Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 13: Muốn nhìn ngực chị gái

Gần đây thời tiết cực kỳ nóng nực, Nam Thành đã một tuần không có mưa, không khí khô hanh khiến người ta không khỏi cảm thấy khô khan. Dư Tư Ngôn sáng sớm thức dậy bởi vì cái nóng, vừa thức dậy rời giường rửa mặt cả người đã toát mồ hôi, nóng quá.

Không may tối qua cô phát hiện ra máy điều hòa trong phòng ngủ đã bị hư, khi liên hệ với nhân viên bảo trì thì được thông báo phải đợi và mãi đến ngày mai họ mới có thể đến cửa nhà cô.

Khi Dư Tư Ngôn bước ra khỏi phòng, lũ chim đang hót líu lo trên cành và bầu trời hơi sáng. Trời vẫn còn sớm, theo nguyên tắc tiết kiệm điện, cô không bật điều hòa trong phòng khách.

Khi đi ngang qua phòng ngủ của Dư Tư Niên, Dư Tư Ngôn liếc nhìn cánh cửa một cách ghen tị, cô thò lại gần rồi đặt chân lên vết hở trên mặt đất để cảm nhận sự mát mẻ.

Wow, thật là mát! Nhưng mà, cô không thể nằm dưới đất để ké điều hòa của cậu được...

Dư Tư Ngôn buồn bã và chán nản, đủ loại suy nghĩ không vui bay lên trong đầu cô, quên đi, cô không muốn đánh thức Dư Tư Niên. Đột nhiên cô nảy ra một ý tưởng, Tư Ngôn nhanh chóng bước đến tủ lạnh và mở cửa tủ lạnh một cách dứt khoát - đây đơn giản là thiên đường chốn trần gian mà, nơi nghỉ dưỡng tuyệt vời của mùa hè.

Ồ! Ồ! ! Thật tuyệt vời! ! !

Dư Tư Ngôn giống như là một người đang bị nhốt trong phòng xông hơi, cảm nhận được niềm vui cuối cùng được giải cứu và bước ra khỏi phòng xông hơi. Cô đưa mắt nhìn kỹ hơn thì thấy trong tủ lạnh có một chai thủy tinh đã vơi đi một nửa.

Cô nhớ trong đó có rượu huyết hươu do bạn của ba mình gửi đến, tại sao chỉ còn lại bao nhiêu đây?

Thật là kì lạ!!!

Tuy nhiên, khi nhiệt độ cuối cùng cũng hạ xuống, Tư Ngôn không nghĩ nhiều về điều đó, cô thậm chí còn di chuyển một chiếc ghế đẩu và ngồi trước tủ lạnh chơi điện thoại di động cho đến khi trời tối và ánh nắng chiếu vào như thường lệ.

Không lâu, có tiếng mở cửa, Tư Ngôn liền quay người lại, người đứng đó là Dư Tư Niên em trai cô.

Tư Niên cảm thấy chóng mặt, cả khuôn mặt đỏ lên khác thường, cậu bước về phía cô và nói: "Chị ơi, em hình như bị sốt."

Tư Ngôn lập tức đứng dậy đỡ lấy cậu: "Sao vậy? Điều hòa bật quá lớn nên em bị cảm lạnh à?" Cô dìu cậu ngồi lên sofa, sờ trán, hình như cũng không nóng lắm. .

Tư Ngôn chạm vào một bên mặt cậu, mặt cậu bé ấy hầm hập, rất nóng.

Tư Ngôn nghiêng người lo lắng nhìn cậu, " Em sao vậy? Chị đưa em đến bệnh viện được không?" Cô lấy cho cậu một cốc nước rồi đưa cho cậu, Tư Niên ngoan ngoãn uống hết.

Dư Tư Niên vốn đã buồn ngủ, mơ hồ nói: "Em không biết, chỉ là cảm thấy rất nóng và khô khan."

Nói được nửa chừng, cậu bé dừng lại, như đang cảm nhận được điều gì đó, rồi nói thêm: "Em cứng quá, rất là khó chịu."

Cứng? Cứng ở chỗ nào?

Dư Tư Ngôn vô thức nghe theo lời cậu mà nhìn quanh cơ thể em trai, quả nhiên cô thấy giữa đùi cậu giãn ra rất nhiều, vật khổng lồ bên trong ngẩng cao đầu chào đón cô.

Mặt cô chợt đỏ bừng, như bị bỏng khi chạm vào thứ gì đó, cô vội vàng quay mặt đi, không dám nhìn lại lần nữa.

Đợi một tí???

"Em uống bình rượu huyết hươu của ba sao?!" Cô kinh hãi nói.

Du Tư Niên liếc nhìn cô, suy nghĩ một chút, trầm giọng hỏi cô: "Chai thủy tinh trong tủ lạnh?"

Gần đây thời tiết khô hanh, cậu còn bật điều hòa, độ ẩm trong phòng liên tục giảm xuống. Đêm qua, cậu đang ngủ ngon nhưng trong cổ họng ngứa ngáy, đột nhiên bị tình trạng khát nước đánh thức. Cậu cũng lười đun nước, trong tủ lạnh chỉ có một chai nước nên uống vài ngụm rồi lại ngủ tiếp.

Trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê, cậu thậm chí còn không nhận ra mình đã uống thứ này, bây giờ cậu chỉ biết ôm trán.

""

Cô không biết phải làm gì tiếp theo nữa!!!

Dư Tư Niên có chút mệt mỏi, cậu muốn cúi đầu nhắm mắt lại, nhưng ánh mắt lại từ trên mặt cô di chuyển xuống. Không ngờ, cậu bỗng sững người, đôi mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào ánh sáng mùa xuân khi cậu cúi xuống.

Lúc này Tư Niên đã không còn quan tâm đến lễ phép, chính nghĩa hay liệu mình có bị chị gái chú ý hay không nên chỉ bất cẩn nhìn chằm chằm vào cô. Cậu đã bị rượu huyết hươu đốt cháy toàn bộ cơ thể, và tất cả những gì cậu có thể nghĩ đến là bộ ngực được chị gái phơi bày trước mặt mình.

Hôm nay Dư Tư Ngôn mặc một bộ đồ ngủ thùng thình, có lẽ cô nghĩ rằng bộ quần áo đó không bó sát nên cô không mặc áo lót mà chỉ dán miếng dán ngực silicone.

Một miếng tròn nhỏ như vậy sao có thể che được núm vú và quầng vú, hai bầu ngực mất đi sự kiềm chế khẽ đung đưa theo hơi thở.

Trong mắt Tư Niên bây giờ, điều này giống như một củ cà rốt treo lủng lẳng trước mắt con lừa, chói mắt và đầy cám dỗ.

Hầu kết như trái táo Adam của cậu lăn tới lăn lui, cậu liền đánh mất đi lý trí.

Cậu thất thần "Chị......", cậu si mê mà dùng tầm nhìn trước mắt dán chặt vào bầu ngực cô chậm rãi mở miệng, "Em muốn nhìn ngực chị một chút được không."

——

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro