Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 99: Hỏi

Cô ta đi theo Thẩm Sơ xuống xe, vừa vặn thấy phía sau Thẩm Sơ hai người phụ nữ, cô ta kéo cao khẩu trang, đội mũ áo lông vũ lên đầu, đem mình quấn kín mít, đi theo phía sau hai người phụ nữ kia quẹt cửa đi vào.

Cửa vào tòa nhà chung cư cũng quẹt vào như thế, Bành Vân Vân tiến vào thang máy trước, ấn tầng cao nhất, lúc Thẩm Sơ bước vào căn bản không nhìn về phía sau thang máy, ấn tầng của mình liền cúi đầu chơi điện thoại di động.

Lúc Thẩm Sơ ra khỏi thang máy, Bành Vân Vân cố ý đi về phía trước vài bước, cô ta nhìn thấy Thẩm Sơ đi về phía bên phải, còn chưa thấy rõ vào căn nào, thang máy đã đóng lại.

Bành Vân Vân vội vàng ấn dừng thang máy ngay trên tầng trên, ra khỏi thang máy, không đợi được một chuyến nữa, từ cầu thang bộ chạy xuống, chạy đến tầng Thẩm Sơ ở, khi nhìn thấy hai cánh cửa đóng chặt đối diện kia, đột nhiên cảm thấy hoang mang.

Vậy sau đó thì sau? Và sau đó cô ta phải làm gì ? Gõ cửa kéo Thẩm Sơ ra hỏi sao?

Cô ta rất bối rối.

Bành Vân Vân trở lại cầu thang máy, ngồi xuống suy tư kế tiếp nên làm gì bây giờ.

Khẳng định không thể ở đây cùng Thẩm Sơ nói chuyện, bằng không liền khẳng định cô ta đã theo dõi Thẩm Sơ.

Nghĩ đi nghĩ lại, Bành Vân Vân quyết định trở về cổng trường chờ, lúc cô đi tự học buổi tối thì hỏi một chút.

Nghĩ như vậy, Bành Vân Vân liền đến cổng trường chờ trước, đợi gần một giờ, rốt cục cũng nhìn thấy cô gái từ trên taxi đi xuống.
Thẩm Sơ hoảng sợ, quay đầu lại, lúc này Bành Vân Vân vẫn là bộ dáng kín mít từ đầu đến chân, cô không nhận ra người trước mắt là ai, cảnh giác lui về phía sau hai bước.

Cô ta đuổi theo, vỗ vỗ vai cô gái: " Thẩm Sơ."

"Chị có một điều muốn hỏi em."

Thẩm Sơ vẻ mặt ngây thơ, cô nghĩ không ra Bành Vân Vân có thể hỏi cô chuyện gì.

Bành Vân Vân nhìn xung quanh, đưa cô đến chỗ ít người hơn một chút.

Thẩm Sơ nhìn cô ta chỉ đi thẳng, nhịn không được mở miệng hỏi trước, " Vân Vân tỷ, chị muốn hỏi chuyện gì vậy?"

Bành Vân Vân điều chỉnh cảm xúc, sắp xếp lại ngôn ngữ, kéo tay cô vừa đi dọc theo vừa nói, "Cũng không có gì, chỉ muốn cùng em nói chuyện tâm sự, chúng ta vừa đi vừa nói đi."

"Chắc là, nữa năm nay chị sẽ dẫn dắt đội bóng ra nước ngoài thi đấu."

Thẩm Sơ không hiểu ý tứ của cô ta khi nói điều này với mình, vốn định nghe tiếp, phía sau lại không một tiếng động, nhìn thấy Bành Vân Vân đang nhìn mình, đành nói một câu, "Đây đúng là chuyện vui, thật sự là chúc mừng chị."

Bành Vân Vân tiếp tục nói: "Điều này có nghĩa là, tương lai trọng tâm công việc của chị nhất định phải đặt ở thành phố B."

Thẩm Sơ nhìn thấy cô ta lại nhìn về phía mình, xấu hổ tiếp lời: "Sau đó thì sao?"

Bành Vân Vân đột nhiên thở dài "Sau đó a, sau đó chính là vấn đề lớn, Phóng ca anh ấy không chịu theo chị đi thành phố B..."

Thẩm Sơ nghe thấy điều này đã bắt đầu cảm thấy không thích hợp, Bành Vân Vân quả nhiên nhìn thẳng về phía cô "Cho nên chị lại đây hỏi em một chút, em có biết nguyên nhân khiến anh ấy không chịu đi không?"

Cô ta còn giải thích một câu "Bởi vì hơn nửa năm nay thời gian ở chung với anh ấy so với chị thì em nhiều hơn, cho nên mới muốn tới đây hỏi một chút, không có ý khác, em không cần khẩn trương."

Thẩm Sơ suy nghĩ một lúc rồi trả lời: "Chị hỏi Dương Khải Minh đi, bọn họ mới là sớm chiều ở chung."

Bành Vân Vân liền thở dài: "Ai, em đây là không hiểu, đàn ông trong chuyện đó mới bao che lẫn nhau, chỉ có phụ nữ mới có thể giúp đỡ nữ phụ nữ, em nói xem chị nói có đúng không?"

Ánh mắt Bành Vân Vân cũng không có khí thế bức người, ánh mắt còn mang theo độ cong như mỉm cười, nhìn thập phần ôn hòa, nhưng Thẩm Sơ có thể từ trong ánh mắt kia nhận thấy được hàn ý bên trong, cô không khỏi rùng mình một cái.

Thẩm Sơ cứng ngắc gật đầu "Đúng vậy."

Bành Vân Vân ánh mắt càng cong hơn "Vậy em đem nguyên nhân em cảm thấy đó là điều khiến Phóng ca không chịu theo chị đi thành phố B nói với chị một chút đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro