Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 61: Ngón tay ở phía trước ngấm ngầm giở trò với âm hạch ( H )

Editor: Dĩm

Hứa Phóng nói xong quy đầu đang cọ xát ở môi âm hộ đột nhiên vọt vào bên trong động, Thẩm Sơ nắm chặt vải ở trên lưng sô pha.

Có thể là nghĩ đến chẳng lâu sau nữa có thể sẽ được quay lại với Bành Vân Vân cho nên Hứa Phóng thao Thẩm Sơ mạnh một cách dị thường.

Bởi vì gậy thịt và nhục huyệt cọ xát vào nhau bằng sức lực quá lớn nên đã phát ra âm thanh xì xì, Thẩm Sơ chịu không nổi kêu lên, "Đừng mà, đừng mà, anh mạnh quá rồi."

Cô gái xin tha nên đã làm người đàn ông cực kỳ thoả mãn.

Anh kéo cô gái tới, bàn tay đưa vào bên trong áo ngực, ngón tay vân vê hai viên núm ѵú vẫn còn chưa tỉnh dậy, "Mạnh như này không phải càng sướng hơn sao?"

"Sướng, nhưng mà......A—— em chịu không nổi......"

Hứa Phóng nghĩ thầm, chính là muốn làm cho cô không chịu nổi thì cô mới có thể nhớ rõ mình được.

Nghĩ đến việc cô sắp dọn ra ngoài Hứa Phóng chợt sinh ra một cảm giác biệt ly, anh đưa Thẩm Sơ tới trước gương, bảo cô mở mắt ra, "Mở mắt ra đi, nhìn người đang chơi vú của em là ai?"

"Là...... Aa...anh......"

"Anh là ai?"

"Phóng, Phóng ca!"

Hứa Phóng vẫn chưa thấy thoả mãn, anh đứa tay xuống bên dưới, ngón tay dọc theo khe hở đang đỏ lên sờ vào bên trong, khi sờ thấy một viên nhỏ nhô lên thì dùng tay đẩy quy đầu đang bị bọc bên trong, ép nghịch âm hạch.

"A —— đừng mà, đừng mà!"

Mông cô gái run rẩy như đang bị co giật, chỉ thấy khuôn mặt cô nhăn thành một khối, nhất thời chẳng thể rõ là cô đang sướng hay là cảm thấy khổ sở.

Hứa Phóng nâng một chân của cô lên, đưa nơi hai người đang giao hợp lộ ra ở trước gương, "Nhìn rõ xem anh đang thao em như thế nào."

"A...ha......"

Huyệt thịt xoắn chặt lại làm Hứa Phóng thọc vào rút ra cực kỳ khó khăn.

Chật chội đồng nghĩa với sung sướng, bản thân Hứa Phóng cũng chưa nhận ra được côn thịt của mình đã từ giàu về nghèo khó, cái trải nghiệm này quá sướng, côn thịt của anh cũng chỉ công nhận duy nhất cái tiểu huyệt này, cũng chỉ bắn tinh vào trong cái tiểu huyệt này, cũng vì nguyên nhân này cho nên một thời gian dài trong tương lai, cái côn thịt biết chọn tiểu huyệt này đã đem lại phiền phức không nhỏ cho anh.

Hiện giờ, Hứa Phóng đang bắn tinh dịch vào trong tiểu huyệt của cô gái, từng lần từng lần giống như đang làm một trận cuồng hoan cuối cùng, rót tiểu huyệt tới mức tràn đầy, đút Thẩm Sơ ăn no căng từ thể xác đến tinh cô thỏa mãn không chịu nổi.

Mấy ngày tiếp theo đến lượt người đàn ông phải trực nhật cho nên liên tục mấy ngày gần như đã không về nhà, rảnh rỗi một chút mới có thể đưa Thẩm Sơ đến căn phòng anh đã thuê.

Căn phòng thuê này gần nhà và cả trường học, cách nhà cũng không xa, chỉ mất mười phút, lái xe thì càng nhanh hơn cho nên Thẩm Sơ rất hài lòng.

"Đồ đạc trong nhà đều hoàn toàn mới, khăn trải giường cũng mua hai cái cho em để thay đổi, em nhìn xem nếu còn muốn đồ dùng sinh hoạt nào cần thiết nữa thì có thể xuống dưới siêu thị ở dưới tầng để mua." Hứa Phóng đưa cô tham quan một vòng sau đó giao một cái thẻ cho cô.

"Em dùng WeChat liên kết với cái thẻ này, sau này tiền thuê nhà hay điện nước linh tinh sẽ dùng cái tiền trong cái thẻ này để nộp, hiểu chưa?"

Thẩm Sơ tò mò: "Vân Vân tỷ sẽ không kiểm tra tới cái thẻ này của anh sao?"

Hứa Phóng gõ gõ đầu của cô, "Em quan tâm nhiều như vậy làm cái gì, cho em thì em cứ dùng đi."

Thẩm Sơ bĩu môi, che đầu nói được.

Sau khi đã giải thích xong mấy việc ở trong nhà thì Hứa Phóng dắt cô gái xuống dưới lầu, dắt một chiếc xe điện màu trắng ra.

"Muốn ăn gì xung quanh đây thì có thể lái xe này đi, nhưng đi học thì vẫn phải gọi xe, không cho phép em lái ra đường."

Thẩm Sơ lái thử một chiếc, so với cái xe điện cổ truyền rách tung toé kia thì đi tốt hơn nhiều, cô cẩn thận khoá lại chiếc xe đầu tiên trong đời mình.

Hai người trở lại phòng, sau khi trời tối đen thì bỗng nhiên sinh ra một loại cảm giác xa cách.

Từ khi gặp người đàn ông Thẩm Sơ chưa bao giờ phải tách ra với anh, cái loại cảm giác phải chia xa này làm cô cảm thấy rất khó chịu.

"Đêm nay anh phải về sao?" Thẩm Sơ giữ chặt tay của người đàn ông.

Hứa Phóng nghe cô hỏi như thế cũng sinh ra chút cảm giác không nỡ.

Hơn nữa cô vẫn còn nhỏ như thế, trước giờ cũng chưa từng tách khỏi mình, lại còn phải ở một mình trong căn nhà thuê xa lạ, có lẽ cũng rất sợ hãi.

Hứa Phóng tự thuyết phục bản thân mình như vậy sau đó ôm lấy cô nói "Đêm nay anh ở lại với em."

Thuận tiện......

Bàn tay của người đàn ông tiến vào trong váy của cô gái.

Mấy ngày nay cô không tới đòi ăn, không nghĩ rằng người cảm thấy ngứa ngáy trước lại chính là mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro