Phần 13
Ôn Đại để ý thiếu niên vest trắng này từ nãy giờ rồi, từ thân thể ẩn dưới bộ lễ phục đến khí chất ngây ngô toát ra đều rất hợp ý gã, đặc biệt gương mặt vừa thuần khiết vừa ẩn chút dụ hoặc chỉ ở những kẻ đã nếm qua mùi vị tình dục mới có được. Gã ta muốn đứa nhỏ này trên giường mình tối nay.
"Cái... cái gì...ông làm cái gì?"
Đến giọng mũi cũng dễ nghe, Ôn Đại phấn khích nhìn quanh, quan khách đều đang tập trung vào màn trình diễn, số ít đứng gần thấy động tĩnh cũng vì sợ uy danh của gã mà buông mắt làm ngơ. Hà hà, con cừu non mềm này, gã ăn chắc rồi.
"Chỉ là một chút thuốc kích dục, ngoan nào người đẹp... theo ta đêm nay, em muốn mở bao nhiêu triển lãm ta liền cho em!"
Miệng thối buông lời gạ gẫm, cái móng heo liền mò tới muốn ôm thiếu niên vào lòng, Ôn Đại hái hoa nhiều năm chưa từng bỏ tâm đề phòng. Nên lúc đầu đột ngột bị nắm lấy, không báo trước đập thẳng xuống chậu hoa bên cạnh, Ôn Đại kinh hoảng đến nuốt luôn đầu lưỡi, quên mất kêu la.
"Mẹ kiếp, ai cho mày cái gan đụng vào em ấy?"
Chồng lên với tiếng hoan hô từ sàn trình diễn, âm thanh thân thể béo núc của ông chủ Ôn bị đè trên sàn, không ngừng chịu từng nắm đấm nặng ngàn cân rơi xuống, có khóc lóc rên la cũng chẳng ai biết đến. Lúc Vu Triệt dẫn theo vệ sĩ chạy tới thì Ôn Đại đã bị đánh thành cái đầu heo dính máu, vừa sưng vừa xấu.
"Phần còn lại cậu lo được chứ?"
Giọng Diễm Ân hệt như vớt từ trong hầm băng, làm Vu Triệt đang kinh ngạc trước tình cảnh cũng phải rùng mình đáp vội.
Anh chẳng quan tâm dáng vẻ của mình trong mắt thằng bạn khủng khiếp đến mức nào, lặng lẽ chùi nắm tay dính máu vào áo Ôn Đại dọa gã ta thêm sợ hãi co rúm, rồi mới xoay người bế em trai ngồi bệt trên sàn.
Lúc đứng lên, Diễm Ân liếc mắt nhìn tên bartender run cầm cập trong quầy, lạnh lẽo nói: "Còn anh, đợi giấy triệu tập từ tòa đi."
Dứt lời, người đàn ông với cơn phẫn nộ ngập trời như bước chân từ địa ngục, lại dùng sự dịu dàng tuyệt đối bao bọc lấy thiếu niên của mình trong vòng tay, từng bước vội vàng rời khỏi GE.
Chắc chắn Diễm Ân đã mang em trai đi rồi, Vu Triệt mới thở nhẹ một hơi, phải nói là khí tràng của Ân lão đại quá khủng bố, đến thở cũng không dám thở mạnh. Lại nhìn xuống thứ bại hoại đang thều thào kêu đau, Vu Triệt nghĩ đến việc gã dám đụng đến em nhỏ Diễm Thu đáng yêu của bọn họ, lửa giận cũng trào dâng. Quyết đoán đạp thêm vài cái cho bỏ ghét, Vu công tử nổi danh của thành phố lớn ngoắc tay phân công vệ sĩ nhà mình giải quyết đống lộn xộn phía sau.
Đợi khi Liên Hạ Gia quay lại, chuyện hai nhà Vu Liên hợp tác đạp đổ công ty giải trí Họa Mân thì sau hẵng nói.
Tại đại sảnh khách sạn, cô tiếp tân đêm nay lại tiếp tục nhìn thấy cảnh tượng y hệt hôm qua. Anh đẹp trai bế trên tay thiếu niên đi ra từ cửa tự động, nhưng lần này, thái độ anh chàng có chút nóng vội, thang máy vừa mở đã lập tức đóng cửa.
Diễm Ân bế em trai nóng hầm hập trên tay, cuống cuồng lo lắng nhìn nút đèn sáng rực trong thang máy, trong lòng hối hận không thôi. Tại sao anh lại rời mắt khỏi cậu chứ, đáng lẽ đưa cậu đến một nơi hỗn tạp như vậy, anh nên bám sát không buông chứ không phải để cậu gặp phải hiểm nguy thế này.
"Anh... anh Ân..." Diễm Thu đỏ rực tựa vào ngực anh, ngón tay cũng hồng hồng vì nhiệt khí dâng trào kéo chặt vạt áo vest đen, mắt cậu đỏ rực chỉ có ham muốn nguyên thủy nhất.
Ban nãy khi biết anh trai đã đến, Diễm Thu mới nhẹ thả lỏng, không kiềm chế tác dụng của thuốc bắt đầu tác quai tác quái trong người, nên lúc này cậu nứng lắm rồi. Không thèm quan tâm cả hai có trong thang máy với camera đi nữa, Diễm Ân vẫn liên tục ngọ nguậy, ngóc đầu liếm liếm chiếc cằm anh tuấn của anh, thân thể cậu đang kêu gào muốn người này.
"Ngoan, anh đã gọi bác sĩ rồi, anh ta sẽ đến ngay..." Bàn tay đỡ dưới mông thiếu niên ướt đẫm, gân xanh trên trán Diễm Ân giật giật, nhỏ nhẹ khuyên nhủ.
"Không cần, anh hai... chịch em... em chỉ muốn anh chịch em! Em nóng lắm... a... lồn nhỏ ngứa... ngứa điên luôn mất... muốn anh chịch em, thô bạo chịch chết em..." Tay bóp mạnh cơ ngực quyến rũ, Diễm Thu hung ác trừng mắt nhìn anh, chiếc lưỡi không xương mê muội quét ướt cằm anh rồi tấn công phiến môi cả đêm mình mơ tưởng.
Thang máy chầm chậm đi lên, camera trên đầu vẫn mở, hai anh em hôn đến không thể chia lìa, đầu lưỡi điên cuồng mút mát đổ đầy không gian kín với ngập những tiếng "chùn chụt" dâm đãng. May mắn thay chẳng có ai nửa chừng bước vào chứng kiến một màn ướt át bên trong, một đường môi lưỡi dây dưa đến lúc thang máy thông báo "đing", đã đến tầng.
Diễm Thu ôm chặt bờ vai tràn trề sức mạnh của anh trai, đôi đồng tử như yêu như ma rọi xuống đường nét hoàn mỹ, phiến môi đỏ óng tươi cười đến cám dỗ điên cuồng.
"Nên... anh quản gia... anh có muốn đụ nát lồn dâm của cậu chủ đĩ thõa này không?"
Diễm Ân nín thở nhìn em trai gợi cảm đến tận xương quấn chặt thân mình, không vội trả lời mà nhấc điện thoại gọi 1 cú:
"Không cần đến nữa, tôi sẽ liên lạc sau."
Hung bạo xoay người đè chặt thân thể mềm nhuyễn trên hành lang, Diễm Ân ngấu nghiến nút mạnh phiến môi đầy đặn của thiếu niên, động tác không nhẹ nhàng nữa mà thay thế bằng cơn đòi hỏi vô độ. Răng môi cuồng loạn trong khoang miệng Diễm Thu, tàn phá quấn quýt kích động hai con người cùng chung dòng máu một lần khó lòng kiềm hãm lại, mà nghĩ cũng chẳng muốn kiềm làm gì...
"Chụt" một tiếng dấp dính, hai đôi môi khát tình tạm buông nhau ra, kéo một sợi chỉ bạc lấp lánh từ đầu lưỡi dâm dục. Diễm Ân trở tay xốc thân thể em trai thành tư thế đối mặt, nhấc bổng gò mông căng chặt lớp vải quần âu, chóp lưỡi liếm quanh vành tai run rẩy:
"Được, đêm nay tôi phải cố sức mà hầu hạ cái lồn nứng của cậu chủ thật tận tình mới được."
Diễm Thu nấc lên, không kịp hoàn hồn đã bị ném lên giường lớn trong phòng, đèn bật sáng, Diễm Ân đang động tình cũng phải dừng trong giây lát. Cậu chủ nhỏ của anh nằm trên drap giường đỏ thẫm, bộ âu phục trắng xộc xệch cùng với gương mặt mê ly đói khát, từng chi tiết đều trở thành một liều thúc tình đâm thẳng vào thị giác của chàng quản gia đạo mạo.
Drap giường là được Diễm thu chuẩn bị cho đêm động phòng tối nay, nhưng không ngờ lại vô tình kích thích anh trai suýt phát điên. Diễm Ân đã nhẫn nhịn đủ nhiều rồi, em trai còn đang trúng thuốc không biết xấu hổ vặn vẹo dâm đãng trước mắt, nếu thịt đã dâng đến miệng, dại gì không tận hưởng?
"Cậu chủ nhỏ, em nói xem, em là thiếu gia danh giá, tôi chỉ là một quản gia nghèo hèn, làm sao dám chạm vào?"
Anh trai nhập vai triệt để, Diễm Thu bây giờ là tiểu thiếu gia giàu sang, ngồi trên giường hứng tình mà không được chạm vào, nứng đến run rẩy. Cậu nâng tay kéo hai chân dang rộng thành hình chữ M, không còn biết ngượng ngùng mà van xin:
"Anh quản gia... làm ơn hu hu làm ơn cưỡng hiếp em... cậu chủ nhỏ lẳng lơ chỉ muốn... chỉ muốn anh quản gia chạm vào thôi... a lồn nhỏ nứng quá... lồn nứng muốn được dương vật lớn của anh quản gia đụ vào..."
Diễm Ân ác liệt kéo cà vạt ra, cổ họng khàn đặc vang lên âm thanh nuốt nước bọt, anh cười gằn nhìn cậu thiếu gia cao cao tại thượng ngã xuống bùn lầy, dâm dục xin người chà đạp.
"Cậu chủ, sao em không biết liêm sỉ cầu đàn ông cưỡng hiếp mình hả? Còn chủ động dạng chân đưa mông cho quản gia của mình, em là đĩ sao?"
Nói rồi còn dùng bàn tay tát nhẹ lên lỗ lồn ướt đẫm thấm qua cả quần âu trắng tinh, Diễm Thu sướng rùng mình, hai mắt nhòe nước, vì khoái cảm mất trí do thuốc kích dục mà lời gì cũng dám nói:
"A a... em là đĩ nhỏ... chỉ là đĩ nhỏ dâm đãng của anh quản gia thôi... cho anh quản gia cưỡng hiếp đĩ dâm, cho anh đụ bao nhiêu lần cũng được... hiếp nát lồn em... hiếp đến khi đĩ dâm sinh con cho anh quản gia... a ha..."
Diễm Ân nhướng mày tỏ vẻ hứng thú, nghiên người quỳ gối lên giường, vươn tay sờ gò má cậu, dịu dàng hỏi: "Sinh con cho tôi? Cậu chủ có thể sao?"
Một cái chạm là không đủ, Diễm Thu chủ động cầm tay anh kéo xuống hai đầu vú ưỡn cao, hấp tấp mong anh mau sờ cậu thêm nữa. Diễm Ân đúng nguyên tắc một quản gia, rất vui lòng hầu hạ lột từng món từng món trên thân thể cậu chủ non nớt, ném đầy xuống sàn. Ở thời điểm mê loạn, câu nói mà Diễm Thu nghĩ lúc sáng đã thực sự được chứng thực, nhưng cậu chẳng có thời gian đâu mà nghĩ đến, cơn hứng sắp nhấn chìm cậu rồi.
"Được... được... chỉ cần anh quản gia đụ vào lồn nứng của em... đụ thật mạnh... đút no lồn em bằng tinh dịch nóng... em sẽ có em bé..."
Diễm Ân say sưa nhập vai, ôm trọn thiếu niên vào lòng, bàn tay rờ rẫm khắp da thịt nóng hổi, chạm đến đâu liền hỏi: "Cậu chủ nhỏ, tôi phải địt vào đâu đây? Ở đây? Ở đây hay ở đây?"
Thân thể trơn bóng phát dâm uốn éo không ngừng, từng vị trí bị chà xát đều như tan thành nước, đòi hỏi càng nhiều đụng chạm. Đến khi tay Diễm Ân chạm vào lỗ lồn nóng bỏng chèm nhẹp, cậu thiếu gia nhỏ liền sảng khoái run mạnh, rên rỉ lớn tiếng:
"Đúng rồi là chỗ đó... lỗ lồn dâm đãng của tiểu Thu... ngứa, ngứa quá... muốn được đụ vào gãi ngứa nhaa... Anh Ân giúp em..."
Anh chàng quản gia Diễm Ân làm sao nỡ để cậu chủ đáng yêu của mình khổ sở như vậy được, khóa quần kéo xuống móc dương vật cương lớn để hờ bên mép lồn ướt sũng. Thấy thiếu gia nhỏ phát dâm chịu không nổi rồi, anh quản gia gian xảo vẫn cười cười hỏi lại:
"Cậu chủ, em thực sự muốn lồn dâm bị tôi hiếp sao? Tôi sẽ hiếp em đến mang thai đó?"
Mông thịt trơn láng sốt ruột mấp máy muốn nuốt gậy thịt lớn, Diễm Thu bị anh câu giờ, gấp đến độ ứa nước mắt, vừa tự xoa bóp đầu vú vừa gắt gao níu tay anh.
"Cho mà... nhanh lên... hiếp em... dùng dương vật lớn của anh hiếp em đến mang thai... đời này tiểu Thu chỉ cho anh đụ...mau!"
Chần chừ đủ rồi, Diễm Ân hoàn toàn quăng bỏ sự kiềm chế của mình ra sau đầu, giật mạnh thân thể non mềm hướng về phía mình, đút nguyên cây chui tọt vào lỗ dâm trào nước.
Mẹ nó, không cần nới rộng, nắc một cái đã trơn trượt đâm đến tận sâu, đĩ dâm này phải ướt tới mức nào chứ?
"Cậu chủ nhỏ, trong lồn em ướt quá, dương vật địt cứ muốn trượt ra." Cúi đầu cắn môi quả đào, thắt lưng hì hục xỏ xuyên, Diễm Ân hung dữ vỗ bốp bốp lên phiến mông trắng phếu. "Ngậm chặt vào! Để rơi ra, tôi sẽ không địt em nữa."
Như thể sợ Diễm Ân rời đi, đùi cậu chủ nhỏ liền kẹp chặt eo anh, lỗ lồn bên dưới càng co rút lợi hại, siết sao bao lấy dương vật to béo, vừa ấm vừa ướt, cọ sướng vô cùng. Thuốc của lão Ôn Đại quả nhiên là thuốc tốt, nó không chỉ phóng đại khoái cảm của Diễm Thu mà còn giúp cái lồn nhỏ ẩm ướt thêm phần nhạy cảm, hành hạ cả cậu lẫn Diễm Ân không sướng không ngừng.
"Sướng, dập mạnh quá... bụng muốn lủng luôn rồi... sướng chết được... a ha... sâu quá..." Nín nhịn đã lâu, Diễm Ân gần như thoát cương mà đụ địt, trên cái bụng láng mịn mỗi lần đâm vào lại nhô thành một khối nhỏ, chịch Diễm Thu sướng hét dài, dương vật nhỏ lắc lư cao trào hoài không dứt.
Để tiện việc thụ thai cho cậu chủ nhỏ hư hỏng, anh quản gia Diễm Ân liền bế cậu lên theo tư thế xi tiểu, đẩy hông như động cơ liên hoàn, đem cậu đến trước gương lớn, tận mắt nhìn con rắn to khủng khiếp chui lên chui xuống hai cánh mông trắng nõn, hình ảnh khiêu gợi đến nhường nào. Diễm Thu vừa sướng vừa thẹn, đùi bị tách cao, bắt buộc nhìn lồn nứng bị dương vật đỏ thẫm địt liên hồi trên mặt gương, lại nhìn đến gương mặt bé trai thuần khiết bị tình dục ăn mòn lộ ra biểu cảm dâm dục đáng xấu hổ. Ở phía sau, Diễm Ân vừa thúc vừa liếm mút đầu lưỡi hé ra của em trai, nước bọt của hai người nhiễu nhão ướt đẫm lồng ngực đầy dấu tay tím đỏ, ánh mắt anh cũng rơi vào gương, ngắm nghía ảnh phản chiếu nơi liên kết của cả hai cùng dáng vẻ bị yêu thương quá độ của cậu thiếu niên, dương vật phình to đáng sợ.
"Sao... sao lại to nữa rồi... đầy quá... trướng... lồn nhỏ trướng quá... bụng sắp bị đâm thủng rồi... a..." Diễm Thu mơ màng hơi hoảng sợ trước độ nong đầy của gậy thịt trong lồn, tốc độ ma sát dần nhanh đến mức có bị thuốc kích thích cũng chịu không nổi. Quýnh quáng khóc nhỏ: "Anh... anh Ân... sâu... sâu quá, lồn nhỏ tê dại hết rồi... trướng quá, dừng một chút... em muốn tiểu... cho em đi tiểu..."
Diễm Ân chớp chớp khôi phục chút ít sắc đen trong mắt, cúi đầu nhìn bụng dưới của cục cưng hơi phình lên, dương vật đỏ hồng nhổng cao rỉ ra chút chất lỏng trong suốt. Ừm, anh biết anh biến thái mà, nhìn em trai buồn tiểu mà dưới háng còn hưng phấn hơn.
"Được, anh bế em đi tiểu."
Bế thì bế mà dương vật vẫn miệt mài thúc sâu, từng tấc từng tấc bị khai phá không hề mỏi mệt, gân guốc trên thân lại làm như vô tình không biết bao nhiêu lần mài qua điểm nào đó, khiến Diễm Thu thoải mái muốn tè dầm.
"Oa... dừng lại... đừng đâm nữa... em tè mất..."
Nhưng Diễm Ân làm như không nghe, bắt đầu bước chân, mỗi bước lại điên cuồng cử động hạ thân, xóc nảy đỉnh đầu khấc thô to vào nơi sâu nhất cơ thể thiếu niên. Phòng tắm rất gần nhưng Diễm Ân đi rất chậm, vừa bế Diễm Thu trên tay vừa thô bạo đâm rút, vì góc độ mà dương vật chịch cậu ở độ sâu khủng khiếp như thực sự muốn đâm thủng bụng nhỏ, dọa bé cưng khóc lóc chịu không nổi ôm mặt tiểu thẳng ra sàn nhà. Cuối cùng vẫn bị chịch đến tè dầm.
Mà chính lúc nhìn cậu lên cao trào, Diễm Ân cũng đạt cực khoái, xả dòng tinh dịch nóng cháy vào vách tràng đẫm nước, bắn mạnh chừng hơn phút mới dừng lại.
"Anh hai xấu tính... oa hu hu..." Cơn sảng khoái được giải phóng hòa tan một phần thuốc kích dục trong người, Diễm Thu thanh tỉnh liền xấu hổ vùi mặt vào lòng bàn tay, ấm ức khóc khẽ. "Em tiểu... tiểu ra mất rồi... tại anh hết!"
Biết cậu ngượng ngùng quay về trạng thái nũng nịu thường ngày, Diễm Ân xoay người ôm gọn vào lòng, yêu chiều dỗ dành hôn hôn rồi bế em trai cùng ngâm bồn nước ấm. Trong bồn, vì lo dược lực vẫn còn nên cả hai lại chịch thêm một lần. Nhưng lão biến thái kia làm sao so được với thanh niên sung mãn như Diễm Ân, lượng thuốc tuy mạnh nhưng hòa vào không nhiều, vì nếu kích động quá thì lão chẳng đủ sức theo kịp. Nên khi hai anh em quần nhau từ nhà tắm về giường lớn thì thuốc gì cũng hết ráo từ sớm, chỉ là ham muốn đụng chạm vẫn nồng nàn không muốn dừng.
Diễm Thu nằm trên nệm đỏ, da thịt trắng nõn trắng nà càng thêm yêu kiều xinh đẹp, Diễm Ân thích đến hít thở không thông, dương vật cương cứng lần thứ 3 đâm rút chậm rãi trong thịt lồn mềm mại, chậm nhưng sâu, khơi gợi cảm xúc dập dền tựa thủy triều triền miên day dứt. Khoái cảm nhẹ nhàng được nâng niu khiến Diễm Thu bỗng nhiên bật khóc, cậu vươn tay như một đứa trẻ vừa khóc vừa gọi "anh hai".
"Em đã rất sợ..."
Diễm Ân đau quặn cả lòng, đem bản thân vùi sâu trong cơ thể ấm áp, tay ôm siết tấm lưng thon dài của em trai, chỉ muốn khảm cậu vào đáy lòng này, không ai có thể thương tổn.
"Anh biết." Hôn hôn khóe mắt đẫm lệ, từ giọng nói Diễm Ân lóe lên một tia hung tàn. "Ngoan, mở mắt... xem ai đang chạm vào em?"
Diễm Thu nằm trong vòng tay ngập tràn sức mạnh của Diễm Ân, vừa khóc vừa mở đôi mắt ngập nước nhìn người kề cạnh, giọng nói thơm mềm thủ thỉ:
"Là anh Ân, anh hai của em..."
"Đúng." Diễm Ân vuốt ve đùi ngọc thon dài, nhấp nhẹ dương vật, câu kéo từ đôi môi em trai một tiếng rên rỉ ngọt nị. Anh cười khẽ, mút mát an ủi đôi môi sưng đỏ sau hai lần làm tình, ngón tay luồn xuống, xoa nhẹ lên bụng cậu. "Và nhớ rằng..."
Thắt lưng đỉnh sâu vào nơi nếp thịt chặt chẽ, tay anh đè lên vị trí bụng nhỏ gồ lên dáng hình vật bự bên trong, ánh mắt thoáng hung tợn.
"... chỉ có anh mới có thể ở đây."
Đừng ai mơ tưởng, đừng ai thèm muốn...
Người này, toàn bộ cơ thể đều thấm đẫm mùi hương của anh, trong ngoài, mọi tấc da thịt đều mang dấu ấn của anh. Từ ánh mắt cho đến trái tim, thể xác cùng linh hồn, tất cả của người này đã trao hết cho anh rồi...
Một khi đã bán bản thân cho ác quỷ, ác quỷ sẽ yêu thương em.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro