Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Viện tâm thần "bán thịt" (2)

Editor: Chanh

Nếu yêu thích truyện đừng quên để lại 1 vote ủng hộ cho Chanh nha ^^

Sau khi chọn người xong, quản giáo dẫn mấy vị khách rời đi.

Cửa phòng giam của sáu bệnh nhân được chọn bị mở ra, họ được nhân viên công tác dẫn ra khỏi ký túc xá đến một trong những tòa nhà ở phía trước.

Chỉ cách nhau một bồn hoa nhưng hai nơi trước sau lại như hai thế giới.

Nếu ở ký túc xá tối tăm và lạnh lẽo thì mấy toà nhà trước mặt lại mang gam màu ấm áp, sang trọng.

Kỷ Nịnh và mấy cô gái khác bị ném vào phòng tắm để tắm rửa sạch sẽ, sau đó lần lượt bị đẩy ra ngoài sấy tóc trang điểm.

Nữ nhân viên mặt lạnh mặc cho Kỷ Nịnh một bộ váy ngủ ren màu đen, thêm một chiếc quần lót chữ T, rồi đưa cho cô nước lẫn viên thuốc màu xanh: "Ăn kẹo đi."

Lời nói không thể nói bậy, thuốc cũng không thể uống bậy được.

Ngoài mặt Kỷ Nịnh tươi cười hớn hở uống nước "ăn kẹo", nhưng lại âm thầm đẩy viên thuốc vào tận gốc hàm trên chứ không nuốt.

Tiếp đó, nữ nhân viên mặt lạnh dẫn Kỷ Nịnh đến một căn phòng được bài trí sang trọng theo kiểu phòng tổng thống.

Giang Đình ngồi chờ sẵn trên ghế sô pha.

"Ngài Giang, món tráng miệng của ngài đã tới." Nữ nhân viên đẩy Kỷ Nịnh đến trước mặt anh.

Giang Đình gật đầu nói: "Được rồi, ra ngoài đi."

Nữ nhân viên rời đi, trong phòng chỉ còn lại hai người.

Giang Đình nhìn người chơi nữ số 6.

Kỹ năng diễn xuất của cô cũng không tệ lắm, đầu vẫn cứ lắc lư thất thường. Ánh mắt như đang ẩn giấu những bí mật mà người bình thường không thể tưởng tượng được, cô đã hoà nhập vào với mấy NPC điên một cách hoàn hảo.

Nếu không phải đang cùng cô chơi trò chơi người sói, có lẽ đến anh cũng không thể nhận ra cô là người chơi thật.

Bị đóng gói đưa tới, mái tóc của cô được uốn xoăn lơi xõa quanh gương mặt tinh xảo. Làn da trắng nõn và những đường cong mềm mại thấp thoáng lộ ra dưới chiếc váy ngủ đen trong suốt, váy chỉ dài tới bắp đùi, nơi tư mật nửa ẩn nửa hiện khiến người mơ màng.

Cộng thêm việc còng tay xích chân, lại càng tôn lên nét đẹp cấm kỵ nơi cô.

Kỷ Nịnh biết Giang Đình đang đánh giá mình, nhưng cô không rảnh để bận tâm vì cô vẫn chưa nhả được viên thuốc trong miệng ra, hiện giờ nó đã tan ra một chút rồi.

Không biết dược tính của thuốc mạnh đến cỡ nào, nhưng chỉ mới tan một lượng nhỏ đã khiến cơ thể cô nảy sinh phản ứng.

Cơ thể dần nóng lên, đặc biệt là phần bụng dưới, vừa nóng vừa tê dại. Huyệt nhỏ vô thức rỉ nước, chiếc quần lót chữ T không thấm hết được nên nước dâm cứ thế chảy dọc xuống theo bắp đùi.

Xem ra viên thuốc xanh mà nữ nhân viên đưa cho cô là một loại thuốc kích dục.

Dù Kỷ Nịnh không nuốt cả viên thuốc, nhưng cô vẫn làm ra vẻ đang hứng tình. Nếu không sẽ có nguy cơ OOC.

Sau khi Kỷ Nịnh xem xét tình hình, cô tự vuốt ve cơ thể mình, từ từ phát ra tiếng ngâm nga, làm ra phản ứng như bị trúng thuốc kích dục. Hô hấp càng lúc càng khó khăn, ánh mắt cũng trở nên mê ly.

Lúc này, người đàn ông trước mặt trở thành sự cứu rỗi duy nhất của cô.

Kỷ Nịnh lảo đảo đi đến trước mặt anh, chân cô mềm nhũn, quỵ xuống đất.

Vừa cúi đầu xuống, Kỷ Nịnh liền phun viên thuốc đã nhũn ra rồi nhanh tay nhét nó xuống thảm.

Sau đó, cô ỷ vào "trúng thuốc" nên ôm lấy chân Giang Đình cọ tới cọ lui.

Người đàn ông này tuy có vẻ ngoài đỉnh của đỉnh, nhưng thoạt nhìn rất đáng sợ, giống như không có bất kỳ người nào có thể khơi dậy được hứng thú của anh, kể cả Kỷ Nịnh.

Cách anh nhìn cô vừa rồi không phải đang thưởng thức, mà là đánh giá.

Nếu không có thuốc kích dục hỗ trợ, Kỷ Nịnh cũng không biết làm thế nào để đến gần anh.

Tiếng thở hổn hển yếu ớt và sự cọ xát loạn xạ khiến cô như một con mèo đang vào mùa động dục.

Thế nhưng vừa nãy Giang Đình đã thấy cô nhã viên thuốc trong miệng ra, giấu dưới thảm. Tuy cô làm rất lén lút nhưng vẫn bị anh phát hiện.

Nếu đã không uống thuốc, tức là giờ cô chỉ đang diễn kịch.

Bỗng Giang Đình cảm thấy chuyện này không còn nhàm chán nữa.

Anh bóp cằm cô, bắt cô phải ngước lên nhìn anh.

Ánh mắt cô rõ ràng có hơi hoảng, nhưng lại nhanh chóng áp xuống. Miệng lập tức ngậm lấy ngón tay sắp dời đi của anh, mút một cái.

Khoang miệng cô mềm mại đến khó tưởng, hơi dùng lực mút lấy ngón tay không để nó thoát, liên tục dùng chiếc lưỡi nhỏ mềm liếm láp lên xuống như đang ăn kẹo mút.

Có câu "Tay đứt ruột xót", sự mềm mại ngứa ngáy nơi ngón tay đã gợi lên dục vọng của Giang Đình, cây gậy lớn đang ngủ say dần tỉnh giấc.

Thân phận của anh là người mua, nếu lại không làm gì chắc chắn sẽ OOC.

Giang Đình nắm lấy cánh tay của người phụ nữ, nhấc cô ngồi lên đùi mình, tay phải thuận thế vuốt ve phần thịt bắp đùi trắng mịn.

Không ngờ lại chạm vào một mảng trơn trượt. Giang Đình giơ tay lên nhìn, ngón tay óng ánh một mảng nước.

Chỉ vậy mà ướt rồi?

Kỷ Nịnh nhìn thấy ngón tay thon dài của Giang Đình dính nước dâm của cô, song cũng thấy vẻ ngạc nhiên trong mắt anh. Cô rất muốn giải thích tất cả là tại viên thuốc kia, tại nó nên cô mới ướt.

Nhưng đã quá muộn, trong mắt đàn ông khi phụ nữ ướt, đó là tín hiệu mời gọi.

Giang Đình vén váy ngủ của Kỷ Nịnh lên, tay tức khắc áp lên cặp vú mê người như ẩn như hiện nãy giờ dưới lớp áo váy.

Mỗi cú nhào nặn của anh đều mạnh và độc đoán thế nên rất nhanh đã khơi dậy được ham muốn đối với người khác giới của Kỵ Nịnh, song song đó, điều này như một liều thuốc tốt xua tan đi ngọn lửa nóng trong người cô.

Kỷ Nịnh được xoa rất thoải mái nên tâm trí dịu phần nào, cô im lặng thầm nghĩ, Giang Đình thoạt nhìn trông có vẻ nhã nhặn lịch sự nhưng chuyện tình ái lại hoàn toàn khác.

Hiện tại mặc dù lòng bàn tay của anh đang xoa ấn quả anh đào nhỏ của cô nhưng lại không hề có chút thương tiếc. Lực bóp vừa mạnh vừa nhanh, thỉnh thoảng còn rung vài cái.

Động tác tuy thô bạo nhưng vẫn rất khéo nên Kỷ Nịnh không cảm thấy khó chịu, ngược lại còn thấy rất sướng. Cô vùi đầu vào hõm cổ của Giang Đình, thở dốc.

Hơi thở nóng hổi phả ra từ cô khiến anh khó chịu, anh dứt khoát đứng dậy, ôm cô đặt lên bàn.

Đồ đạc trên bàn bị Giang Đình quét hết xuống sàn, Kỷ Ninh bị anh lật người, ngực úp lên mặt bàn, hai tay bị còng giơ lên ​​đỉnh đầu duỗi tới bàn bên cạnh.

Hai chân của cô dang rộng hết mức có thể, xích sắt ở mắt cá chân cũng duỗi ra thẳng tắp.

Cô không nhìn thấy Giang Đình nữa, chỉ dựa vào mấy tiếng động sột soạt nhỏ để đoán được là anh đang cởi đồ.

Ngay sau đó, váy ngủ bị vén lên, để lộ phần thân dưới lầy lội ẩm ướt của cô.

Giang Đình cụp mắt, nhìn cặp mông đang vểnh lên, ánh mắt không khỏi tối sầm lại.

Mông cô tròn trịa, đỉnh mông trắng nõn, cộng thêm chiếc quần chữ T màu đen bị lọt giữa hai khe thịt mông, hai mép hoa hồng hào bị kéo lên theo độ dốc dần siết chặt.

Miếng vải nhỏ đã thấm đẫm nước dâm hồi lâu, vì không thể thấm được nữa nên nước dâm cứ thế mà chảy ra loan khắp bắp đùi.

Đối mặt với cảnh tượng như vậy, đến cả Giang Đình cũng không thể cưỡng lại.

Lần đầu tiên dương vật của anh cương cứng, biến lớn như một con rồng khổng lồ, ngạo nghễ ngóc đầu.

Bình luận trên livestream trực tiếp:

"Vị vua mạnh nhất đã thất thủ, dương vật ngóc đầu lên cao thật đấy."

"Dương vật càng cứng thì càng ngon."

"Đợi chút nữa tới cảnh cắm vào, chắc sẽ kích thích đến mức nổ tung quá!"

---

Đôi lời nhắn gửi: Xong thế giới đầu bên bộ Nữ phụ rồi nên Chanh comeback lại rồi đây ^^ Cả nhà yêu đợi lâu ời đúng hong nè, sorry cả nhà nhá, làm 1 mình nên tiến độ chậm. Cảm ơn mọi người vì đã đợi Chanh ^^ Yêu lắm ạ...Hihi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro