòng sữa nóng, mùi thơm béo ngầy ngậy trong miệng, vừa nóng, vừa ngon.
Được bú sữa trực tiếp lên da thịt cành làm nó mất kiểm soát, Quang Anh chỉ biết trần truồng che đi tiếng rên ngắt quãng
"Ư..chồng ơi..hức em..em tuôn sữa mất..mm~"
Bên còn lại bị nắn bóp thành đủ hình dạng, có lúc vô tình bóp quá mạnh khiến nó phun sữa lên, Duy lại là người liếm láp hết số sữa mẹ hảo hạng. Tay còn lại lần mò xuống lột quần anh ra, vuốt ve làn thịt mông mềm mịn đầy đặn
"Sữa hảo hạng thật đấy vợ"
"Hức..đừng mà..ức..hết sữa c-của con-..ưmm"
Trông khi bên trên bị bú mút mãnh liệt, nó đã nhanh chóng chen vào hai chân mò mẫm, bàn tay nó như con rắn trườn bò khắp cơ thể nõn nà của anh, từ ngực, đến bụng, cuối cùng là cặp bánh đúc trắng dày đẫy đà. Phía dưới đã nước nôi như sông suối, tiếng nhóp nhép thu hút sự chú ý của nó, liền nhanh nhảu đút một ngón tay vào mà không báo trước.
Bánh bao nhỏ trong lòng nó bây giờ khuôn mặt ửng đỏ, mồ hôi nhễ nhại, mắt mờ hơi sương chỉ có thể nhìn loáng thoáng đôi đồng tử nở to trong mắt vợ yêu, Đức Duy thèm khát cơ thể này đến điên, không ngừng lao vào ngấu nghiến, cố tình phả thật nhiều pheromone ra chế ngự kẻ trong lòng, nó hài lòng tiếp tục cuộc tàn phá "hang động" mềm ướt bên trong.
Hai tay anh vò chặt lấy ga giường ưỡn lên, hoàn hảo tạo nên đường cong tuyệt đẹp chuẩn chỉnh như vòng cung, nó vỗ cái chát lên mông to, in hằn lên dấu năm ngón tay đến đỏ ửng. Quang Anh lúc này sướng mất kiểm soát, chỉ biết mặc cho hương lavender vẫn quyện chặt với quýt ngọt, anh vẫn chung thủy để miệng dưới mút mát ngón tay của chồng đến mềm nhũn
"D-Duy..hic..cho em đi"
"Hửm?"
Vợ nhỏ của nó bắt đầu dùng chiêu vòi vĩnh, từ lúc sinh con, Quang Anh không dám để nó động vào người mình, nhưng thực chất bản thân đã mấy lần giấu con vào nhà vệ sinh tự giải quyết. Tính khí hồng nhuận được Duy nâng niu trong vòng tay như của quý, liên tục vuốt ve rồi chà xát làm sữa tuôn ra nhiều hơn, lỗ nhỏ cũng thít chặt lấy ngón tay nó nóng hôi hổi
"Cảnh này đẹp quá vợ ơi"
"Hức..đừng..đừng nói nữa"
Tiếng nức nở chẳng khác gì bản ngân nga tuyệt diệu nhất của loài người , chúng như liều thuốc kích thích dục vọng nó, cặc cũng sưng to nổi gân lùm bùm.
"AHH..ức..bẩn..hic bẩn lắm mm~"
Cởi nốt chiếc quần bao bọc lấy "con trai" mình, nó lại tiếp tục cúi xuống tiếp tục hành trình. Lỗ huyệt vẫn bị khuấy động như trộn sinh tố, móc mạnh đến nỗi sủi bọt trắng chảy ướt nhẹp cả ga giường, miệng nó bất chợt ngậm lấy tính khí bé xinh của vợ. Bao năm vẫn vậy, vẫn ngọt lịm hương sữa tắm nhài đặc trưng mà anh vẫn thường dùng, đã thế xung quanh còn được cạo sạch sẽ, không còn lởm chởm một cọng lông nào khiến nó hưởng thụ lắm.
Đức Duy điêu luyện mút lấy cu anh, Quang Anh cũng chỉ nằm đó cắn lấy móng tay, ngăn cho tiếng rên đang có dấu hiệu nhiều hơn trước lọt ra ngoài, giọng anh ngọt lịm, cơ thể anh cũng ngọt lịm, và sự ngọt lịm này vô tình lại được sánh như một cây kẹo mà nó luôn ưa thích nhất
"Ưm..a..ức..ha"
"chụt..yên nào..để tao đưa em lên thiên đàng"
Lưỡi nó bao trọn lấy thứ bán cương rỉ dịch của đối phương, mút mát như một cây kẹo ngon lành, thi thoảng còn cố tình chà lên niệu đạo làm anh điếng người thét lên, cuối cùng bắn hết mọi tinh hoa vào miệng nó. Đức Duy yêu chết cái mùi vị ngai ngái đặc sệt này, nuốt trọn đem lại hương vị mát nhẹ khiến nó thích thú vô cùng
"hức..Duy ơi bẩn.."
"Không bẩn, nằm xuống đi vợ"
Đẩy cục bột nhỏ xuống giường bắt đầu thưởng thức, cặc nó bây giờ đã sưng lên màu tím mận, nổi đầy gân xanh trông đáng sợ vô cùng. Ngón tay nó khẽ sượt qua lần nữa để đảm bảo nơi này đã thực sự sẵn sàng để tiếp nhận con cặc bự của nó, nhưng trước tiên vẫn phải trải qua thủ tục.
Đức Duy bỗng rời khỏi giữa hai chân anh, mặc kệ Quang Anh đã trở nên khát tình, quyến rũ đến khó tin. Dáng vẻ dang rộng chân chờ địt thế này, nó chỉ hận không thể nuốt đến xương thịt cũng không còn. Anh ưỡn ẹo trên giường, cái miệng nhỏ háu ăn mất đi 'vật hỗ trợ' liền buồn rầu khóc thút thít ướt đẫm cả grap giường, đầu vú vẫn liên tục rỉ sữa chảy dài trên cơ thể nhỏ, anh liên tục ưỡn người lên cầu xin nó, mắt ậng những nước nhìn nó năn nỉ.
Nhưng chỉ thấy Duy thong thả đi lại ghế với con hàng cương cứng, anh liền hiểu nó muốn gì. Không nhanh không chậm bò lại nơi đó đang ngồi, ngoan ngoãn quỳ đứng cầm lấy chim béo bỏ vào mồm
"chụt..chụt..hưm"
"Agh..giỏi..tiếp đi..ha"
Con cặc quá cỡ liên tục đâm vào thật sâu trong họng anh, dẫu cho đã bú mút nó bao nhiêu lần rồi đi chăng nữa, thì Quang Anh vẫn chẳng thể nhanh chóng thích nghi được. Cố gắng há miệng thật to, đôi tay trắng múp míp tuốt lộng, đôi lúc còn trượt xuống chơi đùa với hai hòn dái nặng trĩu nước, tưng lên khiến nó rung lên bồm bộp
"Ha..vợ được quá nhỉ?"
"chụt..ưmm"
Bú đến mỏi cả miệng vẫn chẳng xê dịch gì, Quang Anh đánh liều cà răng lên lỗ tiểu khiến nó giật mình bắn hết vào miệng anh, cục bột nhỏ dạo này đã bạo dạn hơn rồi - nói thẳng là thèm tinh. Vừa bắn đã ngậm hết vào miệng nuốt ừng ực, còn cầm lấy cặc nó liếm hết số 'sữa' còn sót lại rồi giương mắt lên nhìn nó xin xỏ
Bảo không nứng là nói dối
Đức Duy chịu hết nổi, ngay lập tức bế Quang Anh thả lên giường tách hai chân ra, động tác dứt khoát nhưng không hề vội vàng. Nó thản nhiên xé bao cao su đeo lên thằng em đã hót vang nãy giờ, hai ngón vẫn như cũ sờ nhẹ lên mu huyệt ướt nhẹp dầm dề nước. Cảm giác thèm thuồng đến chảy cả dãi, anh khóc nấc lên xin xỏ nó, mắt đỏ hoe vì uất ức
"Ư..hức..chồng..c-chồng ơi"
"Hức..cho em..cho em đi mà-..ahhh!!"
Một đâm đến lút cán thành công đem Quang Anh vào bụng nuốt sạch, đối phương ở dưới sướng đến khóc ré cả lên, tiếng bạch bạch vang lên ngày càng dữ dội, hai hòn bi đập liên tục vào cặp đào tiên của nó.
"Ư..ưm..ha..ức..ah"
"Hic..s-sướng..ahh~..ức sâu..sâu quá rồi"
"Sâu mới sướng"
"Vợ ạ"
Chất giọng trầm ấm cứ vang vọng bên tai khiến Alpha nhỏ nứng không thôi, hương lavender từ lâu đã chịu thua trước quả quýt ngọt mạnh mẽ của chồng mình, tính khí hồng mận vừa bán cương bây giờ đã mềm xèo vì vừa bắn thêm lần nữa
"Hức..ư..á..mmhm..ha"
"Cái lỗ này được quá nhỉ, cả bầu sữa này nữa"
Nãy giờ phía trên đã nhoe nhoét sữa trắng, ngực anh vì bị kích thích mà phọt sữa liên tục, duy nhất chỉ đợi để Duy bú
"Ức..chồng ơi..bú nữa...mà..."
Ngu gì chối nhỉ? Đức Duy khoan khoái mút chặt lấy núm ti béo ngậy vị sữa, bên dưới vẫn nắc mạnh liên tục chưa có dấu hiệu ngừng. Nó bú mút chùn chụt dòng sữa mẹ có 1-0-2, hương vị thơm ngậy này, đã thế còn đầy ụ căng tràn, Duy không chỉ được "ăn no", nó thậm chí còn được "uống no" bằng ngực của vợ mình.
Quang Anh cảm thấy vú mình đỡ căng tức hơn càng ra sức ưỡn hông cho nó mút, chân dạng ra hết mức đón nhận mọi cú nhập đến tận khoang sinh sản của chồng mình, mặc cho lỗ huyệt đã sưng đỏ đến tê liệt, nhưng cảm giác sướng điếng người của dục vọng đã nhấn sâu anh trong bể tình cho hai người tạo ra
"Hức..ư..ha..mạnh..ưm..mạnh nữa"
"Hấc..ah~..phê..phê quá..ưmm"
*chát
"Dâm đãng thế này cho ai coi đây?"
"Áhh..hic..c-cho chồng coi..thui..ức..thui mò..a..ưm"
Tiếng rên ngày càng lớn, chân giường cũng đã có dấu hiệu cọt kẹt, nhưng nó vẫn chung thủy với việc nắm chặt lấy hai chân nó mà giã như giã gạo. Mồ hôi cả hai nhễ nhại như vừa tắm, Quang Anh bây giờ bết bát vô cùng, nhưng ánh nhìn chết người đó vẫn cố tình 'giết' nó
Đức Duy khẽ cúi xuống, đặt ngang tầm mắt ngắm nhìn người dưới thân, mềm mại nhưng kiều diễm đến điên người, vừa ngon vừa quyến rũ, nhưng vẫn ngây thơ và dịu dàng. Trao cho nhau nụ hôn nồng cháy, lưỡi và lưỡi tìm đến nhau như hai người bạn nhảy cùng khiêu vũ trong khoang miệng ướt át. ;
"chụt..chụt..hưm..ức"
"ha..ức...n-nhanh..nhanh quá rồi"
"Agh..ha..tao ra..aghhh"
"Hứccc~"
Giày vò nhau chỉ hai phút, nó vội dứt ra rồi nhấp thật mạnh vào lỗ dưới, Quang Anh thực sự giật nảy theo nhịp thúc vũ bão của nó. Đến khi bên dưới truyền cảm giác phun trào như dung nham, anh rên một tiếng thật ngọt rồi ngất đi vì quá mệt.
Vẫn như vậy, nó rồi sẽ là người dọn hết, là người tắm rửa, rồi giặt giũ, chỉnh giường cho vợ ngủ, và rồi leo lên giường ôm chặt lấy anh.
Có vẻ xế chiều đã rút cạn sức lực của một mẹ bỉm nhỏ, nhưng Đức Duy yêu những điều giản dị như thế này nhất. Hôn lên trán một nụ hôn thật ngọt ngào, khẽ thầm thì từng lời lẽ quen thuộc nhưng lại chân thành đến tận đáy lòng
"Cảm ơn vợ nhé, tao yêu vợ"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro