Chương 50: "Dư Tư Niên, em yêu chị sao?"
Có thể là do suốt đêm qua cơ thể không được thoải mái, ánh nắng ban mai xuyên qua chiếu xuống mặt đất ở bên cạnh giường.
Trong cơn choáng váng, Dư Tư Ngôn từ từ tỉnh lại. Sau một lúc thư giãn, cô cố gắng vặn vẹo cái eo đau nhức của mình, đầu vú trong miệng người đàn ông tuột ra ngoài.
Nửa người nâng lên, cô cố gắng thoát khỏi dương vật của người đàn ông đã được ngâm qua đêm, dâm thuỷ đã khô một nửa dính vào một ít lông, khi thoát khỏi dương vật cô cảm thấy hơi đau rát.
Người đàn ông bên gối dường như đang ngủ rất sâu, không để ý đến bất kỳ cử động nào, đôi mắt đen láy thường ngày nhắm chặt, không có nụ cười sống động mà thay vào đó là vẻ ngoài hiền lành vô hại, trên trán những sợi tóc hỗn độn. Nó lộn xộn, một sợi nhỏ rơi xuống sống mũi cao.
Dư Tư Ngôn dường như bị nó mê hoặc, đôi mắt của cô sáng lên và lưu luyến. Ma xui quỷ khiến cô lẩm bẩm nói: "Dư Tư Niên, em có yêu chị không?"
Nghe được thanh âm của chính mình vang vọng trong không khí yên tĩnh, trái tim cô gái nhảy lên như một con thỏ đang sợ hãi, trên lưng cô toát ra một lớp mồ hôi lạnh mỏng.
Đôi mắt trong suốt và long lanh của cô đã hơi ngấn nước. Dư Tư Ngôn không thể chịu đựng được nữa. Cô thực sự... thực sự muốn hỏi anh câu hỏi này, và thực sự muốn nghe câu trả lời khẳng định của anh.
Đúng, cô có dũng khí thừa nhận, cô có thể dũng cảm đối mặt với nó. Tình cảm của cô dành cho Dư Tư Niên chưa bao giờ là tình cảm gia đình thuần túy, hơn nữa còn xen lẫn tình yêu dành cho một người đàn ông.
Có lẽ đây là lần đầu tiên cô công khai bày tỏ sự quan tâm của mình, đã đánh thức suy nghĩ của cô; những tiếp xúc thường ngày với anh, khuấy động tình cảm của cô; Giả vờ xoa dịu sự rụt rè của cô khi anh bị ham muốn thiêu đốt nhưng dừng lại ngay lập tức vì cô hét lên đau đớn.
Quan trọng hơn, chính Dư Tư Niên đã khiến trái tim cô rung động.
Dư Tư Ngôn gắt gao che lại đôi mắt, giống như là làm như vậy là có thể đem tình yêu ở dưới đây mắt giấu trong lòng bàn tay.
Đây là bí mật của Dư Tư Ngôn, cô đã giấu kín, thuyết phục bản thân quên nó đi, không dám thừa nhận và đối mặt với nó, cô sẽ chỉ biết tê liệt bản thân nhiều lần, cảm thấy vô cùng xấu hổ. Cô hết lòng tin rằng cô yêu Dư Tư Niên là tình yêu của chị gái dành cho em trai, chỉ là tình cảm gia đình.
Trong suốt ba năm trung học của Dư Tư Niên, thời gian gặp nhau của họ ngày càng ít đi, đặc biệt là trong suốt năm cuối trung học, anh chỉ có thể về nhà một ngày mỗi tháng. Dư Tư Ngôn không biết rằng Dư Tư Niên có phải cố ý tránh mặt cô hay không. Cô đã hơn một lần vui mừng vì đã đỗ trường đại học tại thành phố. Khi đó cô không thể không nghĩ đến anh, cô sẽ tranh thủ một ngày không có giờ học bận rộn và quay về nhà nấu cho anh một bữa ăn ngon.
Cô nhìn anh từng chút một lớn lên thành một người đàn ông trưởng thành quyến rũ. Anh đồng hành cùng cô qua mọi giai đoạn của cuộc đời dài đằng đẵng, và tất cả những lo lắng của cô đều chứa đựng dấu vết của Dư Tư Niên.
Mỗi lần Dư Tư Niên ôm cô, chạm vào cô, hôn cô và vuốt ve cô, trái tim cô rung động không thôi, cho dù là cô sợ hãi về luân lý đạo đức nhưng cô vẫn cứ không tự chủ mà giống như vô tình hiến thân mình cho anh.
Mọi thứ đều là vỏ bọc, mọi thứ đều là dối trá. Cô đã chôn vùi cảm xúc thật của mình, nhưng giờ đây cô cuối cùng cũng lấy hết can đảm để bộc lộ chúng.
Dư Tư Niên không bao giờ là người duy nhất đấu tranh và chìm đắm giữa tình yêu và ham muốn.
Tư Ngôn cũng đã yêu anh từ lâu.
Ánh trắng sáng chiếu suốt đêm,
Tôi cũng đã yêu bạn chẳng vì điều gì chỉ trong một đêm.
Nếu bạn có thể nhìn thấy ánh trăng sáng,
Đó là bởi vì tôi đang theo dõi bạn.
Nếu bạn cũng được ánh trăng chiếu sáng,
Thế thì tôi đã không thích bạn một cách vô ích.
—————————
Trích dẫn bài thơ của Lữ Đà, cảm thấy rất phù hợp với câu chuyện của họ.
Dòng cảm xúc bày ra trước mắt cuối cùng cũng có thể lộ ra, dù là nói chuyện với bạn thân hay bị em trai lừa dối đều có lý do.
Nếu độc giả nào phát hiện ra lỗi hoặc cảm thấy logic không nhất quán thì tất cả là lỗi của tôi không đủ sức viết và tôi sẽ cố gắng cải thiện.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro