Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

C8. Hẹn hò

Đông Phương Đằng gọi một phần mỳ Ý sốt kem cùng soda cho Tô Hạ Nhi và một phần bít-tết chín tái cho mình.

"Buổi ký tặng tốt chứ?", anh hỏi khi đang cắt nhỏ miếng bò và cho vào miệng. "Ciao!" là một trong những nhà hàng anh rất thích vì sự chỉn chu trong từng chi tiết, ai cũng có thể làm bít-tết, nhưng níu kéo được anh chỉ có món bít-tết với phần thịt bò vừa đổi màu bên ngoài và vẫn giữ vẹn nguyên màu hồng hấp dẫn, mọng nước như một phần thưởng khi cắt thịt, nơi đây là một trong số ít những nơi làm được.

"Mới lạ và rất khác, đó là những gì họ nói", cô uống một ngụm soda và trả lời anh. Có lẽ họ thích ý nghĩ của việc được làm tình trên tàu trong cảm giác lênh đênh giữa những con sóng dày đặc và dữ dội, cô nghĩ nghĩ. "Đó là điều tuyệt vời nhất mà bất kì một tiểu thuyết gia nào cũng muốn nghe, và tất nhiên bị lặp lại mô-típ là lời chê tồi tệ nhất".

"Em đã suy nghĩ về lời đề nghị của anh khi đó chưa?". Về chuyện tìm hiểu nhau và tiến tới xa hơn (?). Anh hỏi.

"Em vẫn luôn tò mò, vì một đêm tình làm sao đủ để anh xác nhận rằng anh muốn hiểu hơn về em?". Tô Hạ Nhi nhìn chằm chằm vào anh như thể cô muốn tìm tòi và nắm chặt lấy lời nói dối của anh ngay khi anh mở miệng.

"Anh đã từng nhìn thấy em tại Rosewood, lúc anh về thăm ba khi anh còn tại ngũ", Đông Phương Đằng nói một cách chậm rãi. "Chính là buổi tối em say khướt và ngã chổng vó tại quảng trường".

Cô che miệng lại và trừng mắt nhìn anh, không thể tin được "Chú? Anh là cái ông chú mặt dữ đã đưa em về nhà???".

Ông chú mặt dữ??? Ba năm trước anh chỉ 29, chưa già để lên mức chú và anh tự hỏi mặt anh trông dữ tợn như thế nào.

Tô Hạ Nhi vội hồi thần lại khi thấy anh nheo mắt nhìn cô như muốn hỏi rằng có phải cô thực sự có ấn tượng xấu về anh như vậy.

"Không, ý em là, cảm ơn anh vì đã đưa em về. Thật khó xử khi sáng hôm sau tỉnh lại thì em chẳng nhớ tí gì và em gái em thì không nhận ra anh". Còn cô thì chỉ nhớ về anh với hình dáng của một người đàn ông lớn tuổi với gương mặt đáng sợ và nhân phẩm tốt.

Tất nhiên trừ đi giai đoạn khó xử khi kể về ấn tượng ban đầu của cả hai bên thì bữa trưa diễn ra cũng khá suôn sẻ. Anh rất điềm tĩnh và kiên nhẫn khi nghe cô huyên thuyên về những khó khăn của cô về việc viết tiểu thuyết lãng mạn, không có bất kì một câu nói khiếm nhã nào, rồi anh chỉ cô cách phân biệt các loại súng săn và nhu cầu sử dụng của chúng, điều mà cô nghĩ là hoàn toàn không cần thiết vì cô sẽ không vào rừng một mình. Cô đã đáp ứng sẽ đi câu cá và cắm trại cùng anh vào mùa hè khi thời tiết trở nên đầy nắng và mọi loài chim bay cá nhảy sẽ ào ạt ra khỏi ổ và tận hưởng.
Ôi mùa hè!

Truyện của tác giả Hạ Nhi được đăng duy nhất tại wattpad TacgiaHaNhi. Vui lòng không sao chép/chuyển ver dưới mọi hình thức.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro