Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Thiếu chịch

Hoàng Đức Duy có vợ rồi, một cô vợ rất xinh xắn và dịu dàng tên Quỳnh Linh.
Nhưng không phải gu của Duy!

Nó lấy cô, đó là bị cha mẹ sắp đặt, một cuộc hôn nhân sắp đặt, tất cả đều vì lợi ích tài chính. Khi ấy trách bản thân quá nhu nhược, cha mẹ cứ đặt đâu ngồi đấy đi, nên giờ nó hối hận rồi, chỉ mong sao kết thúc cuộc hôn nhân này càng sớm càng tốt thôi.
Số lần lên giường của Duy với cô thì không thể dùng tay để đếm được

Vì đã lên lần nào đâu?

Linh cũng rất bất mãn về điều này, rõ là vợ chồng nhưng lại chưa thể ân ái với nhau một lần nào, đã thế cô lại còn rất yêu Duy nữa. Cô dùng hợp đồng để đến bên Duy, mà gần như lại chưa thể giữ lại Duy, cả nghĩa đen và nghĩa bóng.

Nghĩa bóng-không thể giữ được trái tim Duy
Nghĩa đen-không thể giữ chân Duy.

Nó rất rất ít khi ở nhà, hỏi đến đều bảo là làm công làm việc, nhưng công việc nào toàn đến tận 2-3h sáng? Linh cũng đã nghĩ đến trường hợp Duy ngoại tình rồi, nhưng vì cả hai chỉ là vợ chồng trên giấy tờ, nên cô cũng chẳng dám can thiệp sâu, nếu không Duy sẽ cáu điên lên mất.

Bên cạnh đó, Duy cũng đang có một tình nhân nhỏ bên ngoài thật. Một chiếc em bé trông trắng trẻo, quyến rũ, rên rất vừa tai, đã thế còn múp rùm rụp nữa.
Em bé tên Nguyễn Quang Anh, gọi là em bé nhưng thật ra là hơn Duy hai tuổi. Chả sao, trong mắt nó anh lại rất đáng yêu, làm cưng Duy cú là được.

Vậy làm thế nào mà Quang Anh có thể khiến cu Duy cứng lên?
Đơn giản thôi, ví dụ như lúc Duy đang ngồi làm việc, Quang Anh sẽ đến bên cạnh, vuốt ve từ cổ xuống ngực, từ ngực xuống hông, từ hông xuống...

Sau đó, đặt một nụ hôn ướt át lên môi Duy. Kĩ năng hôn điêu luyện được Duy dạy, giờ đã nhuần nhuyễn, hôn phê cả người. Đến lúc dứt ra vẫn còn luyến tiếc, nhưng không sao, Quang Anh vẫn không làm Duy thất vọng.

Anh nhìn nó, gương mặt ửng đỏ gợi tình, tròng mắt to tròn phủ một tầng sương mờ

"Duy~ chịch anh đi mà~"

Nghe giọng thôi cũng đủ hiểu, Quang Anh ngấm thuốc rồi. Thuốc từ đâu mà ra? Anh tự bỏ vào cốc rồi uống để gạ địt Đức Duy chứ đâu.

"Cưng, thèm đến thế à?"

Duy tỏ vẻ không quan tâm, vẫn viết lách ký kiếc trên giấy. Quang Anh thấy bị ngó lơ thì hờn dỗi, hơi thơm lên má nó nịnh nọt

"Tại yêu Duy mà~"

"Yêu anh hay yêu cặc anh?"

Quang Anh cười ma mị, giọng nói ngọt ngào, cất lên câu nào Duy to thêm một vòng câu nấy

"Cái gì của anh em cũng yêu!"

"Dẻo miệng"

Quang Anh câu cổ Duy, chồm nha chồm nhổm, dí dỏm như trẻ con, có điều lời thốt ra thì không trẻ con tí nào

"Duyyy, thèm màaa, hic...thèm tinh Duy...lắm rồi màa.."

Lại giở giọng mít ướt kia ra, Duy liếc nhẹ anh. Khốn thật, chiếc bồ nhí này luôn khiến nó điên đảo, không nứng không được mà! Gạt hết tài liệu trên bàn, nó bế anh vứt xuống giường

"Dạng chân ra!"

"Chồng~"

Sơ qua cũng đủ hiểu Quang Anh giống đĩ lắm, mỗi tội đĩ này của riêng Đức Duy, lần đầu của anh cũng tặng Duy nốt, chưa qua tay ai đâu nhé! Khen Duy một câu là kĩ thuật làm tình quá tốt làm Quang Anh phải gọi là sướng đến phát nghiện đi, nên một ngày Duy không chịch là không được.

Còn một điều nữa, Nguyễn Quang Anh, là người song tính. Không sai, trong lần làm tình đầu tiên, Duy đã khám phá ra được điều này. Qua đêm với bao nhiêu người, nhưng phải công nhận lồn này Duy mê. Không lông, hồng hào, con hàu này báu bở thật chứ. Nên đấy là lí do Duy hay khen Quang Anh là múp vãi l

Em bé này thì công việc ổn định rồi, nhưng sa vào lưới tình của Duy trong một lần đi diễn ở bar, yêu đến đắm say nhưng rồi mới biết nó có vợ. Tính unlove, thế nào lại biết chuyện việc hôn nhân là sắp đặt, liền không ngại gì làm bồ nhí.

Bồ nhí thì? Bồ nhí nhưng có được trái tim của giám đốc họ Hoàng, bồ nhí nhưng được con trai chủ tịch công ty lớn nhất cả nước cưng như cưng trứng, hứng như hứng hoa, bồ nhí nhưng chỉ cần "ơi" một câu là được nó chu cấp cả trăm triệu, shopping không cần nhìn giá, bồ nhí nhưng được Hoàng Đức Duy chịch đến ná thở mỗi ngày. Bồ nhí như Nguyễn Quang Anh đây, có ước cũng chẳng được.

Anh đẹp, anh ngon, anh có tiếng, có quyền, có tiền, có Hoàng Đức Duy.

Đúng, hôm nay anh sẽ có Hoàng Đức Duy trong tay mình.

Trái đất tròn thật, thế mà không ngờ có ngày anh được đường đường chính chính gặp Đức Duy, không cần lén lút, công khai minh bạch. Công ty Hoàng muốn hợp tác với công ty giải trí RHYDER, cụ thể là anh.

Quản lí và chủ tịch Hoàng đã hẹn nhau một buổi tối ăn uống, mục đích là để bàn chuyện làm ăn, thế nên tất nhiên phải có cả con trai ông-Hoàng Đức Duy. Nhưng được cái, được cái lọ mất cái chai, được gặp Duy anh còn được gặp cả vợ Duy cơ? Không ngờ đấy.

Nhìn nó được Quỳnh Linh khoác tay, anh liếc đến cháy cả mặt, khi thấy nó đã ngồi bên cạnh mình, mới thu lại ánh mắt, chuyển sang giận ngầm.
Duy biết đấy nhé, sát khí ùn ùn như vậy mà.

Mà lại bảo Quang Anh không làm Duy cáu đi. Thế đéo nào đi ăn thôi mà phải ăn mặc như vậy hả? Dám mặc áo hust hở cả lưng cơ đấy? Nó nhíu mày, thực sự là rất khó chịu. Nếu nhìn kĩ, còn có thể thấy lấp ló bầu ngực tròn trịa bên trong, mẹ nó, Quang Anh muốn chọc tức Đức Duy mà!

Khi mọi người đã đến đông đủ, vì là phòng vip riêng để làm ăn nên không khí rất trang nhã và thanh lịch. Hầu như là chỉ có hai bên chủ tịch công ty nói chuyện với nhau, bàn về chiến lược làm ăn thôi, anh không quan tâm lắm, nghe cũng để biết thôi, dù sao cũng không có gì là trái ý anh.

À không, có đấy. Cô vợ Quỳnh Linh kia có vẻ nãy giờ rất muốn tỏ ra thân thiết với Duy thì phải, thấy hết gắp thức ăn vào bát rồi còn gắp hẳn lên miệng đút cho Duy, trông kìa, nó thái độ ra mặt mà còn không thấy sao.

Anh nhếch môi, tháo đôi giày ra, nhẹ nhàng đưa chân vuốt ve bắp chân Duy. Nó thấy mình bị tác động bên dưới chân, không cần đoán cũng biết là ai, khẽ đánh mắt sang, thấy anh đang chống cằm cười mỉm đầy mê hoặc nhìn mình.

Bỗng mọi người đứng hết lên, chuẩn bị nâng ly rượu mừng, Duy và Quỳnh Linh cũng đứng lên, chuẩn bị cụng ly với đối tác.

Quang Anh vô (cố) tình làm rơi đũa, nhẹ nhàng cúi xuống nhặt lên. Mọi người đang tập trung mừng nhau nên không để ý đến anh, nhìn nhóc con bên cạnh không để ý gì tới mình từ đầu bữa tiệc, Quang Anh hơi giận nhé.

Anh nghĩ gì đó, rồi nhếch môi, chui hẳn vào bên trong gầm bàn.

"Dạ vâng, vâng, chúng ta sẽ hợp tác thật thuận lợi ạ"

Duy cười nói thương mại với đối tác, xong việc liền ngồi xuống, bỗng chốc thấy ghế bên cạnh không có người, liền đặt câu hỏi tại sao.

"Ơ Quang Anh đâ-?"

Nó nhìn xuống bên dưới, thấy có bàn tay bé xinh đang kéo khoá quần mình ra, Duy hơi hốt, định vội vàng đẩy anh ra nhưng anh không cho, chỉ đưa tay lên miệng, ra hiệu nó im lặng, đừng nói gì cả.

Duy kéo ghế gần lại, để khăn trải bàn che đi thân dưới của mình, cũng để em bé dễ dàng làm việc hơn. Anh dùng răng kéo khoá quần nó ra, đưa tay móc con hàng trong cái boxer.

Khẽ liếm môi một cái, thằng em anh vẫn chất lượng như ngày nào. Anh tạo một ít nước bọt trong mồm thật ướt át rồi há miệng ngậm lấy quy đầu, tay sục lên xuống cho Duy con cứng lên.

"Ah-ưm~"

Duy ở trên thì ra sức kìm nén, tay đỡ trán, mẹ, Quang Anh khiến nó phát điên lên mất, nói đĩ thì giận, rõ ràng là đang rất thiếu chịch.
Linh nghe thấy giọng Duy có chút khác lạ, liền nghiêng sang hỏi thăm

"Anh sao vậy?"

"Kh-không sao..."

Nó thở hắt ra, ngả lưng ra sau ghế, gương mặt hơi ửng hồng. Quang Anh bên dưới đã ngậm cả con hàng bên trong rồi, còn bắt đầu dùng lưỡi để liếm nữa.

"Mấy đứa, ra đây chụp kiểu ảnh với bác"

Chủ tịch Hoàng ra hiệu cho chúng nó, Linh đứng dậy, định kéo theo cả Duy, nhưng trông nó khổ sở, đứng còn không được như người mắc bệnh lại thôi, khẽ nói nhỏ với ba là Duy có vẻ đang ngây ngây sốt nên ông cũng không gọi lại nữa.

Nhân lúc mọi người tập trung chụp ảnh, Duy nhanh chóng túm lấy đầu anh, đâm sâu tận gốc.

"Mẹ, cưng đĩ điếm thật!"

"Ưm...ưm~"

Quang Anh rên khẽ ở vòng họng, một tay cầm lấy con hàng sục đồng thời với miệng, tay còn lại lại mò xuống khẽ cởi quần mình ra. Lồn non múp bên dưới đã nứng chảy đẫm nước, điều này quá khó chịu với Quang Anh. Anh ngồi lên chân nó, cọ lỗ lồn qua lại với giày Duy, làm ướt đẫm cả mảng vải. Miệng thì bú mút nhiệt tình, tay tự nghịch ti, còn lồn thì đung đưa qua lại, tự thủ dâm với bàn chân của nó.

Hoàng Đức Duy bất lực, hơi kéo nhẹ tóc mình để giữ tỉnh táo, tự trấn an với bản thân không được kéo Quang Anh lên mà chịch cho sướng. Nó thở hắt, tay đã hằn lên gân xanh, cứ nắm lấy đầu anh đẩy ra đẩy vào.

"Ha~ nào, uống sữa thôi bé"

Quang Anh thấy tín hiệu thì sáng cả mắt ra, cố gắng nuốt sâu con cu quá khổ vào miệng, vòm họng rung lên khiến Duy chẳng chịu được nữa mà bắn hết cả vào miệng anh. Quang Anh nuốt tinh dịch xuống như sữa bò thượng hạng.

Xong việc, khẽ rời khỏi chân Duy, khốn thật, lồn múp vẫn chưa ngừng chảy nước, anh đã nứng lắm rồi, trông kìa, đến đôi giày thể thao của Duy đã ướt đẫm vì nước dâm của anh cơ mà.

Quang Anh mặc lại quần, lén lút ngoi lên từ gầm bàn. Trông thấy mọi người đã chụp ảnh xong, sao đây, anh nứng lắm rồi, muốn Duy cắm cọc vào lỗ lắm nhưng không biết làm thế nào để dẫn nó ra chỗ khác, vì sợ mọi người nghi ngờ.

Mặt mũi hơi ửng lên, ngồi ăn mà cứ ngọ nguậy qua lại, hai bên đùi cứ cọ cọ với nhau để tìm khoái cảm. Nước lồn từ bao giờ đã thấm ướt cả quần anh, chắc ra ghế rồi cũng nên.

"Hức...muốn Duy chịch~ưm~"

Cảm giác có gì đó xâm phạm, nhưng không quá khó để nhận ra đó là bàn tay của ai. Duy vòng tay ra sau, luồn tay vào cái áo cánh dơi khoét sâu lưng của anh, tìm đến cạp quần rồi đưa tay vào. Ngón tay gầy gò khám phá bên trong, tìm đến lồn nhỏ nghịch ngợm. Đúng là đang nứng thật, nước chảy ra mà nhớt cả tay nó thế cơ mà.

Mới đưa ngón tay vào cửa thôi, cánh bím đã không nhịn được khép chặt tay nó, lưu luyến chẳng rời. Vậy mà Duy lại vô tâm, dứt khoát rời khỏi nơi ấy, bỏ tay ra quần anh, chỉnh lại tác phong ngay ngắn
Đã vậy, còn dám dùng giấy lau tay nữa?

Quang Anh thở dốc, mặt đỏ vì giận, vì rạo rực. Khó chịu khi Duy không đưa lên miệng liếm láp dâm thuỷ như mọi lần, lại dùng giấy để lau đi, cáu thật.

Nhưng không để anh thất vọng, Duy lập tức cầm cổ tay anh, kéo đi nhanh chóng, để lại cho những người trong phòng giấu hỏi to đùng.

Vừa ra đóng được cửa, anh đã không trụ được chân khuỵu xuống vô lực, nó thấy vậy liền bế anh lên kiểu công chúa, đi từng bước vào nhà vệ sinh.

Nhà vệ sinh tại nhà hàng thì chất lượng thôi rồi, buồng nào ra buồng nấy, sạch sẽ thơm mùi xả, lại còn điều hoà nữa, Duy chấm từ lúc bước vào rồi.

Nó đặt anh lên bồn rửa mặt trước tiến, bàn tay gầy gò vuốt ve làn da mịn màng ở lưng anh

"Ăn mặc kiểu gì thế này? Cởi mẹ ra còn hơn"

Có khác gì không mặc đâu, phần lưng hở rộng đến mức thấy cả phần trước, chỉ khiến anh trở nên quyến rũ hơn thôi chứ chẳng có tí che đậy nào.

Trong lúc Duy còn đang bận càm ràm và vuốt ve thân thể ngọc ngà của anh, anh đã tụt quần từ bao giờ, phần lồn nộm phấn ướt đẫm cả cái quần lót, còn dính cả thứ nhớp nháp màu trắng đục, dâm không tưởng tượng nổi.

Chiếc áo cánh dơi rũ xuống che đi thân dưới đang lấp ló của anh, hai hên đùi mịn trắng dính nước dâm đang không ngừng cọ cọ với nhau, mông còn cố gắng nhún nhún trên bệ đá, khác đéo nào bọn con nít đang nhịn đi vệ sinh không chứ.

Nhìn cảnh tượng này, thực sự Hoàng Đức Duy không chịu nổi, gấp gáp đưa Quang Anh vào một buồng. Tự đoán xem điều đầu tiên khi được riêng tư, anh sẽ làm gì.

Không ngoài dự đoán của Duy, anh banh rộng hai chân ra, con hàu múp rụp với khe đỏ au hiện lồ lộ trước mắt. Mông cố gắng ma sát với nắp bồn cầu, nhấn khe lồn miết qua miết lại tìm khoái cảm, tay bé xinh đưa xuống tự se se hột le.

Chết Duy, đĩ quá Quang Anh ơi.

Nó quỳ xuống giữa hai chân anh, úp mặt vào nơi thiên đường. Anh theo thói quen vắt chân lên vai nó, còn co lại dí đầu Duy vào sâu hơn không có lối thoát.

Nó hít nhẹ nơi tư mật, đưa lưỡi vào thăm dò bên ngoài. Đầu lưỡi đá qua đá lại hột le làm anh rạo rực không thôi, cảm giác rộn rạo như mắc đái.

Nó đưa lưỡi vào sâu hơn, khảm vị lờ lợ từ nước lồn. Cứ móc lưỡi vào bên trong, co lưỡi rút ra vào. Quang Anh ngồi trên bệ thở dốc, có thể thấy sướng, nhưng không đủ, anh cần con cặc kia. Có lẽ đã được Duy chiều hư, nên bây giờ nếu không phải thằng em Duy thì những thứ khác khó lòng thoả mãn anh được.

Anh siết lồn lại, kéo đầu Duy khỏi háng mình, thút thít

"Hức...Duy...Duy..."

"Sao?"

"Đừng trêu anh nữa...hic"

"Em trêu đâu? Đang làm nhiệm vụ mà"

Quang Anh rơm rớm nước mắt, môi cắn đến bật máu. Mọi ngày Quang Anh sẽ chẳng kiêng nể gì, chửi thẳng mặt Duy rồi bắt nó nhét cặc vào, nhưng hôm nay thì không.

Anh cúi gằm mặt, hai tay bấu vào đùi trắng, cắn môi để không phát ra tiếng, còn mắt thì cứ rơi tí tách nước mặn, có thể thấy rõ sự tủi thân. Dù biết Duy với Quỳnh Linh là vì hợp đồng, nhưng khi nhìn cô thân mật với Duy, anh không khỏi khó chịu, Quang Anh không thích việc chia sẻ nó với ai. Nên khi được tận mắt nhìn "hợp đồng", anh lại dấy lên cảm xúc buồn bã, quên mất, chính thất đang ở trước mặt mà.

Duy thấy anh không nói gì, ngẩng mặt lên thì thấy anh đang khóc. Nó bất ngờ, ý là anh khóc lúc làm tình thì không hiếm, nhưng đây chắc chắn không phải khóc vì cái đó, đây là khóc vì buồn rồi.

"Ơ ơ, sao anh khóc"

Quang Anh đẩy Duy ra, giọng tủi hờn thấy rõ

"Thôi, anh không làm nữa đâu, em quay lại với Quỳnh Linh đi"

Nó cầm tay anh, khó chịu, Duy rất khó chịu khi anh nhắc đến người khác trước mặt nó

"Anh làm sao?"

"Anh..."

Quang Anh né tránh ánh mắt của nó, cũng không hiểu cảm xúc bản thân nữa

"Ghen à?"

Duy cười khẩy, nhìn gương mặt bầu bĩnh kia cứ chu môi ra giận hờn, nó không nhịn được. Quang Anh nghe vậy thì sửng cồ lên, nhưng Duy đã nhanh hơn, thơm nhẹ lên môi xinh một cái

"Anh ghen với Quỳnh Linh ư?"

"Không hề!"

Duy cười, nó nhét một ngón vào lồn nhò kia, hỏi lại

"Chắc không?"

"A...um...a-anh"

Nhét thêm ngón nữa

"Em hỏi lại, anh ghen với Quỳnh Linh đúng không?"

Quang Anh ưỡn ngực ra, quằn quại trên bồn cầu

"Um...anh k-không..."

Nhét thêm ngón thứ ba, Duy bắt đầu động

"Có ghen không?"

"Ha...hưm...s-sướng~"

Chỉ chờ có vậy, nó liền rút tay ra, đứng thằng dậy

"Anh không trả lời em? Được, thế thôi"

Quang Anh vội vã nắm lấy tay Duy, đầu gối quỳ đứng trên nắp bồn cầu, dí sát tay nó với lồn của mình

"Ah~ Duy~ Anh nứng~"

Nó bóp nhẹ cánh bím, còn day day kéo kéo trêu ngươi anh

"Anh trả lời em"

Quang Anh nghiến răng, dùng hết sức bình sinh đè Duy xuống, bản thân ngồi trên đùi nó. Tay như thoắt đã móc điện thoại trong túi Duy, thuần thục mở mật khẩu, vào mess, rất nhanh đã vào cuộc hội thoại của Quỳnh Linh với nó.

Anh bật ghi âm lên, rồi sau đó, nâng hông dập một phát thật mạnh xuống con cặc Duy.

"Ah...h-hức"

Dương vật sâu tận bên trong, Quang Anh lại tiếp tục nhấp hông nữa. Nước dâm nhớp nháp từ nãy bôi trơn giúp anh khiến mọi thứ mượt mà hẳn

"Ư...sướng~ ah~ phê quá...ah"

Dừng tay, Quang Anh nhấn gửi voice vừa rồi cho Quỳnh Linh, sau đó chẳng bận tâm gì nữa mà để điện thoại ra chỗ khác, tập trung đến cậu nhóc dưới thân.

Anh ngồi hình chữ M trên đùi nó, ra sức lên xuống trên cây gậy của Duy.

"Bảo ghen lại chối"

"Ch-chết mất...s-sướng quá~D-Duy..."

"Ơi~"

Quang Anh ôm cổ Duy, thì thầm vào tai nó khổ sở

"Lồn...lồn anh...thích quá...cái của em to quá ưm ưm...sướng~"

/Cạch/

Có người bước vào, Duy tưởng anh sẽ phải bịt miệng che đi tiếng rên của mình, nhưng không, anh rên to hơn, còn dập mạnh hơn, như muốn cho người khác thấy mình đang bị địt.

"Ứm! Ah! Ớ! N-nữa...sâu nữa..."

Người kia nghe thấy liền hoảng loạn ra khỏi nhà vệ sinh, để lại không gian riêng tư cho họ. Dạo này Quang Anh bạo thật, mới 1 tiếng thôi mà làm Duy bất ngờ hai lần rồi.

Nó nghe thấy tiếng cửa đóng, liền kéo đầu anh ra, thảo nào nãy giờ cứ rúc vào đầu nó, hoá ra là để che đi gương mặt này. Mắt lác nhẹ vào trong, lưỡi lè ra nhẹ, biều cảm nứng thì thôi nhé.

Duy đứt phựt lí trí, cầm lấy eo anh, dập điên cuồng vào trong

"Me kiếp, sao anh đĩ thế hả???"

"Ah ah...đúng rồi...s-sướng lắm..."

Quang Anh ngửa cổ ra sau hưởng thụ, đem toàn bộ chiều dài cảm nhận. Duy thúc mạnh mẽ vào bên trong, lồn khít vừa tiết ra chất bôi trơn, vừa khít lại, chết nó mất.

Không hiểu sao sau vài cái nắc từ Duy, Quang Anh lại lên đỉnh nhanh đến bất ngờ, mới mấy cái, anh đã bắn hết lên mặt mình.

Vậy mà Duy không dừng lại, nó vẫn dập, vì nó chưa ra. Nhưng Quang Anh thấy lạ quá, cảm giác lồn đang chuẩn bị tiết ra cái gì đấy rất quen thuộc.

Duy dập, rất lâu sau đó cũng bắn vào bên trong. Vậy là dừng lại à? Không.

Nó đặt anh ngồi xuống nắp bồn, lại một lần nữa quỳ xuống giữa háng anh. Duy há miệng, ra sức húp lấy cái lồn xinh. Nó bú hàu của anh như chưa bao giờ được bú, bao nhiêu tinh dịch vừa bắn vào trong nó đều nuốt trọn, còn vón lưỡi vào sâu như muốn húp luôn là nước dâm.

Lưỡi nó vân ve hột le, liếm dọc khe lồn, hai tay còn banh ra hai bên thịt phấn nộm, tách ra rồi nhéo nhéo đủ kiểu.

Duy húp sồn sột lấy nước dâm lồn nhỏ, bú chùn chụt con hàu béo bở trong mồm. Có là hải sản đại dương cũng đéo bằng lồn anh bây giờ.

Quang Anh rên rỉ rất phóng đãng khi Duy miết lưỡi ở hột le, lúc nãy còn chê lưỡi nó, vậy mà bây giờ sắp chết vì lưỡi nó khiến anh quá sướng rồi.

"Ah...chết anh...Duy ơi dừng lại...ư hức...d-dừng lại"

Nó không dừng, nó biết anh chuẩn bị thế nào. Anh cố gắng đẩy đầu nó ra nhưng không thể, miệng vừa rên vừa van xin

"Duy...anh...anh mắc quá...anh anh...anh muốn...đi tiểu..."

Bất lực đến phát khóc, Duy vẫn không rút lưỡi ra

"Anh buồn...hức Duy ơi...anh buồn đái quá...hức"

"Duy...anh muốn...anh muốn đái...hức"

Nó nhếch môi, đang mút lồn cũng phải dừng lại, thấp giọng cảnh báo

"Cấm cưng ra, thử đái vào miệng tôi xem?"

Quang Anh hoảng sợ, lồn khít liền thít chặt lại, ngăn cho cơn buồn đái kéo đến. Cây muôn lặn mà gió chẳng ngừng, Duy đéo thích. Nó lại dí mặt vào bú lồn anh, tay còn rảnh rỗi vuốt cặc bé Quang Anh.

Anh nép hai bên đùi vào, ma sát hai hên đùi với nhau, mong nước đái đừng chảy ra. Duy thấy anh khổ như vậy, liền muốn chọc tiết anh. Nó đứng dậy, banh rộng hai chân ra, tay miết khe đít lên khe lồn, lên bụng dưới, nhấn nhẹ vào đó, Nguyễn Quang Anh không chịu được nữa, liền phun ra dòng nước vàng khè.

"Haha, đái rồi cơ à? Anh chịch sướng đến thế sao?"

Duy vừa nói, vừa nhìn thứ nước vàng ấy cứ không ngừng chảy ra lồn anh, nhiều phết, mãi chẳng ngưng. Tiếng xè xè quen thuộc vang lên khe khẽ, Duy trông vậy, nhưng cũng nứng phết, nhìn anh đái thôi cũng "chào cờ" được.

Nó không chần chừ gì, cúi xuống một lần nữa húp lồn anh, nước tiểu nước gì nuốt sạch.

"Hức...đừng mà...anh nứng...đúng rồi...bú đi..."

Câu trước vả câu sau, lí trí thì muốn dừng nhưng miệng cứ ủng hộ. Nước dãi nhoe nhoét chảy xuống cần cổ, rên rỉ như rót mật vào tai Duy.

Trong lúc Duy bú lồn ngon, anh lại lần nữa đái, vào miệng nó, chỉ là một chút, một chút còn sót lại thôi. Duy đéo quan tâm, nó nuốt luôn, nuốt như nước tiên nước thánh.

Bú hả hê, sau đó Duy đâm thêm vài phát nữa vào lồn anh, thoả mãn rồi mới thôi.

Quang Anh bước ra với hai chân run rẩy không vững. Trên cơ thể còn mỗi chiếc áo cánh rơi rộng rãi, che được cái quần bé bên trong, vậy mà lại lộ ra đôi chân nuột nà trắng nõn với đùi mịn phát sáng, ai nhìn cũng thèm, nhưng đéo có cửa, ok?

Vừa bước vào phòng, họ đã chạm phải anh mắt nghi ngờ từ mọi người.

"Hai đứa đi đâu? Quang Anh, nhìn em lạ vậy?"

Duy nắm lấy tay Quang Anh, nó suy nghĩ về điều này lắm rồi, tiện có ba mẹ hai bên ở đây, Duy nói luôn

"Bố, mẹ, con không yêu Quỳnh Linh, con yêu Quang Anh, con và anh ấy hẹn hò với nhau được 1 năm rưỡi rồi"

Sau câu nói ấy, hôn ước với nhà Quỳnh Linh lập tức huỷ bỏ, gia đình họ Nguyễn họ Hoàng bắt tay thông gia với nhau. Con trai họ yêu nhau, công ty hai bên quý nhau, so với nhà Quỳnh Linh thì bên họ Nguyễn có lợi hơn nhiều.

Biết thế nói sớm, chẳng cần mất công hẹn hò lén lút.

katevu_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro