🌸 Chương 17 🌸
Chương 17: Phòng thiết bị - Luân gian: Tùy thời đụ địt
_______________
Tô Nhu khó chịu mà ở trên ghế cọ xát vài cái, trên người truyền đến cảm giác ngứa ngáy khó chịu khiến cô gần như phát điên... Sáng nay trước khi ra ngoài, không biết Trình Vĩ lấy ra một lọ thuốc gì mà đổ lên đầu vú cô cùng hai lỗ huyệt gần hết. Lúc đó, Tô Nhu cũng không nhận ra đấy là thuốc gì, chờ đến lúc đến trường mới vỡ vạc ra, hai vú bị bôi thuốc trở nên vừa ngứa lại nóng cháy da thịt, lỗ bướm cũng bắt đầu ngứa ngáy, hận không thể có căn cặc nào nhồi vào để ngăn bớt cơn ngứa đi. Lúc này mới là tiết đầu tiên mà Tô Nhu đã chịu dục vọng khống chế, toàn thân lửa nóng, quần lót ướt đẫm dịch nhờn.
Thời điểm sắp sửa tan học, cô nhận được tin nhắn của Trình Vĩ: "Sau giờ học đến phòng thiết bị." Chưa bao giờ cô cảm thấy một cái tin nhắn thôi đã có thể cứu cánh mình đến như này, chuông hết giờ vang lên, Tô Nhu vội vàng chạy một mạch tới phòng thiết bị của trường. Vừa mới đẩy cửa bước vào, đã thấy Trình Vĩ đứng bên trong nhìn cô, hắn nói: "Khóa cửa lại." Cô ngoan ngoãn đóng cửa lại rồi ngơ ngác bước đến chỗ hắn.
Trình Vĩ đẩy cô xuống tấm đệm xốp đối diện cửa: "Tự mình cởi quần áo ra." Tô Nhu ngồi dậy, gần như nôn nóng muốn cởi phăng đống đồ trên người ra, ngay cả chiếc quần lót ướt sũng đang mặc trên thân cũng cởi nốt chẳng hề có chút do dự gì.
Cởi quần áo xong, đầu vú tê dại đã có chút cương lên, Tô Nhu không nhịn được nữa, duỗi tay nhéo núm vú sưng tấy rồi bắt đầu xoa nắn, hạ thân cũng cọ vào miếng bọt biển thô ráp, thịt mềm nhạy cảm không ngừng cọ xát trên lớp vải thô, cảm giác ngứa ngáy tạm thời giảm bớt khiến cô thoải mái đến mức dựa vào bức tường đằng sau, miệng nhỏ phát ra những tiếng thở gấp.
"Đĩ nhỏ, con cũng biết cách chơi đấy!" Trình Vĩ cúi người nửa quỳ trên đệm, duỗi ngón tay nhét vào trong cái lỗ nhỏ trơn mềm của cô gái, Tô Nhu thỏa mãn rên rỉ một tiếng, eo thon vặn tít cọ xát ngón tay của hắn: "Ư... Cắm sâu hơn nữa đi ạ... Thầy ơi... Di chuyển đi... Phía trong ngứa quá..."
Ngón tay thon dài của người đàn ông lập tức được lệnh mà đâm xuyên vào bên trong, liên tục thay đổi góc độ mà chọc ngoáy, "Dâm đãng, thế này đã đủ chưa hả?" Hắn hỏi.
"Ư... Chưa đủ... Thêm mấy ngón nữa cũng không sao hết... A.... Lấp đầy em đi..." Hai tay Tô Nhu vẫn không ngừng đùa bỡn núm vú của mình, một bên vặn eo như hưởng ứng hành động của người đàn ông.
Ba ngón tay đột nhiên được cắm vào, Tô Nhu ngẩng đầu hét lên: "A! Đúng rồi... Chính là như thế... Ư... Cắm tới rồi... A a.... Mạnh hơn đi...." Ngón tay thô ráp của Trình Vĩ không ngừng bơi trong lớp thịt mềm, lỗ bướm như có hàng ngàn cái miệng đến nỗi khi ngón tay của hắn cắm vào nơi đó, thịt non xung quanh dường như gắt gao bao lấy dị vật vừa mới xâm nhập, dâm thủy theo động tác đâm chọc của người đàn ông không ngừng chảy ra, nhiều đến nỗi tưởng chừng nhấn chìm ngón tay trong nước lũ, "nhóp nhép" thành tiếng. Đầu ngón tay mỗi lần cắm sâu nhất vào bên trong lại xoay tròn một cái, móng tay cào nhẹ lên lớp thịt mềm, kích thích đến nỗi vừa sướng vừa tê. Da đầu Tô Nhu run lên vì sự trêu chọc này, lỗ bướm kẹp chặt lấy ngón tay của người đàn ông, khó khăn lắm Trình Vĩ mới rút được ngón tay của mình ra, sau đó lại dùng sức hung hăng mà cắm cái lỗ vừa mới hút mình lần nữa.
"A~~!" Tô Nhu ngẩng đầu kêu lên một tiếng, toàn thân co giật mấy lần, cô thế nhưng bị mấy ngón tay cắm đến cao trào, phun nhiều đến nỗi tấm thảm dưới thân toàn là dâm thủy. Trình Vĩ rút ngón tay ra, cơ thể bị cơn ngứa ngáy do dùng thuốc kích thích lại xuất hiện lần nữa. Mới chỉ một lần lên đỉnh đơn giản như thế này vẫn chưa thỏa mãn được cô, thân thể Tô Nhu vặn vẹo, khuôn mặt thanh thuần lúc này đây lại tràn đầy ham muốn: "Thầy ơi... Em muốn nữa... Nhét ngón tay vào đi thầy..."
Người đàn ông kéo bàn tay của Tô Nhu lại, bàn tay to lớn dẫn đường đôi tay nhỏ nhắn chạm vào cửa huyệt của chính mình, "Không cần phải phiền người khác đến thế đâu, sau này nếu thèm cặc thì dùng chính ngón tay của mình cắm vào ngăn ngứa đi."
Tô Nhu lắc đầu kháng cự, muốn thu tay lại nhưng nam nhân đã nhanh chóng dùng sức nắm hai ngón tay cô lại, "phụt" một tiếng, đem hai ngón tay đưa vào sâu bên trong. Âm đạo tham lam mà hút lấy ngón tay cắm vào, mà cảm giác ngứa ngáy trong âm đạo cũng nhanh chóng giảm bớt đi, rất nhanh, Tô Nhu liền từ bỏ sự chống cự này, dưới sự dẫn dắt của người đàn ông, ngón tay ban đầu chỉ đâm chọc vài cái, chỉ được một lúc cơ thể lại không thỏa mãn với sự 'nhẹ nhàng' này, cơ thể kêu gào, Tô Nhu chỉ còn cách dùng sức mà cắm hơn.
Trình Vĩ chậm rãi buông tay ra, thưởng thức bộ dáng Tô Nhu say mê mà dùng ngón tay trắng nõn của mình cắm lỗ huyệt đến ướt đẫm, hai ngón tay dần dần biến thành bốn ngón, môi thịt đầy đặn nuốt trọn bốn ngón tay kịch liệt thọc vào rút ra, mị thịt bị cọ xát đến mức đỏ ửng theo tốc độ cắm rút thi thoảng cũng lộ ra, sau đó bị ngón tay đưa trở lại, tiếng nước "phụt phụt" đầy dâm mị không ngừng quanh quẩn trong căn phòng.
"Chó cái nhỏ dùng chính ngón tay mình mà chơi với lỗ bướm có phải sướng lắm không?" Trong cơn tình triều, Tô Nhu nghe thấy người đàn ông hỏi mình, một bên tiếp tục cắm rút, một bên mê loạn mà trả lời hắn ta: "Rất thoải mái... Ưm... Lại cắm vào rồi... A... Quá sướng..."
Người đàn ông hung tợn ra lệnh cho cô: "Ngón tay kia cắm nhanh lên! Tay còn lại bóp vú mình đi!" Tô Nhu ngoan ngoãn dùng bàn tay còn lại nắm lấy đầu vú sưng đỏ, hung hăng mà xoa nắn; bàn tay còn lại điên cuồng khuấy đảo âm hộ ngứa ngáy. Lần này chơi xung quá, mỗi lần cắm vào đều cắm đến hết cỡ, mỗi lần ngón tay chạm đến hoa tâm là một lần nhéo nhẹ khiến cả người cô run rẩy.
"Ưm... Sướng quá thầy ơi... Không được... Em muốn cao trào!" Bầu vú của Tô Nhu ưỡn lên, thân thể căng cứng, cô bị chính ngón tay của mình đưa lên đỉnh tình, nước dâm nhão nhoét tràn ra giữa hai chân ngày một trở nên nhiều hơn. Tấm lưng trắng nõn dựa sát mép tường, miệng nhỏ thở dốc, hai mắt vô thần, nước mắt cùng nước miếng đều chảy ra, vẻ mặt rõ ràng là sướng đến mất hồn mất vía.
Từ trong túi, Trình Vĩ móc ra một tấm vải lụa đen, che lấy hai mắt của Tô Nhu, vòng ra phía sau, sau đó thắt nút lại. Nhanh chóng, Tô Nhu cảm thấy trước mắt mình tối sầm lại, theo phản xạ, cô đưa tay chạm vào lớp vải che mắt với ý định là kéo nó ra. "Không được cởi ra!", người đàn ông lên tiếng cảnh cáo: "Nếu bạn Tô Nhu của chúng ta dám cởi ra, thầy sẽ tặng cho em một món quà nặng ký đấy!" Nghe vậy, Tô Nhu run rẩy thả tay xuống.
"Được rồi, tiếp tục hành động như lúc nãy, dùng tay nghịch núm vú đi, cũng đừng quên việc khuấy bướm nhé!" Trình Vĩ ra lệnh nói, âm thanh cách Tô Nhu càng lúc càng xa, Tô Nhu không biết hắn ta định giở trò gì nên chỉ có thể ngoan ngoãn làm theo, dùng chính ngón tay của mình để chơi với cơ thể mình, chẳng mấy chốc, dưới sự kích thích này, thứ dục vọng bị áp xuống nhanh chóng lại bùng lên, Tô Nhu cũng theo đó mà chìm vào biển tình, tự mình thủ dâm còn hăng hái hơn cả lúc nãy.
Đột nhiên, một tiếng "Cạch" xuất hiện, bởi vì hai mắt bị bịt lại đâm ra các giác quan khác càng trở nên nhạy bén hơn, Tô Nhu nghe thấy rõ ràng có tiếng ai đó đang mở cửa ra. Sợ hãi, toàn thân run rẩy, Tô Nhu hoảng hốt mà dừng thủ dâm lại, ngẩng đầu về phía cánh cửa: "Cánh cửa này hiện tại đã được mở ra, bất cứ khi nào đều sẽ có người tiến vào căn phòng này. A, Tô Nhu, em nghĩ thử xem, bộ dáng này của em, bất cứ thằng đàn ông nào mà nhìn thấy, liệu có thể tiến vào mà làm vài nháy, đúng không?" Tô Nhu sợ hãi lắc đầu: "Không... Thầy ơi... Đừng để người khác vào mà...."
"Ai cho phép em dừng lại!" Giọng nói của người đàn ông tràn ngập sắc bén: "Nếu dám dừng lại một lần nữa, thầy sẽ mở cánh cửa này ra luôn đấy! Rồi tất cả nam sinh trong trường lại được một phen tập thể, giã nát cái lồn nhoe nhoét này của em!"
Nghe người đàn ông nói vậy, Tô Nhu chỉ có thể tiếp tục đem tay mình cắm vào, một bên cắm rút, một bên xin tha: "Thầy ơi... Khoá cửa lại đi mà... Ưm... Em sẽ ngoan... Không dừng lại nữa..."
Trình Vĩ nở nụ cười tà ác: "Thầy còn có việc cần xử lý trước, bạn học Tô Nhu ngoan ngoãn ở đây tự mình chơi đi nhé! Nếu để thầy phát hiện ra em dám khoá cửa lại, hoặc là trốn đi, em nghĩ thầy sẽ tặng em món quà thế nào rồi đấy!" Nói xong, Trình Vĩ mở cửa bước ra ngoài, "Rầm" một tiếng, cánh cửa lại đóng lại.
Đừng mà! Trong lòng Tô Nhu gào thét, cô hiện tại đang ở trong một tình cảnh rất là khó nói, hai mắt bị bịt kín, toàn thân trần truồng trong phòng thiết bị mà ai cũng có thể tiến vào. Nỗi sợ vô hình trung khiến Tô Nhu không khỏi run lên. Cô rất muốn mặc quần áo rồi rời khỏi nơi này ngay tức khắc, nhưng nghĩ đến lời đe doạ của Trình Vĩ, Tô Nhu lại không dám trái lời hắn!
Dục vọng nãy giờ bị khơi mào nhưng không được thư giải càng khiến cơ thể Tô Nhu ngày một khó chịu hơn, lỗ bướm trống rỗng mong mỏi có một thứ gì đó có thể lấp đầy nó, thành thịt non vừa tê vừa ngứa như thể bị lũ kiến càn quét qua. Tô Nhu chịu không nổi, ngón tay nhanh chóng đưa đẩy thủ dâm tiếp, huyệt động tham lam mút lấy dị vật xâm nhập nó, khoái cảm nhanh chóng từ nơi giao hợp lan đi khắp toàn thân.
"Nhỡ có người đẩy cửa tiến vào mà nhìn thấy bộ dạng dâm loạn của mình thì sao?", Tô Nhu vừa xoa vú, một bên lại lo lắng nghĩ ngợi, cảm giác lo âu căng thẳng xen lẫn với cảm giác xấu hổ khiến thân thể Tô Nhu càng thêm mẫn cảm, nước dâm cũng chảy một mạch ra bên ngoài như thể nguồn suối ngọt không bao giờ cạn, bởi vì hai mắt bịt kín khiến thính giác trở nên nhạy bén hơn bao giờ hết, mỗi lần có người đi ngang qua hoặc ở đâu đó vang lên tiếng nói chuyện, Tô Nhu đều run rẩy như chú chim sợ cành cong.
Ngay khi Tô Nhu tăng tốc chốt hạ cho ván cuối để toàn thân lên đến đỉnh tình, cô mơ màng nghe thấy tiếng cười đùa cùng với tiếng bước chân đang ngày một gần hơn với cánh cửa phòng thiết bị.
Mấy người nhỉ? Tô Nhu không rõ nữa, chỉ biết là, một đám người.
Sau đó, "Cạch" một tiếng, điều Tô Nhu sợ nhất cuối cùng cũng đã đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro