Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tập 8: tinh linh, tập thể, hai lỗ

Vừa đâm vừa đi đường, bướm chảy nước nhễ nhại, bắn tung tóe. Thanh lọc cho tộc tinh linh bằng lỗ.

Khu rừng tinh linh rậm rạp, lại bị ám khí làm cho ô nhiễm mà thâm trầm mờ ám.

Có một tinh linh đi ra, rõ ràng rất xinh đẹp, nhưng một nửa đôi mắt đã bị ám khí ô nhiễm mà đen kịt.

Hắn đứng ở trong bóng tối ra lệnh cho Kai rời đi, nói rằng rừng rậm ngoại trừ thánh tử ra tuyệt đối không cho kẻ nào tiến vào.

Kai thẹn quá thành giận, lại không có cách nào, dù sao thánh tử cũng không chết được, vì thế hắn bỏ xuống thánh tử mà rời đi.

Tố Ngôn bị ném xuống nền đất, mà tinh linh lùi lại, nhíu mày khi ngửi thấy mùi tanh tưởi trên người hắn.

"Mùi hôi thối của nhân loại."

Tố Ngôn nhìn tinh linh không chút biểu cảm, dù bị ám khí nhiễm bẩn vẫn không chút nào mất đi sự tự cao thanh lịch đó, thậm chí ám khí khiến hắn nhìn qua nửa chính nửa tà.

Hắn không muốn chạm vào cậu, Tố Ngôn có chút thở phào. Nhưng nhanh chóng có hai con ỏge to lớn và xấu xí đến cực điểm đi tới bế Tố Ngôn đi

Tố Ngôn vừa nhìn thấy orge cả người xanh lá nổi lên viền đen không khỏi cảm thấy sợ hãi.

Tinh linh đi cách đó khá xa nói:

"Lần này rừng rậm bị ô nhiễm nặng, không chỉ có tộc tinh linh, mà cả tộc orge đều chịu ảnh hưởng nặng, không tránh khỏi nói không lâu người cá cũng bị lan đến."

Tố Ngôn càng nghe da mặt như bị tước đi mà trắng thêm một phần.

"Thánh tử lần này trách nhiệm hẳn là rất nặng, nhưng ngài cứ yên tâm, khi ngài kiệt sức mẫu thụ sẽ tiếp sức cho ngài."

"Mẫu thụ."

"Là cây thế giới sinh ra tinh linh, cũng chứa sức mạnh thần thánh, chỉ là bị ám khí ảnh hưởng không thể lan ra ngoài. Vì thế chỉ có thể làm phiền thánh tử."

Nói một cách dễ hiểu Tố Ngôn là di động chữa trị, còn mẫu thụ là đứng yên để chữa trị. Hơn nữa bởi vì mẫu thụ hồi phục chậm, phạm vi hẹp nên không thể chữa trị hết cho rừng rậm, mà ám khí thì tốc độ lan ra quá nhanh.

Chỉ có thể thông qua Tố Ngôn. Rõ ràng sẽ rất cực khổ.

Tố Ngôn hoàn toàn không muốn nhưng cậu không muốn cũng chẳng có ích gì. Vì dù là tinh lĩnh hay là orge, chỉ cần dùng một chút lực liền có thể giết chết cậu.

Mặc dù cậu không sợ chết, nhưng lặp đi lặp lại chết, lặp đi lặp lại tra tấn, so chết càng đáng sợ.

Chỉ là những ngày như thế này, rốt cuộc muốn kéo dài tới khi nào đâu. Tố Ngôn mờ mịt.

Tinh linh dẫn cậu đến một dòng suối, dòng suối bốc lên nghi ngút khói, nước hẳn là rất nóng.

Vừa chạm vào da thịt liền cảm giác như muốn rớt một làn da. Lại có chút cảm giác nóng rát như cồn. Còn ẩn ẩn chút sức mạnh thần thánh.

Tố Ngôn không cần đoán cũng biết, đây hẳn là nước suối tinh linh. Mà tinh linh cũng đứng cách đó khá xa.

Tố Ngôn không khỏi ngẩn người. Mặc dù nước khiến cậu không thoải mái, thậm chí còn có chút đau đớn. Nhưng so với đã qua, thì lúc này chẳng khác nào tận hưởng.

Tố Ngôn không khỏi khó tránh chậm chạp, cậu tận hưởng nước tẩy rửa trong ngoài, dường như xâm nhập làn da đem dơ bẩn đều tẩy đi.

Tố Ngôn chỉ cảm thấy muốn chôn mình trong nước, chỉ là không biết từ lúc nào tinh linh đã lại gần nắm lấy cổ cậu nhấc lên.

"Thánh tử, cậu còn có chuyện cần làm."

Giọng tinh linh lạnh lẽo cảnh cáo. Tố Ngôn cả người thoải mái thanh tân, nở nụ cười từ tận đáy lòng.

"Ta biết, cảm ơn."

Tinh linh trầm mặc, hắn biết kế tiếp người này phải làm gì, mặc dù đối với hắn đây là nghĩa vụ thiêng liêng, hơn nữa loài người có thể cùng tinh linh làm hẳn là một vinh dự.

Nhưng... không hiểu sau hắn lại cảm thấy khó chịu, dường như có gì đó không đúng lắm.

Hắn chợt nhớ tới orge vương từng đưa cho hắn một cái bình, nói rằng nếu thánh tử uống vào sẽ giảm bớt thống khổ.

Mặc dù hắn không thích mùi tỏa ra từ cái bình đó, cảm thấy nó không sạch sẽ, hơn nữa trực giác làm cho hắn biết nó là cái gì.

Thuốc kích dục.

Hắn cảm thấy sử dụng thứ này là bẩn thỉu, nhưng ma xui quỷ khiến, hắn vẫn đưa cho Tố Ngôn.

Tố Ngôn cầm cái bình, quen thuộc hình dạng cùng mùi hương khiến cậu biết nó là cái gì. Cậu ngạc nhiên nhìn tinh linh, hắn né tránh ánh mắt cậu, dường như có chút lắp bắp.

"Thứ đó sẽ giúp ngươi bớt thống khổ, cứ coi như ngươi ngủ một giấc."

Tố Ngôn cảm thấy đây là lời an ủi, vỗ về, nhưng nói cậu ích kỷ cũng được, cậu không muốn nhận.

Thậm chí một chút tâm tình tốt nghĩ về viễn cảnh sắp tới cũng bay biến. Nhưng đây là ý tốt của hắn, cậu cũng xác thật cần nó, dù gì cậu cũng không muốn đau đớn mà phải không.

Cậu nở nụ cười, nhưng cậu không biết so với ánh mắt phát sáng, nụ cười ngờ nghệch khi được nhấc khỏi dòng suối, thì đôi mắt của cậu bây giờ như mấy đi linh hồn, nụ cười như cố cong lên, chỉ để lấy lòng người khác.

"Cảm ơn..."

Tinh linh nghe cậu nói như vậy, cảm thấy hơi khó chịu. Hắn thấy cậu như thế, đầu óc không trải qua suy nghĩ liền nói.

"Nếu không ngươi lại tắm rửa một chút, ta có thể chờ được."

Lúc này tới phiên Tố Ngôn ngẩn người, cậu cảm thấy lời nói này có chút ngốc, có chút dung túng cho cậu.

Không hiểu sao khóe mắt lại có chút cay cay, nhưng cậu lắc đầu, cậu biết càng trì hoãn âm khí càng lan nhanh, đau đớn càng kéo dài.

Cậu cũng biết rằng phút vô ưu chỉ là lóe rồi qua, thực tế cậu cực kì dơ bẩn, một lát sạch rồi sẽ càng dơ.

Hơn nữa, dơ như vậy, được tắm trên sông tinh linh một lần là đủ rồi.

"Ta không xứng..." Tố Ngôn khẽ cười nhìn tinh linh, ánh mắt cậu chân thành nhìn vào mắt tinh linh như đang trần thuật một sự thực cực kì hiển nhiên.

"Ta bẩn lắm, như ngươi thấy đấy, vì vậy được tắm một lần trên sông tinh linh ta đã rất biết ơn rồi. Cảm ơn."

Tố Ngôn một lần nữa lặp lại. Tinh linh ngẩn ra, không hiểu sao hắn có cảm giác thiếu niên rất đơn độc, rất tuyệt vọng. Hắn cách thiếu niên rất gần, lại cũng rất xa.

Tố Ngôn vừa uống vào thuốc kích dục mạnh, cả người đều nóng râm ran, phát ngứa kinh khủng. Trong bướm như có ngàn con kiến gặm cắn, mà hai lỗ hoa không tự chủ được mà tiết ra dịch nhầy.

Tố Ngôn hai má nóng phừng, vội khép lại hai chân, nhưng thuốc rất mạnh, khiến từng bước đi của cậu, liền có cảm giác hai mép bướm cạ vào nhau, méo bướm phát ra từng tiếng ọc ọc như kêu đói.

"Đừng nghe."

Đại tinh linh nhìn cậu, không nói gì nhấc hai chân cậu lên, gương mặt thanh tuấn ma mị hiện ngay trước mắt, ngay cả thanh tuyến cũng là khàn khàn dễ nghe. Nhưng lời nói ra lại khiến cậu chết đứng.

"Để tôi đút vào lỗ cho ngài trị ngứa."

"Không... không cần..." tố ngôn từ chối, nhưng đại tinh linh lại nói.

"Nếu không để nước dâm của ngài cứ thế theo từng bước đi làm ướt nhẹp khu rừng không khỏi thu hút thú dự cùng chủng loài khác tới.

Mặc dù ngài có nghĩa vụ thanh lọc cho toàn khu rừng, nhưng nếu thu hút chó sói vẫn là rắn tới thì không tốt lắm đâu.

Thậm chí nếu càng nhiều chủng loài nghe mùi chạy tới, hẳn sẽ sinh ra hỗn chiến."

"Không có mùi..." Tố Ngôn lí phản bác nhưng rõ ràng đại tinh linh không tán đồng khiến cậu ngừng bặc.

"Thánh tử, nghe lời."

Quen thuộc ánh mắt khiến cậu không dám phản kháng.

"Vén đồ lên, quần áo của thánh tử thật rườm rà."

Tinh linh nói, Tố Ngôn chỉ có thể kéo đồ lên, đồ của thánh tử là áo liền thân, chỉ cần nhấc lên bên trong chỉ còn một cái quần mỏng dính.

Móng tay tinh linh vốn dài nhọn, nhưng hắn không vội mà xé rách lớp quần mỏng.

Hắn nhìn nụ hoa hồng hào cách lớp quần, lớp vải lụa sa mềm mịn vì nước bướm làm cho ướt nhẹo mà lộ ra cái lồn nhọp nhẹp bên trong.

Nó không ngừng phát ra tiếng ọp ẹp, lại rất nhỏ nhắn, nhưng lại căng tròn, hắn dùng ngón tay khẽ bóp nhẹ, bên trong càng phùn phụt ra nước.

Tố Ngôn cố nén tiếng kêu che miệng, đại tinh linh cũng biết mình không nên chơi. Vì nếu để mùi nước lồn lan khắp rừng liền sẽ thu hút nhiều giống loài khác.

Hắn nhanh chóng cởi quần ra, lộ ra dương vật đồ sộ, sau đó hắn bế thốc Tố Ngôn lên, bởi vì vừa nãy ước lượng lồn đủ đâm hắn cứ như thế đâm thẳng vào.

"Cứ thế dùng gậy của ta chặn nước lồn là được, nó hẳn là đủ to."

Tố Ngôn bị căng trướng, không ngờ tinh linh nhìn qua không to lớn, nơi đó lại lớn đến vậy, nong đến miệng lồn không còn chỗ chứa, bị nong đến phát đỏ.

"Trời sắp tối rồi, nguy!"

Nói rồi không chờ cậu kịp phản ứng liền tăng tốc. Hắn vừa bế cậu vừa đi như bay. Nhưng dù gì cũng là cấm gậy trong lồn, khiến nơi đó không ngừng cọ ra cọ vào.

Nước lồn vẫn không nhịn được mà nhễ nhãi lan ra đồng cỏ. Tinh linh nhíu mày vỗ cái bốp vào lồn múp.

"Dâm quá, đều không thể bịt nổi. Chỉ có thể nhanh hơn về trong tộc" Nói rồi chỉ còn cách nhanh hơn.

Vừa chạy vừa bị đâm vào từng giọt dâm thủ rơi trên nền đất trong vô cùng dâm đãng, tinh linh lại vội vã nói về những việc sắp tới.

Bao gồm mẫu thụ đã được thần minh cho phép, dùng cả cơ thể của thánh tử thanh lọc. Bao gồm tinh linh khả năng sẽ có chút hành động quá khích. Tinh linh sẽ theo bản năng treo người lên cây,  khả năng luân phiên gì đó.

Cùng với thời gian khả năng sẽ rất dài, cùng với bởi vì ám tinh linh sẽ bị cách li, nên Tố Ngôn cũng sẽ không có đồ ăn, nhưng ám tinh linh sẽ theo bản năng mà đút đồ ăn cho hắn.

Mặc dù đại tinh linh lời nói có chỗ che đậy nhưng tố ngôn đều hiểu, cậu không nói một lời, cũng tưởng tượng đủ loại viễn cảnh. Nhưng khi nhìn tới thực tế cậu không khỏi trong lòng càng lạnh.

Đại tinh linh đưa Tố Ngôn đến phía bắc của làng, nơi các tinh linh đã hoàn toàn bị sa đọa, đã mất đi thần trí của mình, từng người chỉ biết phát điên phá hoại.

Mà khi ngửi được mùi của Tố Ngôn, tất cả như ngửi được mỹ vị nhân gian, liền muốn nhào lên.

Tố Ngôn theo bản năng muốn dựa vào đại tinh linh, chỉ là lúc này đại tinh linh mím môi, một bước lùi lại.

"Ta cần cách xa bọn họ để tránh cho ám khí lây nhiễm, yên tâm ta sẽ nhìn chằm chằm ngài, nếu bọn họ có hành động nguy hiểm ta sẽ kịp thời ngăn cản."

"Ngươi... ngươi không thể..." tố Ngôn nhận ra mình sắp nói gì, liền ngừng lại, hắn làm sao có thể vì cậu ở lại, hơn nữa nếu ở lại hắn cũng sẽ giống họ mất đi thần trí.

Cậu muốn hại hắn cũng trở thành như thế sao, hắn lại không nợ cậu cái gì. Nhưng... cậu cũng đâu có nợ ai...

Đại tinh linh thấy những bàm tay đen kéo tới, nhanh chóng rút gậy ra, lồn kêu phốc phốc mấy tiếng không thèm nhã cặc.

Nhưng mùi thơm từ lồn lộ ra khiến hắc tinh linh càng suồng sã. Đại tinh linh vừa buông cậu. Liền có rất nhiều bàn tay vươn tới cậu, che lấy miệng mũi cậu

Cũng không biết là tinh linh nào, nhanh chóng móc ra một cây gậy điền vào chỗ trống.

Ưm ưmm lỗ lồn vừa rời cặc nà liền nếm mùi cặc khác. Mà con cặc này so đại tinh linh càng to, hơn nữa càng sần sùi, gân guốc.

Bởi vì ám khí làm cho điên cuồng mà phình như sắp nổ, vừa cắm vào liền đè Tố Ngôn ngã xuống đất, dùng tư thế đụ chó cái mà liên tục cắm phập phập vào, khiến cho nước lồn bay tug tóe, sủi bọt trắng.

Tiếng bành bạch bạch vang liên tục, hắc tinh lĩnh mỗi lần ra vào đều đập mạnh, phành phạch ra cả tàn ảnh. Hai tay nắm lấy eo.

Mà các tinh linh các cũng mau chóng bu lại, có người nhanh chóng bóp lấu cằm Tố Ngôn ép cậu bú cặc, con cặc này rất lông lá tanh hôi xộc vào khoang miệng, lông cự cạ vào khoang mũi khiến việc hít thở không thông.

Có hai hắc tinh linh nhỏ con hơn, thì bực bội kéo nắn núm ví như muốn tìm ra sửa vậy, hết kéo rồi lại cắn nếu không phải có sức mạnh ánh sáng tỏa ra từ đó chúng không khỏi kéo đứt núm vú luôn rồi.

Mà hắc tinh linh kia không biết làm vào lâu liền băng ra, ám khí bay vào trong bụng bị sức mạnh tinh thần trung hoà. Hắc tinh linh kia ngất lịm đi nhưng người khác nhanh chóng nhào tới lại đút vào.

Sức mạnh ánh sáng khiến họ lấy lại chút lí trí nhưng càng nhiều là bản năng cùng dục vọng. Họ không ngừng cắm ra rồi cắm vào. Tới cuối cùng nhiều người không chờ nổi.

Dùng tư thế một trước một sau, cắm vào cả lồn lẫn đít. Thậm chí có người còn chơi hột le.

Không biết là bao nhiêu tinh linh rất thích vừa đụ vừa bứt le, khiến le sưng như bi nhỏ không thể thụt vào.

Tố Ngôn bị đụ ngày đêm, hơn nữa còn là thay phiên, không có ăn uống, chỉ có gày ngày ngậm tinh trùng bằng cả ba lỗ. Đôi khi bị làm tới ngất đi, cũng bị làm cho tỉnh lại.

Tố Ngôn còn bị treo lên cây cao. Cách một khoảng cách không xa khôg gần. Tinh linh nằm dưới đất, cầm một sợi dây, sợi dây buôg ra, Tố Ngôn thấp xuống. mà Tố Ngôn liền theo đôgj tác mà phập phồng.

Ở khoảng cách cao cậu có thể thấy côn thịt lớn, có thể thấy được lồn mình từ từ cắn nuốt dương vật như thế nào.

Không biết ngày đêm, lồn không ngừng được tẩm dâm tẩm nước. Không thể nào khép lại.

Thậm chí có hắc tinh lin tinh nghịch như khoe chiếc tích chạy tới trước mặt đại tinh linh, banh rộng hai chân cậu ra, đụ cậu trước mặt đại tinh linh.

"Đừng nhìn."

Nhưng ánh mắt đại tinh linh vẫn nhìn chăm chú, nhìn từng nhịp cậu bị cắm vào, rồi lại rút ra. Nhìn hắc tinh linh bắn đầy cậu, lồn cậu ở trước mặt đại tinh linh ọc ra tinh dịch.

Rồi lại tiếp tục bị bế đi, rồi lại tiếp tục bị bế lại, ở trước mắt đại tinh linh bị đụ lồn bị đụ lỗ đít. Có thể thấy các tinh linh trong tộc đều rất kính ngưỡng đại tinh linh.

Coi việc đưa bạn tình tới trước mặt đại tinh linh để cầu việc thừa nhận.

Tố Ngôn tràn đầy tuyệt vọng, khôg biết qua bao lâu, Mắt mũi miệng đều dính đầy tinh dịch, bụng căng tròn như mang thai tám tháng.

Lồn và đít mỗi lần đút vô đều không thể chứa nổi, mà ọc ọc ra tinh dịch. mà khi cậu vừa thấy các hắc tinh linh đều ngã xuống, chưa kịp thở phào thì một bóng dáng cao ba mét đi tới, tay cầm cây gậy lớn.

Là orge vương.

"Ngươi là ai?"

"Đã tới lượt chúng ta. Chúng ta tới để nhận thánh tử."

Tố Ngô không thể tin được, cậu nhìn về phía  đại tinh linh. Đại tinh linh cũng đỏ mắt. Orge vương nhìn thấy phản ứng của cậu thì cười.

"Em nghĩ chỉ có đại tinh linh trông hừng em thôi sao? Tôi cũng đã phải đứng chờ rất lâu đấy. Đi thôi tộc đàn đều đang đợi."

Orge vương dáng người to lớn, mái tó dài, làn da tuy xanh lè nhưng gương mặt tuấn tú, nhìn qua trông cũng dễ nói chuyện.

"Nhưng... tôi vừa mới..."

Orge nhìn cậu đột nhiên bật cười.

"Thì sao nào? Chúng tôi không quan tâm. Bọn họ có thể coi em là thánh tử, nhưng tụi tôi chỉ coi em là lỗ đĩ. Đĩ thì nghe lời một chút. Giúp chúng tôi phát tiết dục vọng thì chúng tôi thả em về."

Tố Ngôn nghe qua nhiều lời tục tĩu nhưng chưa bao giờ bị gọi là đĩ, cả người run lên.

Orge tấm tắc bảo lạ.

"Em bị chịch nát cả lồn thế này mãi. Mà còn không biết mình là đĩ."

"Không... tôi không phải..."

"Đúng rồi, có con đĩ nào được ăn cặc cả thế giới tôn quý như em."

Orge cười khặc khặc, hắn không nói nhiều nữa, tay nắm lấy tóc của Tố Ngôn mà lôi đi, kéo cậu xềnh xệch dưới đất.

"Khoan đã, dừng lại chờ tôi..."

Nhưng orge không có vẻ gì là chờ, hắn bước chân càng nhanh, bước chân của hắn dài gấp hai ba lần Tố Ngôn.

Mà Tố Ngôn bị nắm đầu dù cả người không còn sức cũng chỉ có thể chảy theo nhưng khi không kịp ngã xuống đất liền bị hắn kéo đi xềnh xệch.

Tố Ngôn đầu váng mắt hoa, kêu rên rên rỉ. Cậu hôn mê, nhưng vẫn là bị kéo đi, cả người da tróc thịt vong nhưng lạnh lại rất nhanh.

...

Thịt hơn 3000 chữ, chap sau chương thịt cuối sau đó đi cốt truyện.

Tui vẫn rất chấp nhất với cốt truyện, mọi người có cảm nghĩ gì kum.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro