Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2 - Trúc mã

Sau khi làm nguyên chủ ngủ say, Lâm Kỳ cũng bắt đầu công việc của hắn.

Đầu tiên hắn đem tin tức trong đầu sửa sang lại —— đây là một triều đại khác ở thế giới song song. Ở chỗ này, mỗi người đều uống rượu, yêu rượu, ủ rượu......

Phàn Thành là kinh đô lớn thứ hai của triều đại này chính là bởi vì nơi đây có hai thương nhân hoàng tộc—— Lâm gia cùng Lý gia, chuyên cung cấp ngự rượu cho hoàng cung.

Vốn dĩ, hai nhà là thế giao, địa vị vẫn luôn không phân cao thấp, chỉ là vào 5 năm trước, trong yến hội hoàng gia dùng rượu Lý gia thế nhưng xảy ra vấn đề; mà lúc này Lâm gia ủ ra một loại rượu mới xưa nay chưa từng có—— hương thơm rượu tỏa quanh trăm dặm, người nghe cách ba thước đã thèm nhỏ dãi......

Từ đó về sau, địa vị Lý gia xuống dốc không phanh; rượu mới của Lâm gia trở thành đệ nhất hoàng tửu.

Mà Lâm Kỳ và Lý Lập Hằng cũng có thể gọi là trúc mà từ nhỏ cùng nhau lớn lên, chỉ là 5 năm trước, gia chủ Lý gia bệnh không dậy nổi, không đến một năm liền qua đời. Bắt đầu khi đó, hai nhà liền dần ít lui tới, dẫn đến hai tiểu hài tử cũng 5 năm không gặp.

Chỉ là, 5 năm sau, Lý Lập Hằng không biết từ chỗ nào biết được nguyên lai công thức bí mật của hương rượu mới trăm dặm là của Lý gia nghiên cứu chế tạo ra, hắn thậm chí hoài nghi, lúc trước trong yến hội hoàng gia rượu Lý gia xảy ra vấn đề chính là Lâm gia giở trò.

Cho nên, vì trọng chấn Lý gia, còn vì đoạt lại công thức bí mật, hắn đã lên kế hoạch cho một loạt việc. Mà trong đó quân cờ quan trọng nhất, chính là đứa con của vợ cả rất được Lâm gia sủng ái—— Lâm Kỳ.

Lý Lập Hằng vì mục đích này mà không từ thủ đoạn, đối bất luận kẻ nào đều sẽ không dễ dàng tin tưởng, đối Lâm Kỳ cũng chỉ là lợi dụng mà thôi.

Vì để lấy được bí phương, hắn tiếp cận Lâm Kỳ, thậm chí khiến Lâm Kỳ yêu hắn. Lâm Kỳ sau đó đã đoạn tuyệt với gia đình và cùng hắn rời đi, không có Lâm gia phía sau, Lâm Kỳ đối với Lý Lập Hằng cũng không còn giá trị lợi dụng.

Sau đó, Mai Tiêu xuất hiện —— truyền nhân rượu thần. Lý Lập Hằng cùng người này dây dưa không rõ, hai người không biết đạt thành loại hiệp nghị nào, thế nhưng cùng hãm hại Lâm gia —— ở tiệc mừng thọ Hoàng Thượng, rượu mới "Hồi mộng" của Lâm gia làm Thái Hậu bệnh cũ phát tác mà chết. cả nhà Lâm gia đều bị chém đầu, tất nhiên Lâm Kỳ cũng không có thể chạy thoát.

Mọi chuyện như vậy, nguyên chủ lại chỉ muốn "Bảo toàn Lâm gia, thành toàn cho hai người kia" sao?

Tuy nhiên, Lâm Kỳ từ trước đến nay luôn tùy tâm sở dục, quen với việc muốn làm gì thì làm, không thể biết hắn sẽ làm gì để hoàn thành nhiệm vụ...... Cũng vì điều này mà văn phòng mới có nhiều thư khiếu nại hắn như vậy.

-------------------------------------------------------

Sau khi Lâm Kỳ sắp xếp xong, liền nhắm mắt lại chờ đợi Trứng nhỏ đem hắn truyền tống đến thế giới khác.

Lại nói quả trứng nhỏ này, kỳ thật chính là hắn lúc trước khảo hoạch tuyển chọn hệ thống quân, sau không qua thông qua khảo hoạch có thể lựa chọn tiêu hủy, nhưng Lâm Kỳ đã quen người này tại bên người.

......

Khi Lâm Kỳ tỉnh lại, còn chưa mở mắt ra, liền cảm thấy rất nhiều nước tràn vào miệng mũi ——hóa ra là hắn đang ở trong nước.

Lâm Kỳ theo bản năng muốn bơi, chỉ là thanh âm nhắc nhở trong đầu làm hắn dừng động tác —— "Tiểu Kỳ, nguyên thân hiện tại mới mười ba tuổi."

Lâm Kỳ nhớ lại tin tức đã nhận được, lúc này Lý Lập Hằng bắt đầu thực hiện kế hoạch —— Cứu Lâm Kỳ rơi xuống nước.

Lâm Kỳ giả vờ không biết bơi, vẩy vài cái, cuối cùng sau khi uống hai ngụm nước, một tia nước bắn tung té, một bóng người nhảy vào. Hắn đi tới bên người Lâm Kỳ nắm lấy tay y, "Không có việc gì, có ta ở đây." Thanh âm ôn hòa tuy rằng còn có chút ngây ngô, nhưng ở lúc này lại đặc biệt êm dịu khiến người ta an tâm.

Sau khi Lâm Kỳ bị sặc nước, hai má có chút ửng đỏ, hai mắt hắn mê mang nhìn phía người bên cạnh, hiển nhiên là hắn không biết bơi, cho nên có chút sợ hãi nắm chặt vạt áo người bên cạnh. Người bên cạnh ngẩn người, ngay sau đó gắt gao ôm lấy vòng eo Lâm Kỳ, cố sức bơi về phía bờ.

Sau khi lên bờ, Lâm Kỳ bị sặc nước, người nọ đi đến vỗ nhẹ vào lưng hắn, Lâm Kỳ phun ra hai ngụm nước, lúc này hắn mới dễ chịu chút.

"Đệ không sao chứ?" Lâm Kỳ theo thanh âm ôn hòa, liền nhìn đến ánh mắt lo lắng của đối phương. Y thoạt nhìn bộ dáng 15-16 tuổi, khuôn mặt rất là tuấn tú, đôi mắt hơi hơi cong lên, cho dù thời điểm không cười cũng vẫn như cũ cho người ta một loại cảm giác thân thiết, mà hiện tại, cặp mắt kia trung tràn đầy quan tâm, cho dù khuôn mặt còn có vài phần ngây ngô, nhưng vẫn lộ ra vẻ trầm ổn.

Lâm Kỳ bởi vì ho khan mà hai má hơi hơi phiếm hồng, lúc này hai mắt cũng bịt kín một tầng hơi nước, nam hài tử mười mấy tuổi vốn là môi hồng răng trắng, hiện tại lại càng thêm một tia mị hoặc. Bất quá, cặp mắt kia —— tràn đầy đều là đề phòng cùng xa cách.

Đối phương không biết vì cái gì sửng sốt hai giây, ngay sau đó cười nói: "A Kỳ, ta là A Hằng, đệ không nhớ ta sao?" Hắn khẽ cười đôi lông mày hơi cong lên cùng ánh mắt ôn nhu thiện lương, khiến người ta động lòng.

Giọng điệu thân mật cùng nụ cười dịu dàng đó có thể khiến cho bất cứ ai cũng cảm thấy được y trân trọng và yêu thương. Cũng chính là vì sự ôn nhu che chở này mà nguyên chủ Lâm Kỳ yêu hắn.

Bất quá, lần đầu tiên Lâm Kỳ nhìn hắn, liền biết rằng dưới lớp da ôn nhu dịu dàng ấy là một trái tim tàn nhẫn. Đôi mắt hơi hơi cong lên đã ngăn lại sự vô tình và tàn nhẫn trong sâu thẳm—— Lý Lập Hằng là người có thể vì đạt được mục đích mà không từ bất cứ thủ đoạn nào.

Cho nên Lâm Kỳ vốn còn chuẩn bị thử phong cách thánh mẫu, tuy nhiên hiện tại, sau khi nhìn thấy Lý Lập Hằng, Lâm Kỳ gạt bỏ ý tưởng này—— quá thiện lương với Lý Lập Hằng mà nói chỉ có giá trị lợi dụng; mà quá ôn nhu, y cũng không dễ tin tưởng.

......

Lâm Kỳ nhìn chằm chằm Lý Lập Hằng đôi đồng tử đen láy giống như hai vực sâu. Trong đó hiện lên vài tia nghi hoặc, ngay sau đó như là nhớ tới cái gì...... Có chút chần chờ nhìn y.

Lý Lập Hằng vẫn luôn cười nhìn Lâm Kỳ, hiện tại thấy sự đề phòng trong mắt y bớt đi, mới nói: "Đệ làm sao lại rơi xuống hồ?...... Quên đi, đi thôi, ta đưa đệ về nhà......" Thấy Lâm Kỳ nhìn chằm chằm, hắn không khỏi sửa lời nói.

Lâm Kỳ liếc nhìn y một cái, trên mặt không lộ biểu tình gì, cũng không chờ y, mà trực tiếp xoay người rời đi......Bởi vì Lâm Kỳ được sủng ái, cho nên con vợ lẽ Lâm gia đều đối này hắn oán hận sâu đậm, lúc này chính là do Lý Lập Hằng bày kế để con vợ lẽ hãm hại hắn rơi xuống nước. Nguyên chủ kỳ thật thực cô đơn, bởi vì không có bạn đồng trang lứa cùng chơi với hắn. Nội tâm hắn đơn giản giống như một tờ giấy trắng. Cho nên dưới sự ôn nhu săn sóc của Lý Lập Hằng, hắn mới có thể không do dự mà trầm luân.......Hiện tại, vở kịch bắt đầu rồi, Lý Lập Hằng, lần này chúng ta đến tột cùng xem ai mới là con mồi......."Tiểu thất, chúng ta có thể không cần phải xen vào chuyện của Lâm gia, bởi vì văn phòng chỉ phụ trách vấn đề tranh chấp tình cảm.""Giá trị oán hận rất thấp, yên cầu lần này quá mức đơn giản. Cho nên, thực hiện thêm một vài nhiệm vụ, không phải càng chơi vui hơn sao?" ( lúc đầu mình nghĩ giá trị oán hận 99 điểm thì sao mà thấp được nhưng qua thế giới sau thấy giá trị oán hận 999 điểm. Mình kiểu:...😳 nên 99 điểm là còn nhẹ nhàng rồi nha, mình giải thích để sợ có bạn thắc mắc như mình)

Trứng nhỏ lau mồ hôi, có phải y vì cảm thấy chơi vui mới đáp ứng nhiệm vụ không?

Editor có lời muốn nói: Lâm Kỳ thì phải gọi là A Kỳ chứ nhở, ở wikidich ghi là A Thất. Có lẽ hai chữ "Kỳ" vs "Thất" phát âm giống nhau nhưng khác cách viết. Nhưng mà thấy để A Kỳ hay hơn ha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro