Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9: Từ chối

"Mặc quần áo quay mặt lại không nhận ra người." Trần Hoài Xuyên mở miệng, nhìn trước mặt lạnh lùng rơi xuống khuôn mặt lật mặt còn nhanh hơn lật cuốn sách, người phụ nữ khi làm tình với anh thì van xin ông xã thao cô, nhưng tại sao khi xong việc thì xem như không có chuyện gì xảy ra. Đây là lần đầu tiên anh ta gặp một người phụ nữ như vậy.

Anh làm tình với cô không đủ hay là cô thích loại thủ đoạn vui đùa này?

Vòng eo của Lâm Dao bị người đàn ông ôm từ phía sau.

"Lâm Dao, đã ly hôn rồi sao?" Trần Hoài Xuyên vùi đầu vào mút lấy cái cổ trắng ngần của cô, nhưng Lâm Dao tránh né được.

Anh ta không khỏi cau mày, buông người phụ nữ trong tay ra với vẻ mặt lạnh lùng.

"Anh Trần, anh rất tốt, và tôi luôn rất vui vì điều đó." Lâm Dao thở dài, nói:" Nhưng chúng ta vẫn không nên gặp lại. Anh biết không, tôi là một người phụ nữ đã có gia đình. Tôi sẽ không ly hôn đâu."

    "Anh là người có giá trị, tôi sẽ không quấy rầy anh nữa, tạm biệt." 

Trần Hoài Xuyên không nghĩ Lâm Dao lại nói như vậy.

Anh cảm thấy mình được chủ dịu dàng yêu thương, sau đó lại bị giáng một cái tát thật mạnh vào mặt. Sau bao nhiêu năm luôn được những người phụ nữ săn đón. Từ trước đến nay chưa từng có người phụ nữ nào dám tự phụ như vậy trước mặt anh, anh đối với thân thể của cô có ám ảnh nhất định, nhưng đối với người phụ nữ này thì không cần thiết.

Trần Hoài Xuyên vẻ mặt lãnh đạm, giơ tay đập vỡ khối điêu khắc ngọc bích đắt giá. Trên bàn làm việc, trên mặt đất. Bức điêu khắc vỡ tung tóe khắp sàn nhà không gì khác ngoài một người phụ nữ xinh đẹp, Trần Hoài Xuyên muốn loại phụ nữ nào mà không có.

Nghĩ đến điều này, ngay cả hợp đồng đã chuẩn bị cho cô cũng bị ném sang một bên, Trần Hoài Xuyên sắp xếp nó ra mà không có một lời Tốt của một người.

Đưa tay vào quần, và khi anh chạm vào quần lót ướt đẫm của người phụ nữ trong túi, anh không đành lòng vứt nó đi. Cuối cùng thì nó cũng được cất vào chiếc cặp.

Lâm Dao trút bỏ nội y và quay trở lại công ty với thân dưới trong tình trạng không mặc gì.

Cô có cảm giác thân dưới trống rỗng, Lâm Dao luôn sợ tiểu huyệt bị lộ ra ngoài khiến người ta thấy làm cô cảm thấy đặc biệt bất an. Lâm Dao luôn sợ bị phát hiện, vô thức kẹp chặt đùi lại. Còn khó chịu hơn khi báo cáo kết quả công việc với lãnh đạo, cô không màng đến ánh mắt thất vọng của lãnh đạo, bị mắng vài câu liền vội vàng ra ngoài quay trở lại vị trí làm việc.

May mắn thay, tất cả mọi người không hề ngạc nhiên rằng cô không thể cầm hợp đồng của mình quay trở lại. Đồng nghiệp tụ tập xung quanh để an ủi cô. Các nhà lãnh đạo lớn không thể lấy lại hợp đồng, nhưng họ hỏi những rễ cỏ nhân viên lãng phí thời gian cố gắng. Ban đầu nó được một không đúng sắp xếp ở trên cùng.

Lâm Dao cười nhẹ nói không sao, cô lo lắng đồng nghiệp ngửi thấy mùi hỗn tạp trên người mình, trong tiềm thức cô tránh xa bọn họ.

"Dao Dao, đi cùng tôi đi mua sắm sau giờ làm việc nhé. Hôm nay tôi có một chiếc túi muốn mua." Vĩnh Văng, một đồng nghiệp có quan hệ tốt, gửi lời mời cho cô .

"Không... không, tối nay... tối nay ba mẹ tôi qua ăn cơm." Không thể tưởng tượng được cảnh khỏa thân mua sắm, Lâm Dao chỉ có thể lúng túng từ chối.

Bản thân cô cũng không thể hình dung được. Thông thường bên trong tiểu huyệt như một phụ nữ trung niên, làm sao khi đối mặt với nam nhân lại có thể dâm loạn như vậy.

Hmm ... tiểu huyệt của cô dường như lại ngứa ngáy khi nghĩ đến người đàn ông đó.

Trần Hoài Xuyên, đến và thao tôi.

Sau khi Lâm Dao trở về nhà, cô tắm rửa và nấu ăn như bình thường, và trở về phòng của mình mà không nói vài câu với Lưu Vĩnh Quân.

Chỉ sau khi nằm xuống cả tiếng đồng hồ, cô vẫn không ngủ được.

~~~~~~~~~~~~ Naxiumitee ~~~~~~~~~~~

Rõ ràng, cơ thể được người đàn ông cho ăn đã không còn trống rỗng như vậy, nhưng cô chỉ không thể bình tĩnh lại, chỉ cần nhắm mắt lại, cô nghĩ đến cơ bắp cường tráng của Trần Hoài Xuyên. Anh đặt cô lên bàn làm việc mà thao, bắn hết tinh dịch vào miệng cô, anh ôm cô vào lòng mà lau sạch sẽ huyệt nhỏ của cô ...

Lâm Dao giả bộ hờ hững trước mặt anh, nhưng suy nghĩ đã đầy ắp bóng hình anh rồi. Tâm trí tất cả đều là anh.

Trần Hoài Xuyên ... Trần Hoài Xuyên ...

Lấy cái gối đặt giữa hai chân cô, Lâm Dao thì thào tên người đàn ông, cuộn người lại, dùng gối xoa xoa cô bé của cô.

Căn phòng yên tĩnh, cho đến khi một tiếng bíp vang lên, điện thoại di động của Lâm Dao đột nhiên vang lên âm báo tin nhắn.

Một tin nhắn đa phương tiện từ một số liên lạc lạ. Lâm Dao vô thức bấm vào đó, khuôn mặt đỏ bừng trắng bệch khi nhìn thấy tấm hình, không biết là xấu hổ hay tức giận.

Bức tranh tối đen, có thể mơ hồ nhìn thấy một côn thịt dày màu tím được bọc trong bộ đồ lót màu đen.

Quần lót của cô, côn thịt của Trần Hoài Xuyên.

Cho nên, lúc này Trần Hoài Xuyên cũng như cô, mất ngủ nghĩ đến bạn tình thủ dâm sao?

Trong lòng cô có một cỗ ngọt ngào không thể giải thích được, nhưng sau khi suy nghĩ vài giây, Lâm Dao đã lưu lại bức ảnh, sau đó cho số đó vào danh sách đen.

Tưởng tượng cảm giác bị Trần Hoài Xuyên đâm đến cao trào, Lâm Dao cởi quần lót thân thể  giống như ngày nào tách đùi ra thủ dâm bản thân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro