Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15: Mẹ Chồng Ở Ngay Ngoài Cửa, Bị Anh Chồng Sờ Loạn (H)

Editor: Nốt Chu Sa-朱砂痣

    Hàn Kiến Hoằng cảm thấy chỉ sờ một bên ngự¢ không đã ghiền, liền cụp mắt nhìn chằm chằm vào hai khối thịt mềm mại của Triệu Bảo Châu, sau đó dùng tay đẩy áo ngự¢ của cô lên, bầu ngự¢ tròn trịa mất đi sự trói buộc cuối cùng, lập tức nhảy ra, toàn bộ cảnh xuân kiều diễm xuất hiện trước mặt anh.

    Hai gò bông đảo cân đối trắng nõn, khi nằm cũng vểnh lên cao vút, núm √ú đặc biệt hồng hào, mềm mại, phập phồng theo hơi thở của Triệu Bảo Châu.

    Màu sắc hồng hào không giống phụ nữ đã có chồng mà giống như các cô gái mới lớn hơn.

    Hàn Kiến Hoằng đột nhiên nhớ lại tuổi của Triệu Bảo Châu cũng không lớn. Mới 19 tuổi đã bị bán qua đây làm dâu nhà họ Hàn. Hiện tại cũng chỉ khoảng 21 tuổi.

    Phụ nữ độ tuổi này ở nông thôn, nằm ở độ tuổi giữa thiếu nữ và thiếu phụ, có nét duyên dáng quyến rũ nhất.

    Hàn Kiến Hoằng cổ họng khô khốc, anh rút ngón tay ra, nuốt nước miếng, cúi đầu ngậm núm √ú hồng hào vào miệng, liếm mút chùn chụt như muốn ép nụ hoa tuôn ra sữa, tham lam ngậm hết nửa bầu ngự¢ non mềm.

    Cảm giác ấm áp từ đầu √ú lan ra khắp lồng ngự¢, thân thể Triệu Bảo Châu run rẩy, theo bản năng cong mình ưỡn cao ngự¢ dâng tới miệng người đàn ông.

    Sau đó cô bị chính phản ứng của chính mình dọa sợ, vội cắn ngón tay để kìm nén tiếng nức nở dâng lên trong cổ họng, thân thể vô lực mà xụi lơ dưới dân Hàn Kiến Hoằng.

    Tiếng liếm mút của Hàn Kiến Hoằng vô cùng phóng đãng. Triệu Bảo Châu có thể nghe rõ tiếng nuốt nước bọt của anh cũng như nghe thấy nhịp tim đang đập thình thịch của chính mình.

    Hàn Kiến Hoằng luồn một tay qua lưng ôm lấy eo cô, tay kia cũng không nhàn rỗi, nắm lấy bầu ngự¢ còn lại của cô, dùng sức xoa nắn thành đủ tạo hình, bộ ngực trắng nõn mềm mại chẳng mấy chốc đã bị anh xoa đỏ bừng.

    Hai bên đầu vú ngứa râm ran như có hàng vạn con kiến bò qua, Triệu Bảo Châu vặn vẹo eo nhỏ, nhưng ngược lại càng  khiến người cô dán chặt vào Hàn Kiến Hoằng hơn.

    "Ưm..." Triệu Bảo Châu không nhịn được phát ra tiếng rên rỉ,  âm thanh vừa phát ra, cả người cô liền cứng đờ, vội vàng khép chặt hai chân lại.

    Cô di chuyển tới lui như vậy, hai chân cọ sát vào gậy thịt của Hàn Kiến Hoằng, làm Hàn Kiến Hoằng nhẫn nhịn đến muốn nổ tung, càng cắn mạnh hơn, bàn tay vốn đang xoa nắn bầu ngự¢ của cô di chuyển từ từ xuống phía dưới, tìm đến nơi tư mật giữa hai chân cô, dùng sức bẻ rộng hai chân ra, rồi sờ lên môi âm hộ.

    Triệu Bảo Châu nóng đến khó chịu, cả người bủn rủn, gắt gao kẹp chặt hai chân, hoa huyệt mẫn cảm lập tức co rút, phun ra một luồng nhiệt nóng.

    Triệu Bảo Châu bị cảm giác xa lạ kích thích, đầu óc trống rỗng.

    Hàn Kiến Hoằng liếm một hồi rồi nhả ra, khàn khàn nói: “Sao em nhạy cảm như vậy?”

    Anh ngang ngược dùng tay đẩy đùi cô sang hai bên, cách lớp quần lót sờ nắn môi âm hộ cô. Triệu Bảo Châu vừa định mở miệng lên tiếng lại biến thành tiếng rên rỉ.

    “Ưm…”

    Cô sắp ngứa phát điên rồi.

    Ngứa quá, sao lại ngứa thế này?

    Hàn Kiến Hoằng chạm nhẹ vào một chút, cô càng giãy dụa thêm lợi hại.

    Hàn Kiến Hoằng nhướng mày nhìn cô, nhạy cảm như vậy à?

    Trong đầu anh chợt lóe lên điều gì đó, đang định nói thì bên ngoài nhà chính vang lên tiếng leng keng, sau đó giọng nói của Vương Quế Hoa xuất hiện: “Nha đầu chết tiệt này, chạy đi đâu rồi không biết?”

    Giọng nói đó cách phòng Hàn Kiến Hoằng rất gần rất gần, giống như đang đứng ở trước cửa, Triệu Bảo Châu che miệng ngay cả thở cũng không dám.

    Ngay sau đó, tiếng gõ cửa vang lên.

    "Kiến Hoằng, con có ở trong phòng không?"

    Triệu Bảo Châu sợ đến toàn thân run rẩy.

    "Kiến Hoằng ?" Vương Quế Hoa tiếp tục gõ cửa.

    “Mẹ, con đang ở trong phòng.” Hàn Kiến Hoằng dùng đầu ngón tay thô ráp cọ xát môi âm hộ của Triệu Bảo Châu qua lớp quần lót.

    Triệu Bảo Châu đang trong trạng thái cực kỳ căng thẳng, cảm giác tê dại và ngứa ngáy kỳ lạ giữa hai chân ngày càng mạnh liệt hơn, chất lỏng trong suốt theo khe hở chảy ra ngoài, đẹp đến mê người.

    Triệu Bảo Châu tưởng bản thân đã tiểu ra, cảm thấy thẹn cực kỳ... cô vặn vẹo chân, càng vặn Hàn Kiến Hoằng càng dùng sức xoa mạnh hơn, như thể cố ý.

    Mà Triệu Bảo Châu hoàn toàn không dám dùng sức phản kháng, sợ kinh động tới Vương Quế Hoa.

    Vương Quế Hoa thấy cửa không mở được nên hỏi: “Mẹ có thể vào nói vài lời với con được không?”

    Triệu Bảo Châu thẹn muốn chết.

    Trời ơi! Mẹ chồng cô đang ở ngay cửa, nhưng cô lại nằm trên giường của anh chồng, còn bị anh chồng sờ loạn nơi tư mật, cơ thể cô dường như đã mất kiểm soát, dần dần xuất hiện rất nhiều cảm giác kỳ lạ. Vừa không muốn tay anh chồng tiếp tục di chyển, nhưng chỉ cần anh dừng lại, cô càng cảm thấy khó chịu hơn.

   Vương Quế Hoa vẫn đang đợi bên ngoài. Bản dịch chỉ được đăng tải duy nhất tại w,a,t,t,p,a,d: Notchusa10.Vui lòng không đem đi nơi khác.

    Trong phòng, Triệu Bảo Châu sắc mặt tái nhợt, nước mắt lưng tròng, hướng Hàn Kiến Hoằng lắc đầu, dùng ánh mắt cầu xin anh đừng cho Vương Quế Hoa vào phòng.

    Hàn Kiến Hoằng hiểu ý của cô,  nhưng lại từ trên người cô đứng dậy, làm bộ muốn đi mở cửa.

    Triệu Bảo Châu hoảng sợ, vội vàng nắm chặt tay anh, dùng giọng cực kỳ nhỏ nhẹ cầu xin: "Đừng mà..."

    Nếu cô xuất hiện trong phòng anh chồng với dáng vẻ quần áo không chỉnh tề, mọi người sẽ cho rằng cô đã quyến rũ anh.

    Cô sẽ bị đại đội phê bình.

    Hàn Kiến Hoằng khóe miệng khẽ nhếch lên, nghiêng người nhìn cô: "Nghe lời anh hoặc mở cửa, em chỉ được chọn một.”

    Triệu Bảo Châu cảm thấy anh lúc này giống như ác quỷ ăn thịt người vậy, cô gắt gao cắn môi, vô cùng tuyệt vọng nói: “Nghe lời anh.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro