Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6: Ướt đẫm

Càng nghĩ về chuyện đó, giữa hai chân cô càng ướt hơn.

Cô phải đợi đến khi Lưu Vĩnh Quân cơm nước xong nghỉ ngơi. Lâm Dao mới đứng dậy rửa đống bát, sau đó trở về phòng của chính mình, cửa phòng hờ khép, xuyên qua kẹt cửa mơ hồ có thể nhìn thấy cô mở ra hai chân, ngón tay trắng nõn chậm rãi cắm vào chính mình ướt nộn hoa huyệt mà xoa cắm. Cô cắn chặt môi không cho chính mình phát ra tiếng rên rỉ dâm đãng, trong phòng yên tĩnh, chỉ có kiều suyễn hô hấp của người phụ nữ cùng âm thanh chảy nước của tiểu huyệt truyền đến rất nhỏ.

Không đủ thô, không đủ mãnh liệt.

Ngón tay bị huyệt thịt gắt gao ngậm lấy, đốt ngón tay bị chất lỏng thấm mà chậm rãi nhỉu xuống, cũng mặc kệ cô như thế nào làm, đều không thể lại đạt được cảm giác khoái cảm vui sướng tràn trề giống như đêm đó.
—————cấm copy————

Lâm Dao nhận được nhiệm vụ phải đi công ty khoa học kỹ thuật lớn nhất Thành Bắc lấy  hợp đồng đã ký kết không lâu về.

Vấn đề là Lâm Dao được công ty lão tổng tự mình đi thúc đẩy, hợp đồng văn bản cũng định xuống thực mau. Nhưng sau này công ty liên tiếp cử đi hai người, cũng chưa có thể đem được về tay văn kiện.

    Lâm Dao dù chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường, không biết như thế nào việc như thế này có thể rơi xuống trên người cô. Lâm Dao dù sao cũng không cự tuyệt. Phía trước đi như vậy nhiều người cũng chưa thể lấy về. Nếu cô lấy được, lãnh đạo cũng sẽ không trách cứ.

    Bất quá chỉ là một chuyến đi thôi.

    Màu trắng váy liền áo, màu đen giày cao gót. Ăn mặc ôn nhu khéo léo nữ nhân chính mình gọi một chiếc xe, chẳng mấy chốc đã đến dưới tòa nhà văn phòng của "Tập đoàn Bắc Xuyên".

    "Xin chào, tôi là Lâm Dao, trợ lý của chủ tịch Rongsheng Industrial. Tôi đến đây tìm quý ngài Phàm Tiêu tổng công ty lấy hợp đồng."

Lâm Dao tạm thời tạo ra một cái tên nghe có vẻ lớn hơn một chút cho bản thân, nếu không cô nhất định là "thư ký văn phòng" không đỉnh thân phận, lễ tân kiêu ngạo có lẽ không bao giờ nói chuyện với cô.

    "Cô Lâm Dao, Phàm tổng đang đợi cô ở phòng 2108 tầng 21." Người phụ nữ ở quầy lễ tân gọi điện xác nhận, sau đó chỉ cho cô hướng đi.

Tập đoàn Bắc Xuyên nổi tiếng thực sự cách xa công ty nhỏ mà nó thuộc về. Đó chỉ là tầng lớn mà được thiết kế trang trí cao cấp tuyệt mỹ, đã khiến trong lòng Lâm Dao không thể không ngưỡng mộ, chưa kể nhân viên ra vào đều mặc vest và cà vạt, rực rỡ như ánh ban mai.

2108 là một văn phòng độc lập lớn. Cách trang trí có vẻ sang trọng hơn bất kỳ căn phòng nào Lâm Dao nhìn thấy trong tòa nhà này.

Cửa kính mờ mờ bị che khuất, Lâm Dao giơ tay gõ cửa, còn chưa kịp giới thiệu bản thân, cô đã nghe thấy một giọng nói trầm thấp từ bên trong : "Mời vào."

Lâm Dao có chút khẩn trương, vào cửa liền không chú ý, thuận tay đóng cửa lại.

Người đàn ông lười biếng dựa ở ghế sô pha lúc này mới quay đầu lại, anh ta cười như không, khuôn mặt quen thuộc khiến Lâm Dao trong tiềm thức lùi lại một bước.

Lâm Dao: "..."

    "Đã lâu không gặp, cô gái nhỏ." người đàn ông bước tới và ôm lấy eo cô, khí thế bức người ép tới Lâm Dao không thở nổi.

    "Phàm... Phàm tổng..." Lâm Kiều hơi hơi nghiêng người muốn tránh đi. Anh càng lúc càng tới gần, Lâm Kiều đã ngửi thấy hương vị người đàn ông thành thục trên người anh, tiểu huyệt không biết như thế nào lại chảy nước, cô hiện tại vừa ướt vừa ngứa.

    "Tiêu Phàm là trợ lý đặc biệt của tôi. Tôi là Trần Hoài Xuyên." Trần Hoài Xuyên kiên nhẫn sửa lại cho cô, và dùng bàn tay lớn xoa bóp cặp mông cong và mềm mại của cô. Anh giống một con dã thú sắp tận hưởng bữa ăn, nắm chắc thắng lợi mà quan sát trên người mỗi một chỗ của con mồi, phảng phất như thể đang suy nghĩ xem nên bắt đầu ăn từ đâu.

Thân thể cô vừa tinh tế và mềm mại, nhưng muốn nói ngon miệng nhất tất nhiên vẫn là tiểu tao huyệt vừa chặt vừa ướt có thể chứa gậy thịt.

Lời nói của người đàn ông đã dứt, nhưng Lâm Dao cũng hiểu được chính mình lúc này là dê vào miệng cọp.

Cô cụp mắt xuống, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của anh, nhưng tầm mắt lại không tự giác mà dừng ở đũng quần của anh, chỗ đã sưng lên thật lớn.

Người đàn ông cười khẽ, dứt khoát đem tay cô ấn vào chỗ kia nói: "Cảm nhận được không?"

Lâm Dao đỏ mặt xấu hổ, định rút tay về, nhưng người đàn ông đã nhân cơ hội đè cô xuống bàn, hôn lên môi cô, đôi môi cường thế mà đem đầu lưỡi đẩy vào.

Đôi môi dây dưa lẫn nhau, hai người mút mát lấy nhau, đầu lưỡi liếm mọi nơi trong miệng, trao đổi nước bọt ngọt ngào trong miệng, từ lo lắng chuyển sang chậm rãi, cảm nhận được người phụ nữ dưới thân không hề kháng cự, Trần Hoài Xuyên mới đưa bàn tay thủ sẵn ở eo thon của người phụ nữ mà mò vào dưới váy, vuốt ve một bên đùi trơn bóng tinh tế rồi hướng lên trên.

~~~~~~~~~~~Naxiumitee~~~~~~~~~

    "Thật là dâm đãng, ướt đẫm rồi." Tốc váy lên thì thấy qυần lót bị dâm dịch dính ướt, bên trong chính là tiểu tao huyệt mà anh mơ ước nhiều ngày.

Ngón tay của người đàn ông không đâm vào. Anh kiên nhẫn dùng đầu ngón tay xoa nắn tiểu huyệt của cô qua lớp quần lót.

    "Đừng .... Đừng xoa  ...... a ...... sẽ có người tiến vào" cô lắc mông có ý đồ né tránh, nhưng người đàn ông tính tình không tốt, dứt khoát dùng sức một tay đâm vào hoa huyệt dâm thuỷ ướt đầm đìa, làm Lâm Dao thất thanh kêu to.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro