Chương 37: Khai bao cửa sau ( H )
Editor: Dĩm
Hứa Phóng nhìn khuôn mặt tràn đầy tin tưởng của cô thì thấy trọng trách trên vai mình ngày càng nặng, quá dễ dàng tin tưởng người không phải chuyện tốt, nhưng mà nghĩ lại thì mình cũng sẽ không hại cô, liền đem suy nghĩ kéo lại về chuyện "giáo dục".
"Nếu như một ngón không đủ to thì có thể cho hai ngón."
Thẩm Sơ liền thử nhét ngón giữa và ngón áp út nhưng mà ngón tay của mình lại mềm mềm nộn nộn, cắm vào khác hẳn với người đàn ông, giống như là thiếu cái gì đó, Thẩm Sơ cắm vài cái liền quay đầu ai oán nhìn về phía người đàn ông.
"Không đúng......"
"?"
"Cắm vào cảm giác không đúng." Cô gái đem ngón tay của anh cắm lại vào huyệt, đốt ngón tay thô to và lòng bàn tay mang theo vết chai mỏng cọ xát nhục bích, đây mới là cảm giác mà cô muốn.
Hứa Phóng nằm nghiêng ở bên cạnh cô, vừa dùng ngón tay chọc vào rút ra vừa nói chuyện phiếm: "Chỗ này của em trời sinh không lông sao?"
"Ừ." Thẩm Sơ gật đầu, "Kỳ Sơn nói không có lông mới là tốt nhất."
Động tác Hứa Phóng khựng lại: "Hắn nhìn thấy chỗ đó của em rồi?"
Thẩm Sơ gật đầu, cô không rõ nguyên nhân Hứa Phóng kinh ngạc, tất cả những đứa bé gái trong hội quán đều là Kỳ Sơn tự mình chọn, cô rất tự hào nói: "Kỳ Sơn nói tiểu huyệt của em là cái xinh đẹp nhất mà hắn từng thấy, đúng rồi, em cũng chưa hỏi anh đâu, anh có cảm thấy em xinh đẹp không?"
Hứa Phóng không trả lời, ngữ điệu trở nên lạnh lẽo: "Hắn chạm vào hay chưa?"
"Chưa, chưa đâu......"
Thẩm Sơ cảm thấy Hứa Phóng tức giận, cô không rõ tại sao chỉ là dịch ra phía sau một chút theo bản năng.
Hứa Phóng ngồi dậy, hai ngón tay chọc sâu vào ba đốt ngón tay cũng cong lên hết cỡ, độ dày có thể so sánh với côn thịt, "Có từng chọc vào huyệt của em như này hay chưa?"
"A ——" Thẩm Sơ bị moi đến cong lưng lên, nói không ra lời.
Hứa Phóng lại cho rằng cô cam chịu chuyện đã từng bị Kỳ Sơn dùng ngón tay cắm vào huyệt, một ngọn lửa không tên bùng lên, anh không biết cái ngọn lửa có tên là dòng đố kỵ, anh chỉ biết mình hiện giờ đang cực kỳ phẫn nộ, hơn nữa còn không thể khống chế được nỗi tức giận này, nhu cầu cấp bách lúc này anh cần phải phát tiết.
Anh rút ngón tay ra, lật người Thẩm Sơ lại đè ở dưới thân.
Anh ngồi ở trên đùi cô gái, bẻ cánh mông tròn trịa ra, đầu ngón tay vuốt ve ở hậu huyệt, anh giống như bị ma nhập, nhất định phải tìm được một nơi mà Kỳ Sơn chưa từng chạm qua.
"Lỗ này thì sao? Đã từng bị Kỳ Sơn chạm qua chưa?"
"Chưa, chưa chạm!" Thẩm Sơ vội vàng nói, cô cho rằng chỉ cần Hứa Phóng nghe được "chưa" thì sẽ khôi phục lại được bộ dáng bình thường như trước, không nghĩ tới sau khi nghe thấy cô trả lời thì lại im lặng một cách kì lạ.
Thẩm Sơ vừa muốn quay đầu lại nhìn liền cảm giác hậu huyệt giống bị thứ gì căng ra, cái loại cảm giác bị khuếch trương này làm cô vừa thấy xa lạ vừa có chút sợ hãi.
Cô chống nửa người trên của mình lên rồi nhìn ra phía sau để xem, Hứa Phóng nắm lấy côn thịt chen vào giữa hai cánh mông.
Cô cảm nhận được rõ ràng cắm không phải ở hoa huyệt, nhưng trong trí nhớ của cô không có đoạn ký ức nào cắm hậu huyệt chỉ nên vì không biết đã làm cô thấy sợ hãi, hậu huyệt theo bản năng co chặt, Hứa Phóng tiến vào vô cùng khó khăn.
Anh vỗ vỗ mông cô gái ý bảo cô yên lặng một chút, rồi tiếp tục thẳng tiến vào trong.
Xuất phát từ sự tin tưởng đối với người đàn ông, Thẩm Sơ ngừng việc giãy giụa, Hứa Phóng lại nói: "Thả lỏng, anh không vào được."
Thẩm Sơ cố gắng làm mình thả lỏng, sau đó cẩn thận hỏi: "Anh, có phải anh vào sai chỗ rồi không?"
Bộ dáng cẩn thận của cô gái nhìn có chút hài hước, dập đi được lửa giận của Hứa Phóng, anh xoa mông cô cười: "Em coi anh là tên mao đầu tiểu tử sao? Đương nhiên không thao sai, ừ, nếu hoa huyệt đã bị người khác chạm vào thì hậu huyệt cho anh khai bao cũng được."
Lúc này Hứa Phóng đã vào hơn phân nửa, anh tách mông cô ra để xem chỗ hai người gắn liền vào nhau, lỗ hậu phấn hồng bị căng ra trong suốt.
Hậu huyệt của Thẩm Sơ co dãn rất mạnh, hơn nữa người đàn ông cũng không thô bạo nên quá trình cũng không bị chảy máu, Thẩm Sơ chỉ cảm thấy đến bị căng ra quá mức hơi không khoẻ.
Hứa Phóng cũng chưa từng thao hậu huyệt, Thẩm Sơ đem lại cảm giác lần đầu tiên của anh cũng không tệ lắm, đáng tiếc anh không có cái đam mê này, sau khi xác định đã thao khai bao rồi thì nhanh chóng thọc vào rút ra.
Thao hậu huyệt đối với cô gái mà không có khoái cảm, Hứa Phóng vì để kích thích cô ra nhiều dâm thuỷ hơn để bôi trơn nên lúc thao hậu huyệt đồng thời cũng dùng ngón tay thao âm huyệt, cách một tầng vách ngăn hơi mỏng Hứa Phóng có thể sờ được côn thịt của mình đang rút ra chọc vào trong hậu huyệt, cái này khiến cho tâm lý của anh cực độ hưng phấn, chẳng lâu sau đã bắn.
Khi rút ra thì hậu huyệt đã bị thao đến mức không khép lại được, để lại một cái động lớn bằng đầu to của chiếc đũa và có tinh dịch đang tràn ra ngoài.
Hứa Phóng bắn nhưng Thẩm Sơ vẫn còn chưa cao trào, phía dưới sớm đã bị ngón tay cắm đến nỗi vương một bãi dâm thuỷ, cô nâng mông lên, vạch hoa huyệt để lộ ra tiểu huyệt đói khát: "Phóng ca, tiểu huyệt ngứa quá......"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro