Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11: Anh thích chết cái tao âm hộ này của em! (H+)

Lệ Chí Hạ luồn hai tay xuống dưới hai đùi, dạng chân ra thành chữ M, hoa huyệt đẫm nước phơi bày ra, cô giương đôi mắt động tình với đôi mắt như đang rực cháy của anh:"Anh thích chứ? Muốn cắm vào sao?" Ngón tay cô đưa đến hai bối thịt đang đóng chặt nhưng rỉ rỉ nước, ngón tay tách một bên bối thịt ra, mảnh thịt non mềm, ướt át, đỏ rực hiện ra.

Ngụy Chí Trạch nhìn đến, nhìn đến  đường hầm tình yêu vừa đỏ, vừa khép chặt đến không thấy bên trong, quần lót đen đang giữ con quái vật đã thành một bọc lớn.

"Mẹ nó!" Sự mị hoặc này anh chống lại không nổi! Kéo quần lót xuống, côn thịt đã cương cứng, dựng thẳng, từng đường gân đáng sợ nổi lên rõ ràng ở thân gậy.

Anh nắm lấy con quái vật, đưa quy đầu chạm vào khe hở của tiểu huyệt, một đường đâm thẳng!

"A~" Côn thịt tách ra từng tầng lớp chặt chẽ của đường hầm, thuận lợi hòa nhập, cả hai cùng kêu lên tiếng cảm thán.

Dương vật đi đến hoa tâm, Ngụy Chí Trạch nhìn âm hộ bị mình đâm mà cắn chặt, co bóp, hút lấy hút để mà ánh mắt hiện lên vẻ kích động, thích thú, bắt đầu động.

"Anh thích... Anh thích chết cái tao âm hộ này của em! Muốn thao hư nó!" Anh thở gấp, môi cúi xuống gặm môi cô, tay xoa lên khỏa vú trắng mềm, dưới thân bất ngờ từ những cái ma sát nhẹ nhàng với vách tường ấm áp biến thành những cái đâm kịch liệt, mạnh mẽ, mỗi cái đâm của côn thịt đều thúc sâu vào hoa tâm, kích thích nó chảy bao nhiêu là nước, khiến chủ nhân của nó thở dần dập, kêu lên những tiếng rên rỉ ư ử.

Môi Lệ Chí Hạ được buông ra, cô hùa theo anh, đưa đẩy hông theo nhịp điẹu của anh, trả lời lại câu nói của anh:"Vậy anh thao càng mãnh liệt hơn nữa đi! Thao đến em hư! Thao đến bên trong em toàn bộ đều chứa tinh dịch của anh!"

Trong lòng Ngụy Chí Trạch bùng lên một ngọn lửa nóng cháy như muốn thiêu rụi tất cả, anh hưng phấn mà đưa tay đánh lên đôi mông căng tròn, đàn hồi, mềm mịn của cô mấy cái bốp bốp, hòa vào âm thanh bạch bạch của hạ thân va chạm, phụt phụt của dương vật mỗi lần đâm vào và bì bõm khi bị dương vật đâm cho chảy nước ròng ròng. "Sao em lại dâm đến như vậy! Thật là dâm đến mức anh muốn thao chết em!"

Động tác của anh lại càng điên cuồng, như con báo đang thèm thuồng, hăng say rượt chạy, săn bắt con mồi mình ngắm. Khỏa vú trong tay và môi lại lần nữa bị anh xâm chiếm mạnh bạo. Bầu vú bị anh bóp chặt trong tay như là chỉ cần cố gắng thêm một chút thì đầu vú sẽ chảy ra dòng sữa trắng thơm ngon, từng đường đỏ do anh bóp dần hiện lên. Môi ngọt nhu đỏ bị anh cắn nuốt, câu lấy lưỡi mềm, nút mạnh, hút hết những dòng dịch ngọt ngào. Ở dưới mông, một tay anh cũng không ngừng xoa bóp mạnh rồi lại vỗ bốp bốp.

Cô bị Ngụy Chí Trạch kích thích, rên rỉ những tiếng cao vút, cảm thấy sâu trong tử cung dồn đến một đợt nước đang chuẩn bị ùa ra, Lệ Chí Hạ lại càng cao giọng:"Trạch~ Anh Chí Trạch! Thật thoải mái a... Muốn... Muốn chảy nước! Muốn cao trào rồi! Đâm mạnh nữa a~"

Dứt lời, cô bị một cú đâm mạnh, quy đầu đã vọt vào tiểu tử cung, cô triều xuy, tử cung phun ra một dòng nước nóng mạnh nhưng lại bị côn thịt chắn lại, dòng nước vẫn bị ứ trong bụng, cảm giác lại càng lạ lùng khiến vách tường không ngừng co bóp, bao chặt, hút hút quy đầu như muốn tinh dịch từ mã mắt bắn ra, lắp đầy cô.

Thật thoải mái!

Da đầu của Ngụy chí Trạch tê rần, anh bị khe huyệt câu mất hồn, trong lòng chỉ còn muốn thao thật nhanh đến cô, thao thật mạnh đến tiểu yêu tinh!

"Bảo bối yêu tinh! Thoải mái lắm sao? Anh thao em rất thoải mái đúng không?" Giọng nói trầm khàn, đầy từ tính và nóng bỏng phả vào cần cổ của Lệ Chí Hạ, âm thanh truyền đến đại não, kích thích cơ thể cô tê dại, "Thoải mái! Thoải mái a~ Anh thao thoải a... mái! Lại thao nữa a!"

Ngụy Chí Trạch thật muốn điên rồi! Anh gập chân cô lên, ép sát nó lên đầu vú, làm cơ thể cô càng rõ ra trước mắt anh. Thắt lưng anh giương cao, đẩy ra những lớp thịt chặt chẽ đang co bóp mà rút ra rồi không chút lưu tình mà đâm sâu một cái.

Một lần, hai lần, ba lần...

"A~... ư..." Sau cơn cao trào, huyệt thịt bị anh đâm cho sưng đỏ, ướt át, lại càng mẫn cảm, làm cả cơ thể như bị chìm vào bể dục vọng, đón nhận từng cái đâm nhanh mạnh như phóng điện của anh.

Sự điên cuồng, mãnh liệt của anh cũng làm Lệ Chí Hạ điên cuồng theo, hào hùa theo anh. Dần dần, sau bên trong cô lại muốn triều xuy, tao huyệt co bóp, cắn rút dữ dội:"Anh Chí Trạch... Anh Chí Trạch~ Em lại muốn ra rồi! Muốn ra rồi a!"

Sau hơn một hồi lâu cắm rút, Ngụy Chí Trạch cũng đến giới hạn, hai tay ở dưới mông cô gắt gao bâu lấy đôi mông, "Đúng vậy! Hút chặt như vậy! Cắn chặt như vậy! Anh sắp bắn rồi! Phải kẹp chặt! Phải kẹp cho tinh dịch không chảy ra ngoài!" Anh thở dốc.

Đôi nam nữ không ngừng phát ra những âm thanh phóng đãng, qua thêm chục lần đâm, tiếng kêu cao vút của thiếu nữ và tiếng gầm của người đàn ông vang lên. Hai dòng dịch của hai người bắn ra, hòa lẫn vào nhau.

Ôm lấy cơ thể ngọc ngà bị mình hành hạ đến toàn thân đỏ bừng một hồi, rốt cuộc Ngụy Chí Trạch cũng rút ra cự vật. Vừa rút ra, hai bối thịt lại khép lại muốn cách chặt chẽ. Anh nhìn đến kì lạ.

"Tiểu yêu tinh." Anh khẽ gọi.

"Vâng ạ?" Giọng nói cô có chút yếu ớt và khàn khàn.

"Thật muốn làm thật với em!"

"Vậy anh---"
...

"Renggggg!!!" Tiếng chuông điện thoại vang lên một cách ồn ào, chặn đứt lời nói của tiểu bảo bối nhà anh.

"Mẹ kiếp!" Ngụy Chí Trạch thức giấc, bực bội, hùng hồn, nhìn cuộc gọi đến là quản lí của mình, cọc cằn bắt điện thoại:"Chuyện gì?"

Giọng nói đầy tính nguy hiểm của anh vang từ đầu dây bên kia cũng đủ khiến cho Tích Thanh không rét mà rung, nhận ra là tiểu tổ tông này đã bị chọc giận, dè dặt nói: "Ai chọc giận cậu sao?"

"Cậu nghĩ ai là người chọc giận tôi?" Âm thanh trầm khàn đầy mùi bom đạn.

"Tôi sao?" Tích Thanh có chút rung rung.

"Cho cậu 1 phút để nói tại sao gọi tôi  cuộc điện thoại này! Nếu không chính đáng... cậu tự biết điều mà làm."

Quản lí nhớ tới lần trước chọc giận tiểu tổ tông này, cả thân như nổi da gà, anh ta nuốt một thứ gì đó như nổi sợ của mình một cái ực khó khăn: "Vai... vai nam chính của 《Hãy mau yêu em!》 ngày mai là kí hợp đồng, mà tôi nghe nói nữ chính là Lệ Chí Hạ... nên tôi báo cho cậu một tiếng. Vì bình thường 6 giờ cậu đã dậy rồi nên tôi tưởng bây giờ cậu đã rời giường nên mới gọi cho cậu."

Nghe xong lí do, anh có chút hài lòng nhưng vẫn thấy khó chịu vì chưa nghe được câu trả lời của tiểu bảo bối, "Ừm."

"Vậy tôi cúp đây. Cậu ngủ tiếp đi."

Ngụy Chí Trạch nhìn màn hình đã kết thúc cuộc gọi, nhìn đến bây giờ đã 7 giờ kém liền xoa xoa tóc đi vào nhà vệ sinh.

Lát sau đi ra, anh mới thấy cái đầu nhỏ của cô gái vừa làm tình với anh. Khuôn mặt nhỏ nhắn, vừa mang nét nữ thần nhưng cũng vừa mang nét tiểu yêu tinh yêu mị.

Nghĩ một chút, anh đến lay Lệ Chí Hạ dậy:"Lệ Chí Hạ, dậy đi!" Tay anh lay đến vai cô mà cô không phản ứng.

Anh lại ngồi xuống bên giường, vỗ vỗ mặt cô:"Chí Hạ, dậy thôi!"

Vẫn không động tĩnh, anh nhìn đến đôi môi đỏ mọng của cô, quyết định, môi anh dán xuống đôi môi ấy, chỉ như chiếc lông vũ nhẹ nhàng lướt quá, chạm một chút nhưng lại như điện giật, anh liền rút lui.

Ngụy Chí Trạch lần này cố thức cô dậy, rốt cuộc cô cũng dậy, cô lồm cồm ngồi dậy.

Cố gắng mở to mắt ra, đập vào mắt cô là một khuôn mặt đẹp trai.

"A! Anh Chí Trạch, sao anh lại ở phòng em?" Cô bất ngờ hét lên một tiếng.

"Đêm qua em uống say không thể về phòng nên mới ngủ lại đây mà!"

"Hai chúng ta..." Đáy mắt cô có chút sáng với lời giải thích của anh.

"Tôi ngủ ở sofa." Một gáo nước lạnh tạt vào mặt cô.

"À, làm phiền anh rồi. Vậy em về phòng chuẩn bị đây. Lát nữa gặp." Nhận ra bộ dạng cùa mình bây giờ và cả giấc mộng xuân kia làm cho đầu óc có chút loạn, nên không thích hợp để nói chuyện nhiều, Lệ Chí Hạ liền chạy nhanh về phòng.

Ngụy Chí Trạch dõi theo bóng lưng của cô, nở nụ cười.

Tay anh chạm lên đôi môi vừa chạm vào đôi môi đỏ mọng của cô, cười.

"Thật ngọt..."
...

Qua một hồi, cả nhóm sau khi ắn sáng xong liền đi cáp treo xuống núi, Ngụy Chí Trạch cùng Lệ Chí Hạ lái xe về chung cư cao cấp.

"Cảm ơn anh Chí Trạch! Em vào nhà đây!"

"Ừ. Cảm ơn em đã mời tôi đi chơi chuyến này."

"Dạ." Má cô đỏ.

Hai người về mỗi nhà của mình.

Lệ Chí Hạ vừa bước vào nhà liền thực hiện một công cuộc quan trọng, đó là nhuộm tóc!

Bởi vì chiều nay có có buổi chụp hình bộ sưu tập Hồng của hãng Layang của Đông Phương thị nên phải nhuộm màu tóc hồng khói tạm thời để chụp ảnh.

Sau khi nhuộm xong, cô đi ngủ một giấc rồi đến Động Phương thị chụp ảnh, đến tối 6 giờ mới về.

Jake cất xe xong, cả ba bước đến thang máy, đang lúc thang máy đóng lại, có một người phụ nữ bận một bộ váy vest bế thêm một bé gái chạy đến.

Jake thấy liền ấn mở cửa cho hai mẹ con vào.

Cả hai bước vào, cô mới nhận ra là người quen nên chào hỏi:"Ô, là Lam tổng sao?"

"Lệ Chí Hạ?"

"Vâng. Là tôi. Rất vui vì gặp Lam tổng." Cô đưa tay ra bắt.

Vị Lam tổng kia bắt lại. Sau đó cô ấy vươn tay nhấn mật mã lên tầng 12.

Lệ Chí Hạ cảm thấy nghi hoặc.

Chung cư cao cấp này mỗi tầng chỉ có  2 căn hộ, một cái của cô, một cái của anh. Cô thì không có liên hệ nào với Hoa tổng nên chắc chắn không phải đến nhà cô... Chỉ có nhà của Ngụy Chí Trạch...

"Đây là bé gái nhà chị sao? Thật dễ thương!" Cô thử bắt chuyện để hỏi rõ.

"Đúng vậy. Là con gái của tôi." Lam tổng nhìn khuôn mặt kiều nộn của bé gái được bọc bằng bộ đồ gấu hồng lông xù với cái mũ đáng yêu cười."Chào cô đi con."

Con bé chào cô.

Cô cười, "Chị gặp người quen sao?"

"Ừm."

Ngay lúc cô đang muốn hỏi tiếp thì thang máy đã lên đến tầng 12.

Cả 5 người đi ra. Mắt cô vẫn dõi theo hành động của hai mẹ con. Bé con đã được thả xuống đứng cạnh mẹ.

Đúng là gặp Ngụy Chí Trạch, Lam tổng nhấn chuông, mặc dù cửa nhà cô đã mở nhưng cô vẫn chưa vào, nhìn cánh cửa bên kia mở ra.

Thân ảnh của Ngụy Chí Trạch vừa ra khỏi cửa, bé con đã bổ nhào đến chân anh, cất giọng non nớt vui mừng.

"Baba!"

~~~~~~
Chết rồi! Con của anh Trạch!😜😜😜

Đoán xem diễn biến tiếp theo nào🤣

Bộ kia chắc là chưa viết chương mới được, mai mình đăng tiếp bộ này nha😁

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro