Chương 13. Kích thích mới lạ. Chơi dã chiến
Edit: Củ Cải Đường
Kích thích mới lạ. Chơi dã chiến bị cự xà trêu chọc trong vũng nước sâu
Dường như trong nháy mắt, cả người Tô Văn Hiên đã bị cự xà quấn lấy kéo thẳng xuống đáy nước sâu. Vì nước không nông và áp suất cao, cảm giác lạ lẫm mà nó đem lại khiến Tô Văn Hiên tim đập thình thịch. Điều quan trọng nhất là...cậu không biết bơi!
Vừa sợ hãi vừa hoảng loạn, và còn...không thể nào thở được!
Tô Văn Hiên mở to hai mắt. Nhìn thấy cự xà thè lưỡi rắn ra trước mặt, cậu không chút do dự cắn mút lấy lưỡi hắn. Vừa bị cắn, tên rắn khổng lồ lập tức rụt lưỡi lại. Động tác này khiến cái miệng nhỏ xinh của Tô Văn Hiên cũng bị kéo theo, chỉ trong một hơi thở, Tô Văn Hiên đã trót hôn lên miệng gã cự xà.
Trong nháy mắt khi hai môi chạm nhau, Tô Văn Hiên cảm nhận được rõ ràng có một luồng khí oxy lạ lẫm trong miệng hắn. Vô thức, Tô Văn Hiên tức thì tiến sau vào khoang miệng cự xà, thậm chí còn luồn lưỡi vào thăm dò.
Quả nhiên...trong đó có khí oxy trong lành, mà luồng khí đó đối với Tô Văn Hiên...căn bản chính là yếu điểm kéo dài sự sống.
Thế nên ngay sau đó, tên cự xà kia đã trông thấy Tô Văn Hiên liếm láp hút lấy không khí trong lành trong miệng mình vô cùng chăm chú.
Nhóc con này, bây giờ còn biết lợi dụng việc hôn mình rồi cơ đấy! Được Tô Văn Hiên chủ động hôn hít như vậy, trong lòng cự xà thấy cực kỳ đắc ý.
Cùng lúc đó, hắn quấn lấy Tô Văn Hiên xuống tận đáy nước sâu, tìm một nơi bằng phẳng không có thực vật thủy sinh. Đáy ao đầy nước và cát, thỉnh thoảng còn có cá bơi qua. Trong tiếng rên rỉ của Tô Văn Hiên, cự xà đã bắt đầu nắc đụ cậu dưới làn nước.
Sức lực của cự xà rất lớn, cho dù đang ở dưới đáy nước, động tác nắc eo của hắn vẫn không hề bị ảnh hưởng.
Tô Văn Hiên không thể hô hấp dưới nước, chỉ có thể dựa vào việc hút lấy không khí trong miệng hắn để duy trì tính mạng nên lúc này cậu đang ôm chặt lấy đại ca rắn khổng lồ, không lơi lỏng tay dù chỉ một chút. Cái miệng nhỏ nhắn không ngừng quấn quýt mút lấy miệng cự xà, bản năng sinh tồn khiến mức độ ỷ lại của cậu đối với hắn càng lớn hơn.
Sau khi kịch liệt nắc đụ Tô Văn Hiên mấy chục lần liền, gã rắn bắt đầu thả chậm tốc độ. Hắn lại dùng chóp đuôi vân vê hột le của Tô Văn Hiên, đương nhiên, hắn ngay lập tức nhéo một cái. Tô Văn Hiên bật ra một tiếng rên rỉ, hai cái lồn càng trào ra nhiều dâm dịch hơn.
Vì động tác của cự xà đang rất chậm rãi, nơi đáy sông lại có rất nhiều cá nhỏ bơi lội vòng quanh, nên nguyên một đám cá đều bơi về phía hai cái lỗ dưới thân Tô Văn Hiên như thể đồng loạt muốn thưởng thức hương vị của nước dâm ra sao.
Tình cảnh sau đó là, mỗi lần tên rắn rút cặc ra thì đều có một nhóm cá nhỏ bơi rất gần há miệng ra đớp lấy cửa lỗ mềm mại của Tô Văn Hiên, từng cái miệng nhỏ li ti của lũ cá hệt như những ngọn lửa cháy âm ỉ râm ran, lần lượt trêu chọc khơi dậy lửa tình trong người cậu. Mà khiến Tô Văn Hiên không chịu nổi nhất chính là tên rắn kia càng ngày càng chậm rãi, khiến càng nhiều cá con bơi tới gần hơn nữa.
Rất nhiều con cá không cắn được vào da thịt mềm mại nơi miệng lỗ thì chúng sẽ cắn vào chỗ khác. Nhưng ở những chỗ không bị cự xà quấn lấy, chỉ cần lộ ra một khe hở nhỏ là sẽ có cá con chui vào cắn cậu vài cái, dường như phải đốt thêm cho Tô Văn Hiên mấy ngọn lửa nữa chúng mới chịu thôi.
Vành tai, lỗ tai, cằm, yết hầu, xương quai xanh, đầu vú, núm vú, nách, rốn, hai tay, hai chân... Mỗi nơi mỗi chỗ đều liên tục có cá con bơi lại gần. Tô Văn Hiên không thể biết được ngay sau đó mình sẽ bị chúng cắn vào những chỗ nào nữa.
Cắn hết lần này tới lần khác, kích thích hết chỗ này tới chỗ kia, ngoài hai miệng lỗ mềm mại khiến Tô Văn Hiên không thể chịu nổi ra thì cả nách, núm vú và lòng bàn chân cũng là những nơi khiến cậu không chịu đựng được. Núm vú vốn dĩ đã mẫn cảm, còn nách và lòng bàn chân thì đều là vị trí có máu buồn. Mỗi khi bị đám cá con bơi qua bơi lại trêu chọc, Tô Văn Hiên đều cảm thấy như có dòng điện chạy thẳng qua người mình.
Càng ngày càng ngứa ngáy, càng ngày càng khó nhịn... Nhưng trái lại gã cự xà chẳng hề nóng vội, hắn từ tốn giảm tốc độ đi, khiến Tô Văn Hiên tan vỡ đến mức cực độ.
"A...ha...."
Vì không nói chuyện được nên Tô Văn Hiên chỉ biết rên rỉ ư ư a a, âm thanh như muốn biểu đạt sự bất mãn, hai chân cậu càng quấn chặt lấy quanh eo cự xà hơn như đang sợ hắn buông mình ra.
Cự xà thừa biết Tô Văn Hiên đã bị đám cá con đùa giỡn khơi dậy cơn nứng, nhưng giờ phút này hắn muốn mỹ nhân đây phải sốt ruột hơn nữa cơ! Chẳng phải ban nãy nhóc con này còn chửi mình khốn nạn à? Chờ thêm lát nữa, phải khiến em ta khóc lóc cầu xin được mình địt mới thôi!
Vậy nên cự xà vẫn một mực duy trì tốc độ rất rề rà, chầm chậm rút cặc ra khỏi hai cái lỗ, rồi lại từ từ đút vào sâu trong. Mỗi lần hai cái quy đầu to oạch đâm đến nơi sâu nhất bên trong Tô Văn Hiên thì đều đổi lấy được tiếng kêu rên đầy thỏa mãn của cậu. Đến cả cơ thể nhỏ gọn ấy cũng càng bám chặt lên thân hắn hơn.
Đúng là một bé con dính người mà!
Một lúc sau, làn da trắng nõn non nớt của Tô Văn Hiên đã bị đám cá con cắn cho đỏ ửng. Khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu đã đong đầy dục vọng quyến rũ, biểu cảm tràn đầy bất mãn vì chưa được thỏa mãn mang theo sức hút mê hoặc lạ lùng, còn đâu dáng vẻ không vui khi vừa khóc vừa chửi đồ khốn nạn nữa.
Tô Văn Hiên liên tục ôm chặt lấy đầu rắn, hai chân cũng quấn chặt lấy phần bụng dưới của gã cự xà. Dâm thủy trong hai cái lỗ nhỏ trên người cậu cứ như vừa được mở van, ào ạt tuôn ra hết đợt này tới đợt khác, thi nhau cọ rửa khắp đầu cặc nhạy cảm của hắn.
"A...A! Ưm...hhh..."
Cổ họng Tô Văn Hiên không ngừng có tiếng rên rỉ trầm thấp bật ra, càng ngày càng cuồng nhiệt, càng lúc càng gấp gáp, càng tiếp tục càng quyến rũ...
Tên rắn kia cuối cùng cũng không chịu nổi nữa. Hai cái miệng lồn chặt khít kia của Tô Văn Hiên cứ thay phiên nhau bú mút cặc hắn khiến hắn hừng hực khí thế từ lâu. Nếu không phải đang cố kiềm chế dục vọng, hắn đã hung bạo địt Tô Văn Hiên từ đời nào rồi!
Dường như có giọt nước mắt trào ra từ khóe mắt Tô Văn Hiên, dù sao thì mùi vị của nước mắt cũng khác hẳn so với vị nước sông. Cự xà khẽ cong môi, xem ra bé con này đáng lo ngại thật rồi.
Ngay sau đó, Tô Văn Hiên chỉ cảm thấy chóng mặt đột ngột, chỉ trong tích tắc, cậu đã được cự xà đưa trở lại mặt nước rồi được đặt lên bờ.
Bấy giờ Tô Văn Hiên đang bị tên rắn đè dưới thân, hai con cặc của hắn vẫn cắm sâu vào trong, khuấy đảo hai cái lỗ của cậu.
Tô Văn Hiên há miệng thở hổn hển cố hít thở không khí trên cạn, nhưng chỉ vừa hít một hơi, cậu đã nhìn tên cự xà trước mặt, nóng nảy lên tiếng: "A...anh nhanh lên đi...mau địt em đi! Em muốn lắm rồi!!"
Nụ cười trên môi cự xà mang vài phần đắc ý: "Sao? Không chửi ta nữa à?"
"Ư...không chửi! Không chửi nữa! Em muốn lắm rồi! Anh đừng giày vò em nữa được không..."
Nước mắt Tô Văn Hiên lúc này được phản chiếu rõ ràng trong mắt cự xà. Vừa nói, cậu còn vừa đong đưa eo, chủ động dùng thân mình cọ cọ khắp người hắn.
"Xin anh! Mau nhanh nhanh...nhanh nhanh đụ em đi! Em muốn địt! Sắp bị anh hành hạ chết đến nơi rồi! Aaa..."
Tiếp tục có thêm vài giọt nước mắt rơi tí tách, nhìn trông đáng thương vô cùng, dù sao lần này cậu cũng bị trêu chọc quá ác ý.
Gã rắn khổng lồ vẫn giả vờ không mảy may suy suyển, vẻ mặt đắc ý, miệng còn hỏi dò xác nhận lại: "Vậy ta có phải tên khốn không?"
"Không không! Anh không phải đồ khốn! Anh tốt nhất trên đời!" Tô Văn Hiên vội vàng phủ nhận.
"Ta chẳng thấy ta tốt cỡ nào cả!"
Tên rắn kia vẫn nhàn nhã trả lời, như đang chờ mong Tô Văn Hiên khen ngợi hắn nhiều hơn.
Tô Văn Hiên thực sự uất ức muốn chết. Lúc nãy đã bị tên rắn này hù dọa cho khiếp vía, sau đó bị kéo xuống lòng nước tra tấn giày vò như vậy, giờ thì hay rồi, hắn còn muốn mình ba hoa khen hắn cơ đấy! Còn ai vô lý hơn tên cự xà này nữa không?
Cự xà thấy Tô Văn Hiên bĩu môi miễn cưỡng không muốn khen mình thì đã định rút cặc ra ngoài, làm ra vẻ em mà không nói thì chúng ta không làm nữa.
Tô Văn Hiên cảm nhận được cử động của hắn thì lập tức sốt ruột: "Đừng rút ra mà! Anh tốt nhất! Anh là con rắn tốt nhất thế giới! Là con rắn tuyệt vời nhất! Thật đó! Em thề!!!"
Cự xà vẫn tiếp tục rút cặc ra.
Tô Văn Hiên gấp gáp gần chết, lại gào khóc thật to: "Anh tốt nhất mà! Xin anh đụ em đi! Em khó chịu lắm! Em rất muốn...rất muốn anh địt em! A...xin anh, anh là con rắn tuyệt vời nhất!"
"Sau này còn chửi ta nữa không?" Gã rắn lên tiếng.
"Không! Không chửi! Em sẽ không chửi nữa! Ha...nhanh lên đi! Em muốn bị anh địt!"
Câu nói "Em muốn bị anh địt!" cuối cùng kia làm cự xà cực kì sung sướng hài lòng.
Cuối cùng, hắn không do dự nữa, hẩy eo một cái thật mạnh, nắc hai con cặc vốn đang định rút ra trở lại thật sâu bên trong hai cái lồn Tô Văn Hiên.
"Á!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro