C13. Trở về (H nhẹ)
Đông Phương Đằng vẫn còn dọn dẹp cửa hàng và kiểm tra số lượng lần cuối trước khi về, anh nhớ Tiểu Hạ và việc nghe giọng cô qua điện thoại vào mỗi tối chẳng giúp được gì ngoài việc làm anh thêm phát điên với sự trống trải về đêm khi không được ôm cô và chúc cô ngủ ngon. Anh luôn thấy bất ngờ mỗi khi nhận ra rằng anh có những ý nghĩ rất ỷ lại vào Tô Hạ Nhi, anh không ngừng tìm kiếm giá trị của cuộc đời anh sau khi rời khỏi quân đội, thật kì diệu khi cô chính là điều đó. Anh thích mọi cảm xúc cô kéo ra trong anh, những thứ xúc cảm lạ lùng mà anh không nghĩ rằng mình có, anh muốn mọi vui buồn và thăng hoa mà cô mang lại. Anh muốn tất cả của cô.
Có lẽ anh nên đóng cửa vài ngày và dẫn cô đi cắm trại sau khi đợt săn bắn kết thúc, cô sẽ rất thích.
Tít!
Là tin nhắn của Tiểu Hạ, cô đã mua hoành thánh cho anh và bảo anh không cần ăn tối ở ngoài. Có người quan tâm thật tốt, kể cả đối với anh, một người đàn ông to lớn bước ra từ quân đội.
Đông Phương Đằng gõ nhẹ cửa nhà cô, chưa bao giờ anh thấy thoải mái và thả lỏng như vậy, bên kia cánh cửa là người phụ nữ anh muốn ở bên suốt cả cuộc đời. Đúng vậy, trong suốt quãng đường trở về Sandalwood, anh đã suy nghĩ thật kỹ, anh muốn cô, hơn cả sự ham muốn về thể xác, anh cần cô trong cuộc đời anh. Mọi chuyện sau này cũng không có gì phức tạp, gia đình cô ở tại Rosewood và ba anh cũng vậy, có thể họ đã biết nhau, dùng cafe cùng nhau tại cửa hàng nhỏ của ba anh, hoặc có thể là họ ghét nhau, mà anh biết là không có.
Mọi chuyện thật hoàn hảo!
Tô Hạ Nhi mở cửa để anh vào nhà, cô đã mua thêm một đôi dép cỡ lớn cho nam giới, tất nhiên không phải là thỏ bông và cũng không phải là màu hồng. Cô nhìn anh thật lâu, rồi dùng hết sức để ôm anh. "Rất nhớ anh", cô thủ thỉ. Đông Phương Đằng ôm cô vào nhà và dùng chân đóng cửa, hai người lẳng lặng ôm nhau ngồi ở sô pha.
"Anh cũng nhớ em, nhớ phát điên lên được", anh vừa nói vừa siết chặt vòng ôm để cô áp sát vào anh hơn, anh muốn được cảm nhận hết tất cả thuộc về cô, tiếng tim đập, sự ấm áp và mùi vani.
"Tiểu Nhu đã ngủ rồi, sáng mai hai người hãy gặp khi ăn sáng nhé", Tô Hạ Nhi nói và đặt một nụ hôn lên môi anh, anh giữ chặt gáy cô và hôn sâu hơn nữa. Anh thở nặng nề và gục đầu vào hõm cổ cô, cô có mùi vị của ngọt ngào và cám dỗ, anh sẽ nghiện mất. Anh khẽ vươn đầu lưỡi lướt qua cổ cô và mỉm cười khi nghe cô bật ra tiếng rên nhẹ nhàng, anh biết cô cũng muốn anh nhiều như anh muốn cô vậy.
Đông Phương Đằng tiếp tục hôn cô, bàn tay rắn chắc trượt xuống đùi Tô Hạ Nhi, vén váy ngủ lên và bắt đầu xoa nắn ngực cô. Đôi thỏ ngọc được bao bọc bởi áo ngực ren mềm, xúc cảm mềm mại dưới tay anh làm anh vui thích, cô thở dốc khi anh vén áo ngực ra và chơi đùa với đầu vú.
Hai tay Tô Hạ Nhi lướt nhẹ khắp ngực anh, cảm nhận anh cương cứng và đỉnh vào hoa huyệt cô qua lớp quần lót. Anh rời khỏi môi cô và hôn khắp vành tai, hõm cổ, môi anh mút lấy đầu vú săn cứng của cô in hằn ra váy ngủ. Ngón tay thon dài men theo quần lót nhỏ xinh, anh tách hai đùi cô ra và chạm vào nơi cô ấm áp và ẩm ướt nhất.
"Ưm...", cô cong lưng dưới sự vuốt ve nhẹ nhàng, rồi áp sát vào vòm ngực rộng lớn của anh và mút lấy yết hầu. Cô cười vui thích khi nghe tiếng anh hừ nhẹ, vật to lớn dưới mông cô bỏng rát, cô di chuyển mông trên người anh và hôn anh trước khi tiếng gầm gừ kịp thoát ra.
"Em đừng đùa với lửa", anh nhìn sâu vào cô, giọng anh khàn đi vì dục vọng. Cô đặt lên môi anh một nụ hôn như một lời đáp lại "Hãy yêu em đi".
Truyện của tác giả Hạ Nhi được đăng duy nhất tại wattpad TacgiaHaNhi. Vui lòng không sao chép/chuyển ver dưới mọi hình thức.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro