Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 81: Dùng tinh dịch đền bù ( H )

Người đàn ông này đau lòng cho cô gái, lại không có ai đau lòng cho Bành Vân Vân.

Dương vật của bạn trai mà người đàn bà kia vẫn luôn khát vọng, lúc này đang được người phụ nữ khác nuốt vào nhả ra, Thẩm Sơ ăn dương cụ thuộc về Bành Vân Vân, còn mạnh mẽ chiếm đoạt một vị trí ở trong lòng bạn trai của cô ta.

Hơn nữa, vị trí chiếm đoạt được lại sắp ngang bằng với Bành Vân Vân.

Nhưng chỉ một lòng muốn ăn dương vật nên Thẩm Sơ cũng mặc kệ vị trí của cô trong mắt Hứa Phóng là bao nhiêu, có dương vật để ăn, cô liền thỏa mãn.

Cũng có lẽ do cực kỳ đói, cho nên Thẩm Sơ ăn đặc biệt dùng sức, đem dương vật mút đến phát ra tiếng chậc chậc, Hứa Phóng nhìn thấy, nhịn không được mà đau lòng.

"Không vội không vội, đều là của em, hôm nay còn chưa bắn qua, đủ cho em ăn. "

Lời nói của người đàn ông khiến Thẩm Sơ đột nhiên dừng đông tác, cô đột nhiên ý thức được điều gì, đêm nay người đàn ông này muốn qua đêm với Bành Vân Vân.

Vừa nghĩ đến tinh dịch của người đàn ông này muốn bắn cho Bành Vân Vân, cô liền nhịn không được mà cảm thấy chua, sau đó lại ấu trĩ dùng lại bài cũ, muốn đem tinh dịch người đàn ông này vắt khô.

Thật ra Thẩm Sơ cũng không cần phải làm như vậy, dương vật của người đàn ông này sớm đã bị cô hầu hạ đến kén chọn, nhưng lúc này Hứa Phóng lại không biết tâm tư nhỏ của cô, còn tưởng rằng cô quá đói, liên tục đau lòng thay cô, dạy cô dùng tay xoa trứng kích thích bắn nhanh hơn.

Phát đầu tiên là để lấp đầy bụng cho Thẩm Sơ, Hứa Phóng không cố ý kéo dài thời gian xuất tinh, khoảng mười phút vô cùng sung sướng liền bắn vào miệng cô gái.

Thẩm Sơ nhấc dương vật lên, tham lam nuốt lấy, cuối cùng còn bĩu môi hút sạch tinh dịch, đem tinh dịch còn xót lại bên trong hút ra, ăn hết tinh dịch đến không còn một giọt nào.

Tinh dịch vào bụng, thân thể trống rỗng tạm thời được thỏa mãn, thân thể Thẩm Sơ dần thả lỏng, ngồi bên chân anh, ngửa đầu lên giống như một đứa bé đang ngậm núm ѵú giả, lưu luyến ngậm quy đầu không chịu nhả ra.

Hứa Phóng thích người phụ nữ của mình bị chinh phục bởi chính dương vật của mình, cho nên nhìn thấy bộ dạng Thẩm Sơ ngay lúc này rất là hưởng thụ, cũng không vội để cho cô đứng lên, rất cưng chiều để cho cô hút tiếp.

Anh sủng nịch nhéo nhéo mặt cô gái, "Nếu rời khỏi anh thì em phải làm sao? Một ngày cũng không thể tách rời khỏi dương vật."

Thẩm Sơ vừa trải qua cơn đói cùng trống rỗng, cô thật sự sợ cảm giác này, nghe được lời nói của người đàn ông, chợt ôm chặt lấy chân anh, dùng sức hút dương vật, lắc đầu, "Em mới không rời khỏi anh, anh đi đâu cũng phải dẫn em theo có được không?"

Hứa Phóng cảm thấy vô cùng may mắn vì mình đã đưa cô đến tham gia bữa cơm gia đình Bành Vân Vân, anh không cách nào tưởng tượng được, nếu không mang cô tới đây, trong miệng cô lúc này không biết đang ngậm dương vật của ai.

Anh ngồi xổm xuống nhìn thẳng vào cô gái, hôn đôi môi đỏ mọng của cô gái cô như là phần thưởng, "Hôm nay em làm rất tốt, lúc nào đói không nhịn được, trực tiếp tới tìm anh, anh sẽ cho em ăn, ngoại trừ anh, không được ăn của người khác, có biết không?"

Thẩm Sơ chột dạ vì mình từng có ý nghĩ muốn ăn dương vật Bành Châu , cô tự biện hộ cho mình, "Vậy nếu em quá đói bụng, quá khó chịu, lại không tìm được anh, cũng không thể ăn của người khác sao? "

Người đàn ông ngay cả tưởng tượng cũng không cách nào tưởng tượng được dáng vẻ của cô gái ngậm dương vật của người khác, thoáng một cái liền đen mặt.

Quan trọng hơn là, cô vậy mà có nghĩ tới chuyện ăn của người khác.

Hứa Phóng có ham muốn chiếm hữu rất mạnh, cho dù cô gái chỉ muốn, anh cũng không thể chịu đựng được.

Anh búng lên trán cô một cái, dùng nỗi đau để cảnh cáo cô, "Không thể."

"Nếu em dám ăn người khác, anh sẽ không bao giờ cần em nữa. "

Thanh âm của người đàn ông rất lạnh, sắc mặt rất khó coi, Thẩm Sơ chưa bao giờ nhìn thấy anh thần sắc khủng bố như vậy, nhất thời hoảng hốt, nhất thời hoảng hồn, ôm lấy anh tỏ vẻ mình sẽ không ăn người khác.

Hứa Phóng nhìn thấy gương mặt sợ hãi của cô gái, đột nhiên ý thức được giọng điệu của mình quá mức nghiêm khắc, vì thế nói chậm lại, giải thích với cô, "Bởi vì không thể biết được người khác có bệnh hay không, nếu ăn phải dương vật mắc bệnh tình dục, đến lúc đó lây nhiễm cho anh, vậy làm sao bây giờ? Bệnh lây qua đường tình dục rất khó chữa. "

"Hơn nữa, em đã là bạn gái nhỏ của anh, không thể cùng người đàn ông khác..." Hứa Phóng nói đến đây, đã ý thức được lý do này không phù hợp, mình còn cùng Bành Vân Vân có quan hệ không rõ ràng, làm sao có thể yêu cầu Thẩm Sơ vì mình thủ thân như ngọc?

Nhưng Hứa Phóng thật sự không muốn Thẩm Sơ khác phát sinh quan hệ thân mật với người đàn ông khác, cho nên anh mặc dù biết điều này không bình đẳng, cũng lạnh lùng cứng rắn nói, "Không thể quá thân mật với người đàn ông khác. "

Thẩm Sơ giống như không nhận ra sơ hở trong lời nói của anh, hoặc là cô nhận ra, nhưng bởi vì mình mới là người đến sau, cho nên không chỉ ra, bất luận là nguyên nhân gì, cô đều đáp ứng Hứa Phóng, hơn nữa không truy hỏi nữa, trong lòng người đàn ông không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Cô gái đáp ứng cũng không phải hoàn toàn chịu thiệt, cô khiến cho người đàn ông này thương yêu mình nhiều hơn, lúc này chiếm vị trí quan trọng nhất trong lòng Hứa Phóng đã không còn là Bành Vân Vân, biên giới đó dần dần bị xâm chiếm.

Cô quá tốt, lúc này điều mà Hứa Phóng giữ trong lòng đó chính là cô gái nhỏ này quá tốt.

Anh trìu mến từng chút từng chút hôn nhẹ lên môi cô gái, không cho cô danh phận, nhịn không được dùng nhiều tình yêu hơn bù đắp cho cô, anh cầm tay cô gái nắm lấy dương vật tuốt động, làm cho dương vật cứng rắn lên, mới buông tay, đứng lên đưa dương vật đến bên miệng cô.

"Đói bụng phải không? Đút cho em ăn nhiều một chút." Ngữ điệu của anh thậm chí có thể nói là dỗ dành, là điều Bành Vân Vân cầu mà không có được, được người đàn ông tự tay đút vào cho cô.

Hứa Phóng tự dùng dương vật rút ra đưa vào trong miệng cô, dịu dàng vuốt ve mặt cô, "Anh biết em không thích ăn cơm, chỉ thích ăn cái này, cái khác anh có thể không cho em được quá nhiều, nhưng có thể đáp ứng em, thứ này chỉ cho em ăn, cũng chỉ cắm vào em. "

Hứa Phóng đã hạ quyết tâm trong lòng, nếu Bành Vân Vân muốn chia tay, anh nhất định sẽ đồng ý, nhưng trong tiềm thức cũng mặc định mình sẽ không chủ động đề nghị chia tay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro