Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 132: Mở quần Jean rồi, rồi ngồi bắn ( H )

Khi Thẩm Sơ tỉnh lại, cô cũng không biết đêm qua mình đã làm tình cùng với một người đàn ông khi đang ngủ say, cô giơ hai tay lên trên đầu và vươn vai, bụng ưỡn về phía trước và căng thắt lưng ra, cảm thấy dường như có hơi ấm chảy ra từ giữa hai chân của mình.

Cô vén chăn lên, đột nhiên cảm thấy một luồng gió mát lướt ngang qua mông.

Hửm? Quần còn đây mà.

Cô đưa tay ra sau sờ soạng, nhưng trên tay không hề chạm đến một mảnh vải nào.

Thẩm Sơ tức giận đẩy người đang ngủ ra, "Anh nhìn xem đã cắt cái quần đẹp đẽ thành ra cái gì rồi này!"

Hứa Phóng ôm eo cô, luồn tay vào bộ áo ngủ và nắm lấy bầu ngực của cô, "Trước đây khi anh rời khỏi cục cảnh sát, có đã gặp người đang đánh nhau ở trong công viên, trên quần của người phụ nữ cũng bị thủng một lỗ, người phụ nữ đó đang ngồi trên người đàn ông với dương ѵật của hắn ta chui qua lỗ thủng..."

Thẩm Sơ đỏ mặt che miệng: "Anh còn là cảnh sát nhân dân! Nói như vậy, lời nói vô liêm sỉ như vậy..."

Hứa Phóng nhếch mép cười, "Ai vừa nhìn thấy dương ѵật của anh liền đuổi theo ăn, bây giờ lại học được cách dè dặt rồi."

Người đàn ông đè cô xuống giường, cắn vào tai cô rồi nói: "Anh biết một nơi không có người, em có muốn ra ngoài thử không? Anh mua cho em cái quần đó, đến lúc đó chỉ cần em ngồi xuống để anh bắn là được rồi."

Khi người đàn ông vừa nói câu đó, bộ não của Thẩm Sơ hết sức phản kháng, nhưng cơ thể cô lại phản ứng với những lời kích thích đó, vừa tức giận vừa chán nản.

Hứa Phóng nhận thấy phản ứng trên cơ thể của cô nên không trêu chọc cô nữa mà lặng lẽ đặt mua một cái quần "đặt súng" để mặc ngoài khi đi làm.

Để làm cho cái quần trông chân thực hơn, Hứa Phóng không chọn quần váy bình thường hay quần thể thao như những người khác mà mua một chiếc quần jean bó.

Cái quần jean có hai khoá kéo ở mặt trước và mặt sau, kéo khoá ở phía trước, tức, tức là nhét vào từ phía trước, nếu kéo khoá ở mặt sau thì đó là cách làm tình thông thường nhất——Đi cửa sau.

Mặc dù cửa hàng tuyên bố rằng khóa kéo nhìn rất vô hình, nhưng rốt cuộc thì nó vẫn là khóa kéo, dù có vô hình đến đâu cũng có thể nhìn thấy dấu vết, Thẩm Sơ dù thế nào cũng không chịu mặc nó ra ngoài, Hứa Phóng khuyên cô hết lời, thậm chí còn dỗ dành cô để cô mặc nó ra ngoài.

"Anh có chắc là không nhìn thấy không? Tại sao em lại có cảm giác khoá kéo vẫn chưa được đóng lại, hơi thoáng một chút?" Thẩm Sơ luôn cảm thấy khoá kéo bị hở, Hứa Phóng nắm tay cô và che mông cô lại.

"Em tự mình thử xem, có dây kéo ở đó không?"

Thẩm Sơ cảm thấy có chút nhẹ nhõm khi chạm vào lớp vải chắc chắn, nhưng cô chưa kịp vui mừng mấy giây thì người đàn ông bất ngờ nắm lấy cái khoá kéo sau lưng và kéo xuống.

Mông của cô được nâng lên, chỉ cần kéo ra một chút, phần còn lại sẽ tự động mở ra do phần mông được nâng lên, Hứa Phóng nói: "Đây mới là cảm giác khi kéo khóa kéo xuống. Nó như thế nào? Em cảm thấy có gió chưa?"

Thẩm Sơ sợ đến mức lấy tay che mông lại, nhưng Hứa Phóng đang điều khiển khoá kéo, nếu anh từ chối, đương nhiên Thẩm Sơ không thể kéo khoá lên được.

"Đoạn đường này là điểm mù của thiết bị theo dõi, Sơ Sơ, không phải em rất thích anh chạm vào âm hộ của em sao? Tối nay để anh sờ cho em cảm thấy sướng."

Hứa Phóng vòng tay từ sau mông của cô ra đằng trước, dùng ngón trỏ mở môi âm hộ ra, đi thẳng đến nơi nhạy cảm của âm hộ nhỏ.

Ngón tay của người đàn ông thô ráp, lực mà anh chạm vào âm ѵật rất mạnh và thô lỗ, nhưng Thẩm Sơ không thể chịu đựng được loại chuyện này nhất, mới đi được vài bước thì đã bị anh chạm vào và dừng lại ở bên đường, cô đứng ở ven đường và đỡ một gốc cây bên cạnh.

Cô kẹp chặt hai chân lại, vươn bàn tay nhỏ ra phía sau nắm lấy cổ tay người đàn ông, "Phóng ca, em không muốn nữa, Phóng ca."

"Còn gọi anh là Phóng ca sao?" Hứa Phóng tách hai môi âm hộ của cô ra để trừng phạt, ấn và chà nhanh qua lại những hạt đậu đỏ mỏng manh bên trong.

"Hu hu, em sai rồi, em sai rồi." Thẩm Sơ bị kích thích đến mức cả người đều cúi ngập xuống, nước mắt tràn ra khóe mắt.

"Vậy em gọi anh là gì?"

Đầu của Thẩm Sơ đang vô cùng hỗn độn như hồ dán, không còn chút suy nghĩ nào.

Hứa Phóng nhìn bộ dạng mê mang của cô, anh biết cô vẫn chưa thay đổi thân phận hiện tại, liền nắm lấy âm hộ của cô rồi xoa nắn một vòng, "Em nói cho anh nghe xem, bây giờ nên gọi là gì?"

Thẩm Sơ sực tỉnh, cô thút thít nói: "Chồng ơi, chồng ơi em sai rồi, anh đừng xoa nó nữa."

Cô xoay người lại, vừa khóc vừa hôn lên môi của người đàn ông.

Hứa Phóng hài lòng, anh thay đổi vị trí và kéo khoá kéo phía trước xuống, đũng quần bắt đầu tách một inch từ đỉnh âm hộ, toàn bộ âm hộ giống như bánh bao hấp, trắng nõn dưới ánh trăng.

Hứa Phóng để cô dựa vào thân cây, tự mình ngồi xổm xuống, dùng hai ngón tay cái mở môi âm hộ mập mạp ra, sau khi nhìn thấy âm hộ bên trong, anh há miệng ra và ngậm lấy toàn bộ âm hộ đáng thương của cô.

Thẩm Sơ thích ăn dương ѵật, nhưng cô không quen bị đàn ông dùng lưỡi phục vụ cho lắm, cô vô thức kẹp chặt hai chân lại và dùng tay đẩy đầu của anh ra.

"Đừng, đừng liếm nữa."

Làm sao Hứa Phóng có thể nghe cô nói được, "Sơ Sơ ngoan, đây là chồng em thưởng cho em."

Anh hé hai mép âm hộ ra xa hơn, âm hộ của cô sưng to như đậu lạc, nằm ở giữa khe bị kéo ra cho thẳng và phẳng.

Thấy vậy, Hứa Phóng luôn muốn dùng lưỡi của mình để làm phẳng nó.

Thẩm Sơ bị liếm đến suýt chút nữa tiểu ra ngoài.

Cô ôm lấy đầu của người đàn ông, run rẩy dưới lưỡi của người đàn ông, sau đó đạt cực khoái.

Cơ thể của cô mềm nhũn yếu ớt sau cơn cực khoái, Thẩm Sơ không hề có ý định làm tình, cô ôm lấy cổ của anh rồi thầm muốn rời đi.

Hứa Phóng vừa trả lời cô, vừa thò tay vào giữa hai chân rút dương vật của mình ra, nhân lúc cô vẫn còn đang mê mẩn, anh cầm dương vật đâm vào dọc theo âm hộ theo chất lỏng.

Thẩm Sơ bị kích thích đến mức luống cuống tay chân, cô vừa khóc vừa đẩy anh ra, Hứa Phóng vội vàng bịt miệng cô lại, nhỏ giọng nói: "Đừng kêu to, lỡ có người đến đây thì làm sao."

Thẩm Sơ cảm thấy mình vô cùng tủi thân: "Vậy anh rút nó ra một chút đi, chỗ đó của em chịu không nổi."

Người đàn ông lùi ra sau theo lực đẩy của cô, hơn một nửa dương ѵật của anh đã bị rút ra, ít nhất thì cô cũng không còn khó chịu nữa, vì vậy Thẩm Sơ cũng đã bình tĩnh lại.

"Cứ như vậy đi trước tiên đừng cử động," Cô nói.

Hứa Phóng từ chối: "Nếu như không di chuyển, dương ѵật sẽ mềm."

"Anh lại muốn lừa em, sao nó có thể mềm được, từ trước đến nay em chưa từng thấy.... Nó sẽ mềm..."

"Vậy anh di chuyển từ từ thôi, giống như như vậy..."

Hứa Phóng nắm lấy mông của cô và đẩy nhẹ.

Lúc này, cơ thể của Thẩm Sơ đã hoàn toàn tỉnh lại sau dư vị khoái cảm vừa rồi, thậm chí cô còn có thể cảm nhận được khoái cảm từ những cú đâm nho nhỏ, nhưng cô vẫn cứng miệng: "Ừm... như vậy vẫn có thể chịu được."

Hứa Phóng nhìn khuôn mặt ửng hồng của cô, anh nhịn không được mà cười nói, "Anh sẽ làm chậm, chúng ta từ từ thích nghi, không cần gấp."

Một khi tốc độ chậm lại, nó không hề sướng mà chỉ là ngứa ngáy ở bên ngoài, vẻ vui sướng trên mặt của Thẩm Sơ bị thay thế bằng sự sốt ruột, cặp mông cương cứng của cô càng ngày càng đẩy về phía trước, muốn ngậm thêm nhiều dương ѵật hơn.

Hứa Phóng cũng không gấp, anh rút dương ѵật ra, ngồi trên cái ghế đá dưới gốc cây, phần lớn cơ thể của anh đã bị che khuất trong màn đêm, dương ѵật ướt đẫm dâm thuỷ của cô trong không khí đặc biệt rất bắt mắt.

"Ngồi xuống."

Thẩm Sơ muốn cưỡi lên anh, Hứa Phóng nói: "Quay lưng lại, đúng rồi, hai chân khép lại, từ từ ngồi xuống."

Hứa Phóng vừa nói vừa hướng dẫn động tác cho cô, giữ hai bên hông hướng dẫn cô lên xuống, khi cô đã quen thì thả cô ra, để cô tự do cử động.

Lúc này Thẩm Sơ mới hiểu ý nghĩa của việc "ngồi bắn" từ miệng của người đàn ông này.

Thật sự là đang "ngồi".

Cô ưỡn mông lên xuống vài lần, cảm thấy cũng không khó vì vậy rất tự tin.

Hừ, không phải là "ngồi bắn" thôi sao? Thật đơn giản.

Hai chân của cô chụm vào nhau đồng nghĩa với việc chặt hơn, sau khi "ngồi" một lúc lâu, Thẩm Sơ cũng cảm nhận được khoái cảm của tư thế này, đồng thời cô nghĩ ra một tư thế có thể khiến anh thoải mái hơn.

Ví dụ như nếu eo của cô cong về phía trước, dương ѵật của anh sẽ vào sâu hơn.

Thẩm Sơ cứ tự mò mẫm như vậy, nhưng cô không nhận ra rằng động tác của cô càng lúc càng mạnh bạo hơn.

Mặc dù như vậy nhưng trông nó không hề phản cảm, đây có vẻ chính là ưu điểm của quần súng, còn các phần khác vẫn được ôm sát.

"Em có thích tư thế này không?" Hứa Phóng thoải mái nhìn cô đang chăm chỉ làm việc trên cơ thể mình, tay của anh xuyên qua lớp quần áo, bóp ngực của cô từ phía sau.

"Ừm ha..." Dương như cô không nghe thấy, nắm lấy tay anh luồn vào trong quần áo, "Em muốn nhéo đầu ѵú..."

Hứa Phóng làm theo ý cô, véo đầu ѵú và kéo mạnh ra, kéo căng dài đầu ѵú ra.

"A ha——" Thẩm Sơ thoải mái thì thào, nhất thời quên mất động tác bên dưới, thoải mái ngồi ở trên người của anh.

Thấy cô mệt mỏi, Hứa Phóng chiều chuộng để cô dựa vào người mình, một tay giữ chặt eo của cô để cố định, tay còn lại đang chu đáo cung cấp dịch vụ véo đầu ѵú.

Anh đẩy nhẹ lên phía trên, mặc dù lực đẩy nhẹ và sâu không trơn tru như đóng mở, nhưng lại có hương vị riêng của nó, giống như đậu phụ được xay trong nước vậy, cảm giác đẩy đến cùng khiến Thẩm Sơ muốn dừng lại nhưng không dừng được.

Đôi chân vốn đang dính vào nhau chịu không nổi nữa mà tách ra một chút, vốn dĩ cái quần không có có một chút khuyết điểm nào, nhưng theo động tác của cô, nó bắt đầu lộ ra ngoài.

Ở giữa cái quần jean màu xanh đậm lộ ra hai môi âm hộ màu trắng, trong môi âm hộ có một côn thịt màu đỏ đen, cảnh tượng trở nên vô cùng tục tĩu.

Dần dần động tác của cô chuyển từ chủ động sang bị động, cô chỉ muốn dạng chân ra cho đàn ông đâm vào, không còn tinh thần chiến đấu, cô bắt đầu ngồi và cho anh bắn vào.

Hứa Phóng chú ý đến tư thế của cô, anh cảm thấy buồn cười nói: "Sao không tự mình di chuyển nữa?"

Thẩm Sơ làm nũng: "Em mệt quá..."

"Vậy để chồng giúp em." Hứa Phóng nâng mông của cô nhấp nhô lên xuống, nếu nhìn từ phía trước, thật giống như cô đang tự mình động, ừm, cũng coi như là đã không quên ý định ban đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro