Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Mua người!




Thế giới hiện tại là năm 2090, tất cả trật tự lẫn bố cục đều đã thay đổi. Một vài đất nước thông qua đạo luật mua bán nô lệ, với điều kiện người bán thân mình thành nô lệ là tự nguyện, và người mua không được phép tuỳ ý định đoạt mạng sống của nô lệ mình mua.



Người bán và người mua đều phải nộp một khoảng thuế cao, sau khi mua về tuỳ ý xử lý, nhưng không được giết người.



Tại thành phố X, việc hợp pháp hoá mua bán nô lệ đã diễn ra được 10 năm. Cứ mỗi một năm sẽ có 1 ngày mua bán nô lệ thường niên diễn ra, người mua đa phần là người có quan chức hoặc giàu có tiếng tại thành phố X.



Sân khấu rộng lớn, nhưng duy nhất chỉ có ánh đèn trên sân khấu là sáng, phần bên dưới khán đài tối đen, vì để giữ danh tính cho khách hàng.



Mc từ trong cánh gà đi ra, mặc lễ phục sang trong cúi đầu hành lễ với khách hàng bên dưới. Một mảnh đen kịt im lặng không ai phản ứng hắn.


Mc: "Không làm tốn thời gian của các vị ở đây, ngay bây giờ lập tức đưa ra món hàng đầu tiên."


Giọng MC cất cao, hắn lui một bước hướng tay ra sau lưng, tấm màn đỏ rẻ làm hai tạo ra một đường đi. Từ bên trong xuất hiện một nam nhân cao ráo, gương mặt nhỏ, da trắng hồng tuấn tú lại mềm mại.



Vừa khi hắn xuất hiện, bên dưới một tràn tiếng ồn ào vang lên. Trên người hắn mặc quần cùng áo thun trắng, tay và chân đều bị còng. Lưng thẳng tắp, ánh mắt hắn quét qua một vòng phía bên dưới sân khấu. Nhưng ngoại trừ 1 vài cặp mắt ở gàn đang phát sáng, còn lại hắn đều không nhìn thấy được gì.



Mc: "Nguyễn Anh Tuấn, 25 tuổi, xuất thân tại tỉnh YY. Đã kiểm tra, tất cả đều an toàn."


Sau khi giới thiệu sơ lược, chính là bắt đầu phần đấu giá.



Mc: "Giá khởi điểm 2000 đô, xin mời mọi người."



Tay hắn siết chặt thành quyền run rẩy, giá càng cao thì hắn càng có lợi, điều đó biểu hiện cho việc người mua hắn có tiền tài có địa vị. Số tiền sau khi mua người, 4 phần thuộc về bên trung gian chính là người mở ra cuộc mua bán nô lệ này, 6 phần còn lại dựa vào ý kiến của người bán thân, có thể gửi cho gia đình, hoặc có thể làm từ thiện tuỳ ý.



Con số bắt đầu tăng lên chậm rãi, từ 2000 đô đã lên đến 9000 đô. Lúc này ở góc trái vang lên một giọng nam ồ ồ khó nghe, theo giọng nói có thể đoán được là người khoảng 4-50 tuổi.



"15000."


Cho một cái giá, cả khán phòng đều im bật, không còn ai tiếp tục lên tiếng nữa. Hắn trên sân khấu cắn chặt răng, hận là tại sao lại chỉ có thể dừng lại ở con số 15000 kia.



Mc hào hứng hô to 3 lần, cuối cùng người nô lệ đầu tiên thuộc về người đã ra giá 15000 ở góc trái. Một tràn tiếng bước chân nặng nề nện xuống mặt sàn gỗ. Từ từ trong bóng tối xuất hiện bóng người, là một nam nhân trông còn rất tuấn tú, nhưng bụng phệ thân hình có chút xấu.


Ông ta mặc vest, râu tóc rườm rà quét mắt nhìn hắn khẽ cười. Phất tay cho nhân viên của mình đi lên sân khấu giao tiền. Sau đó áp lấy hắn kéo xuống, ông ta một tay quàng qua vai hắn, bộ râu lởm chởm cạ lên cổ hắn. Chỉ nghe hắn hét một tiếng, ngay lập tức trên cổ xuất hiện một vết cắn còn đang chảy máu.



Có thể thấy ông ta thực hài lòng với món hàng lần này, nắm lấy cổ áo hắn lôi đi không để cho hắn kịp hét lên tiếng nào nữa.



Còn ở bên trong cánh gà, hơn 20 người vừa run sợ, vừa lo lắng không biết bản thân có được mua hay không.



Mc: "Tiếp theo sau đây là một đại cực phẩm, phải nói là xinh đẹp lại vô cùng thơm, có thể nấu ăn, có thể dọn dẹp, đã kiểm tra qua an toàn sạch sẽ."




Khi buổi mua bán đi gần đến hồi cuối, số người còn lại trong phòng chờ là 15 người. Theo đó có thể thấy được, nếu người nô lệ đó không xinh đẹp, hoặc vận số không may thì phải chờ thêm 1 năm nữa để có thể tiếp tục được bán đi.



Sau lời giới thiệu hoa mỹ của Mc, rèm kéo ra bên trong một cô gái cao ráo bước ra, tuy tay chân bị còng nhưng ánh mắt nàng rất mạnh mẽ, xuyên qua một mảnh đen bên dưới không có bất kỳ một gợn sóng nào có thể nhìn ra được.




Da trắng, dáng cao, 3 vòng rõ ràng, đứng trên sân khấu mặc một bộ đầm trắng dài, tóc dài hơn vai một chút tuỳ ý thả loạn, không trang điểm nhưng lại có thể nói đẹp đến mê hồn người.


Nàng đứng giữa sân khấu, thẳng tắp người, ánh mắt cũng rất sắc bén nhìn thẳng xuống bên dưới. Cao cao tại thượng như một nữ hoàng.




Một trận tiếng ồn vang lên, có thể nói đều nghe được là tiếng của nam nhân. Không cần Mc đưa ra giá khởi điểm, hiện tại theo sự tranh giành của bọn họ, nàng đã được bọn họ trả với cái giá 80000 đô. Là giá cao nhất trong 5 năm trở lại đây.




Mc hứng khởi không nói thêm bất cứ câu nào, hắn cứ cười tươi chờ giá tiếp tục bị hét lên cao. Nhưng khi mức giá ngừng lại ở 80000, không còn ai tiếp tục lên tiếng.



Nàng siết chặt bàn tay, nếu nàng không nghe lầm người ra giá 80000 cho nàng là một nam nhân. Mc hô to 2 lần 80000, sau đó dừng một nhịp muốn chờ xem có ai trả giá cao hơn không.



"100000."

Khán phòng bùng nổ tiếng ồn ào, giọng nói vừa rồi là của một cô gái. Không ai biết cô ngồi ở đâu, trong khoảng không tối đen này.



Mc hào hứng hô lên giá 100000, 3 lần sau đó người liền thuộc về vị tiểu thư giấu mặt kia. Từ mạn trái của khán phòng xuất hiện 3 người, dẫn đầu là một cô gái cả thân tây trang đen, nhìn qua liền có thể cảm nhận được là một người có quyền thế.



Tiếng giày cao gót đúng nhịp độ, đúng sức nặng từng lần nện xuống, không ai nhìn thấy gương mặt cô ấy phía sau chiếc kính râm lớn kia.



Ném cho mc một chiếc thẻ, nam vệ sĩ đẩy nàng bước đi xuống trước mặt cô gái vừa mua nàng. Vẫn còn chưa kịp mở miệng, trên cổ nàng truyền đến một cảm giác lạnh buốt. Sau đó là tiếng xích sắt leng keng va vào nhau.


Cả người nàng mất thăng bằng sau một cú kéo của cô gái này, trên cổ phát ra đau nhức nàng ngã xuống sàn.


Một đôi giày cao gót đen từ trên cao giẫm xuống mu bàn tay nàng không có thương tiếc. Giọng cô ta trầm ấm vang lên đều đều.


"Vô dụng như vậy?"


Đến khi nàng được 2 tên vệ sĩ đỡ dậy, mu bàn tay cũng đã xuất hiện một vết lõm nhỏ còn đang chảy máu. Nàng đành cắn răng, lê từng bước khó khăn trong cái còng chân mà chạy theo cô. Vòng cổ bằng sắt không có tình thương, chỉ cần nàng chạy theo không kịp, cách quá xa cô gái kia nó liền phát ra một dòng điện. Khiến nàng vừa khốn đốn, lại vừa đau nhức.


.
.
.
.
.
.
.
.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro