Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 17: Còn chưa ăn no

Dư Tư Niên cất đồ chuyển phát nhanh, rửa tay rồi đi đến bàn ăn ngồi xuống.

Hai người lặng lẽ kết thúc bữa tối, nhưng bầu không khí kỳ lạ dường như báo hiệu điều gì sắp xảy ra.

Như mọi khi, Dư Tư Niên sau bữa ăn đều đặt tất cả bát đĩa và đũa vào bồn, Dư Tư Ngôn không nói một lời đi theo anh vào, lặng lẽ rửa bát đĩa bên trong.

Cô không hiểu sao lại căng thẳng, vô tình mất tập trung, chiếc bát trong tay rơi xuống nước, làm cho nước bắn tung tóe. Tuy nhiên, nước đầy bọt xà phòng dính vào mặt và ngực cô.

"A..." Cô sửng sốt một chút, ngơ ngác nhìn Dư Tư Niên bên cạnh.

Hai người nhìn nhau một lúc rồi không nhịn được cười. Cô có thể rửa bát và khiến mình thành ra như vậy, anh thực sự là phục cô luôn.

Sự hỗn loạn này đã loại bỏ phần lớn sự khó xử giữa họ và cuối cùng họ đã có thể nhìn nhau và giao tiếp một cách tự nhiên. Cười đủ rồi, Dư Tư Ngôn nửa buồn cười, nửa tức giận: "Sao em lại cười? Sao em không đến lau người cho chị!"

Tay cô dính đầy bọt rửa chén, cố ý vẫy tay với anh.

"Ai bảo chị ngốc như vậy?"

Dư Tư Niên ngoài miệng nói như vậy, nhưng hai chân không chịu khống chế nghe lời tiến lên, giúp cô lau đi trên đầu bọt xà phòng, sau đó lau đi trên má, kế tiếp chính là...... Ngực.

Tay anh dừng lại, dưới ánh mắt ẩm ướt của Dư Tư Ngôn , anh đưa tay qua lau bộ ngực mềm mại được cổ áo cô lộ ra.

Một chút, lại một chút...

Tư Niên dường như chỉ có thể nhìn thấy bọt trên ngực cô, ánh mắt thâm thúy mà nhìn bàn tay chính mình từng chút từng chút mơn trớn ngực cô.

Lúc này, một sự im lặng không nói nên lời lan tràn trong không khí, mơ hồ có thể nghe được nhịp tim, hai tiếng thở với nhịp điệu khác nhau đến rồi đi, nhẹ rồi nặng.

Anh nhìn Dư Tư Ngôn và cẩn thận quan sát xem trong mắt cô có sự ghê tởm nào không. Khi Tư Ngôn liếc nhìn anh, anh sợ đến mức lập tức cắn môi quay đi, dái tai dần dần đỏ lên.

Tuy nhiên, cử chỉ của cô chỉ chứng tỏ cô không hề phản kháng.

Dư Tư Niên không do dự nữa, cũng không lau ngực cô nữa, thay vào đó anh dùng hai tay nắm lấy khuỷu tay cô, kẹp chặt ở giữa.

"A!" Cô kêu lên một tiếng, đột nhiên quay đầu nhìn anh, sau đó cúi đầu theo tầm nhìn của anh, nhìn vào ngực mình.

Cổ áo vốn là thấp, nhưng khi anh làm như thế này, phần lớn bộ ngực của cô đều nóng lòng muốn văng ra ngoài, tạo thành hai ngọn đồi sưng tấy phủ một lớp tuyết trắng.

"Ôi...a" Cô rên rỉ trước cảnh khiêu dâm của chính mình, không dám nhìn vẻ mặt của Dư Tư Niên, cô sợ sự tham lam cuồng nhiệt trong mắt anh sẽ khiến cô hoàn toàn mềm nhũn.

Dư Tư Niên hoàn toàn bị ngọn núi trắng như tuyết trước mắt hấp dẫn, cổ họng tựa như bị thứ gì đó chặn lại, phải nuốt nước bọt mấy lần mới có thể nói được.

"Tư Ngôn, em có thể để anh liếm nó được không?" Anh khàn khàn nói, giọng nói đầy ham muốn.

Nói xong, anh nóng lòng muốn trả lời liền cúi đầu cúi người, lưỡi háo hức liếm ngụm sữa khao khát.

Sống mũi cao đâm thẳng vào khe ngực của chị gái, mùi hương của sữa lập tức tràn ngập vào lỗ mũi anh.

Đây là lần đầu tiên cả hai người bọn họ đều trong trạng thái thanh tỉnh khi tiến hành hành vi đen tối này. Không có bất luận cái gì cấm kỵ, chính là trần trụi tình dục.

Dư Tư Niên bị kích thích đến mức liếm thật mạnh, sau đó liếm từng ngụm lớn như là nếm trúng mỹ vị nhân gian, phát ra âm thanh chậc chậc, tới tới lui lui, liếm thật kỹ chỗ ngực lộ ra ngoài.

Dư Tư Ngôn quay mặt đi, tim cô đập rất nhanh, cô không từ chối sự thân mật của em trai mình mà rên rỉ khe khẽ hùa theo cái liếm của anh.

"Hừm... ừ ôi ... Tư Niên, đừng...ưm... được rồi." Bị em trai đối xử dâm đãng như vậy, chơi đùa với bộ ngực của mình, cô không thể chịu đựng nổi nữa, ánh mắt cô mờ đi và đôi mắt đã ngấn lệ vì say đắm trong khoái cảm.

Dư Tư Niên vẫn luôn kiềm chế bản thân, không dám dùng sức mạnh ở tay vì sợ sẽ nhéo cô, làm cô bị thương. Nghe vậy, anh dừng lại, mút ngực cô lần cuối cùng trước khi ngẩng đầu lên.

"Vừa rồi em ăn cơm chiều chưa đủ no." Anh nói, thở hổn hển, "Ngực của chị mềm đúng như em nghĩ."

Nói nhảm gì thế, Dư Tư Ngôn đỏ mặt trừng mắt nhìn anh.

———————————

Thật là kích thích quá điiii

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro