Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 13: Gặp lại, giả vờ không quen biết.

Edit by Đào Không Sợ Ma tại Wattpad cùng tên.

Dư Hoan tốt nghiệp đại học, giấu danh tính và đến làm việc ở công ty của gia đình. Cô không muốn đồng nghiệp biết gia thế cô để họ đối xử ưu ái với mình, vậy thà không đến còn hơn.

Trong văn phòng, mấy đồng nghiệp nữ đang nói chuyện phiếm, Dư Hoan tựa hồ cũng nghe nói hôm nay công ty sẽ có một tổng giám đốc mới nhậm chức.

"Tôi nghe nói cậu ấy là con trai, nhưng tôi không biết cậu ấy trông như thế nào. Tôi nghe người khác ở chi nhánh nước ngoài nói tính cách của anh ấy rất thất thường."

Có vẻ như ông chủ mới có lý lịch tốt, hiện tại mọi chuyện cũng không suôn sẻ ,mấy người tụ tập nói chuyện một lúc mới giải tán đi làm việc riêng.

Dư Hoan nghe một chút cũng không để ý nữa. Cô vốn không có hứng thú với những chuyện phiếm này, hơn nữa hôm nay cô có rất nhiều việc, chỉ muốn tan làm về nhà ngủ.

Dư Hoan đang đắm chìm trong công việc cũng không biết họ nhắc đến cái tên mà cô quen thuộc nhất, nếu nghe thấy có lẽ Dư Hoan sẽ không bình tĩnh như vậy, người đó chính là người đàn ông cô yêu nhất trong quá khứ.

Điện thoại reo, Dư Hoan cầm lấy thì thấy là điện thoại của bố cô. Tại sao lúc này bố cô lại gọi cho cô? Dư Hoan nhấn nút trả lời, giọng nói của bố cô vang lên từ trong điện thoại.

“Hoan Hoan, tối nay về nhà ở với bố một chút đi. Từ khi con dọn ra ngoài, nhà mình vắng vẻ quá.” Một năm trước, vào ngày sinh nhật của Dư Hoan, bố cô đã tặng cô một căn biệt thự nhỏ trong khu nhà giàu ở thành phố H.

Bố Dư nghĩ là con gái đã lớn, nên có nhà riêng của mình, vả lại nhà họ Dư cũng không thiếu tiền. Đối với con cái, ông nghĩ việc chăm sóc tốt cho chúng là điều đương nhiên.

“Được ạ, bố. Tối nay con sẽ về nhà ăn cơm với bố và dì Tề.” Vì đang trong giờ làm việc nên không thể nói chuyện lâu, Dư Hoan đồng ý xong liền cúp máy.

Công ty nơi cô làm việc là một chi nhánh nhỏ của tập đoàn Dư Thị. Khi cô nói muốn đến làm, bố cô lúc đầu còn không đồng ý, nhưng sau không thể cãi lại Dư Hoan, ông đành miễn cưỡng chấp nhận.

“Mau nhìn kìa, người đàn ông được trưởng nhóm đưa tới chính là tổng giám đốc mới đấy!” Vốn dĩ công ty đang yên tĩnh bỗng chốc trở nên náo nhiệt. Mọi người trong công ty bắt đầu bàn tán sôi nổi. Một nữ đồng nghiệp si mê nói: "Anh ấy đẹp trai quá!" Quả thật là vậy, ai cũng đồng tình với nhận xét này.

Khác với những bọn họ, Dư Hoan nhìn thấy một người quen thuộc và sững sờ trong giây lát. Cô gặp lại Tề Hiên sau nhiều năm, lại trong hoàn cảnh bất ngờ như thế này.

Cố gắng kìm nén sự ngạc nhiên trong lòng, Dư Hoan tiếp tục vờ như không có chuyện gì xảy ra, giả vờ không nhìn thấy Tề Hiên. “Chẳng phải anh ấy đang ở nước ngoài sao? Sao lại về đây?” Cô tự hỏi. Hơn nữa, dù có về nước, anh cũng không nên đến làm việc ở công ty nhỏ này, với năng lực của anh, lẽ ra anh phải về tổng công ty mới đúng.

Hàng loạt câu hỏi hiện lên trong đầu Dư Hoan, nhưng may mắn là xung quanh đã nhanh chóng yên tĩnh trở lại, vì Tề Hiên đã bước vào phòng tổng giám đốc.

Dư Hoan đã bình tĩnh lại và đang làm công việc được giao thì bị đồng nghiệp gọi đến giao tài liệu cho tổng giám đốc, chưa kịp hiểu ra tính tình của tổng giám đốc thì họ cũng không dám thân thiện với anh ,việc làm sẽ bị đe dọa.

Dư Hoan chỉ có thể mang theo tài liệu bước vào văn phòng tổng giám đốc, hoặc tệ nhất là giả vờ như không biết anh ta. Dư Hoan không muốn nối lại mối quan hệ cũ với Tề Hiên. Cô không muốn phải chịu đựng tổn thương như lúc đó phải chịu đựng.

"Tổng giám đốc, đây là tài liệu mà ngài muốn". Đặt túi tài liệu lên bàn, Dư Hoan muốn đi ra ngoài nhưng lại bị Tề Hiên ngăn lại.

"Dư Hoan, đi lấy cho tôi một cốc nước ". Được thôi, giả vờ như không nhớ anh, nếu vậy thì anh sẽ như cô mong muốn.

Ở công ty, anh là sếp của cô, nên Dư Hoàn chỉ có thể làm theo lời anh nói, cô vẫn thích công việc đó, miễn không quá đáng là được.

" Vâng, tổng giám đốc Tề". Sau khi rót một cốc nước, Tề Hiên liền thả Dư Hoan đi, tuy nhiên sau này hai người vẫn có cơ hội gặp nhau.







End.

__________

Vài điều của editor:
Ủa hết thiệt đó hả , gì mà ngắn ngủn, cụt hứng dữ vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro