Chương 6: Nếu anh ta cũng trọng sinh?
Edit: Tiểu Cầu Nhỏ
Thời điểm Cố Ninh Du tỉnh lại, trong phòng chỉ còn duy nhất một mình cô, vị trí bên cạnh chăn lạnh tanh, rất hiển nhiên là Bùi Tư Viễn đã đi lâu rồi.
Trong lòng Cố Ninh Du nhô lên cảm giác bản thân bị người ta ăn sạch sẽ xong sau đó vô tình vứt bỏ.
Đêm qua cô chỉ nói làm thêm một lần, nhưng mà Bùi Tư Viễn lại làm cô không biết bao nhiêu lần, anh như từ trước đến nay chưa làm qua, đè cô muốn một lần rồi lại một lần, lần đầu tiên cô phát hiện anh cũng nhiệt tình với chuyện chăn gối, tinh lực vẫn đạt số 1.
Không phải anh luôn không muốn làm tình với cô sao?
Bởi vì anh luôn chống đối cô, nhưng ngày hôm qua, cô có cầu xin anh buông tha bao nhiêu, thì anh cũng làm lơ, cuối cùng cô cứ bị anh đè dưới thân điên cuồng cắm.
Nhưng trên người nàng lại là sảng khoái, còn thay đổi một cái váy ngủ, nghĩ đến là Bùi Tư Viễn giúp nàng rửa sạch qua.
Ảo tưởng một chút Bùi Tư Viễn lạnh mặt cho nàng tắm rửa cảnh tượng, Cố Ninh Du cảm thấy có chút buồn cười.
Hắn cư nhiên sẽ nguyện ý làm loại chuyện này?
Cố Ninh Du thoải mái duỗi người, khi chuẩn bị đi xuống giường rửa mặt, cô thấy trên tủ đầu giường có đặt một hộp thuốc, phía dưới còn có một tờ giấy.
Trên tờ giấy trắng, Bùi Tư Viễn đặt bút rõ ràng dùng lực: “Công ty có việc, tôi đi trước, sau khi tỉnh rồi nhớ uống thuốc.”
Quả nhiên anh ta vẫn không quên, sáng sớm còn ra ngoài mua thuốc.
Nếu có lần sau thì nên mang bao đi, tuy rằng không mang bao sướng thật đó, nhưng uống thuốc vẫn rất có hại cho cơ thể.
Cố Ninh Du cầm hộp thuốc ở trong tay nhìn qua một vòng, lại trên dưới đảo một chút —— kỳ lạ, sao trên hộp thuốc ngoài ngày sản xuất và hạn sử dụng thì không có gì hết vậy, ngay cả tên thuốc cũng không có luôn? (Đây không phải thuốc tránh thai đây nha)
Cái này... Chẳng qua chỉ là một hộp thuốc tránh thai mà thôi. Không đến mức phải xé nhãn xuống hết chứ.
Cố Ninh Du nhìn hộp thuốc đang nằm gọn trong tay, trong lòng đột nhiên nảy lên một cảm giác khó tả —— Bùi Tư Viễn chắc không phải tìm mấy người bán thuốc dỏm rồi cho cô đâu ha?
Hoặc là nói đây căn bản không phải thuốc tránh thai, mà là thuốc độc gì đó?
Cố Ninh Du nghĩ nghĩ, cảm thấy Bùi Tư Viễn không phải người đê tiện như vậy, nếu muốn giải quyết nhanh thì chỉ cần thả thuốc vào nước rồi đưa cô uống là xong.
Ngay khi Cố Ninh Du rửa mặt xong chuẩn bị ra cửa ăn bữa sáng, thì điện thoại đặt ở một bên bỗng vang lên.
Là do cô bạn thân gọi đến.
Cố Ninh Du ấn nút đồng ý, giọng nói hấp tấp của Phó Dĩ Phỉ liền từ điện thoại truyền ra: “Cô tiểu thư của tớ, cuối cùng cậu cũng nhận điện thoại gọi! Có thể nói cho tớ biết bây giờ cậu ở đâu không?”
Cố Ninh Du không rõ nguyên do: “Tớ ở nhà a, làm sao vậy?”
“Cậu xem lại coi hôm nay là ngày mấy?” Phó Dĩ Phỉ quả thực bị cô chọc cho tức cười, “Đã qua ngày quốc khánh rồi, học cũng không đi, điện thoại cũng không nghe là sao a?”
... Đi học?
Cố Ninh Du sửng sốt, lúc này mới nhớ bản thân đã trọng sinh, giờ đang là sinh viên năm nhất a~, lại nhìn vào điện thoại, ngày 8 tháng 10.
Vừa nhìn xong giờ giấc, vậy mà đã 10 giờ!
“Phỉ Phỉ, bây giờ tớ vào còn kịp không vậy...?”
“10 giờ đi học, cậu thử nghĩ xem?” Phó Dĩ Phỉ tức giận mà hừ một tiếng, “Thôi kệ đi, giờ cậu nhanh đến đây, đợi lát nữa thừa dịp thời gian trống trà trộn vào, lúc giáo viên điểm danh tớ giúp cậu nói dối là oke.”
Cố Ninh Du vội vàng cười làm lành: “Phỉ Phỉ, cảm ơn cậu a.”
Tiếng chuông đầu tiên của tiết học đầu tiên vang lên, Cố Ninh Du lén lút từ cửa sau phòng học đi vào, ngồi xuống bên cạnh Phó Dĩ Phỉ.
Phó Dĩ Phỉ liếc xéo cô một cái: “Được rồi được rồi, cậu không có quên phòng mình ở đâu phải không?.”
“Phỉ Phỉ, tớ đã thảm đủ rồi, cậu có thể đừng đả thương tớ nữa không?” Cố Ninh Du bất đắc dĩ, lại cũng hiểu rõ Phó Dĩ Phỉ là thiệt tình mà quan tâm cô.
“Phỉ Phỉ, tớ hỏi cậu cái này...” Cố Ninh Du nhích người lại gần Phó Dĩ Phỉ, đè thấp giọng nói hỏi, “Nếu một người bên cậu đột nhiên thay đổi tính tình, thì cậu thấy nguyên nhân là do đâu?”
Tới dọc đường đi, Cố Ninh Du vẫn tự hỏi về đủ mọi phản ứng đêm qua của Bùi Tư Viễn, nghĩ như thế nào cũng không nghĩ ra, nếu nói cô trọng sinh rồi xảy ra hiệu ứng bươm bướm, kia cũng quá khoa trương, chẳng qua cô chỉ thay đổi chút lời nói, là có thể khiến anh biến hóa lớn như vậy sao?
Phó Dĩ Phỉ kỳ quái nhìn cô một cái: “Cậu đang nói đến phương diện kia hả?”
“Không, tất cả luôn... Cũng không thể nói là thay đổi tính tình, kiểu, vẫn là người đó, nhưng lời nói lẫn cử chỉ đều không giống mọi ngày... Nó cũng quá phức tạp, tớ cũng không biết nên hình dung như thế nào.”
“Cái này không thể quơ đũa cả nắm...” Phó Dĩ Phỉ suy tư một hồi, lại hỏi, “Người mà cậu nói tớ có quen không?”
Đúng là bị cậu đoán đúng rồi, người này cậu cũng quen đó.
Cố Ninh Du đâu thể nào đem tình hình thực tế nói ra, chỉ có thể hàm hồ nói: “Đương nhiên không phải... Là một nhân vật trong truyện, theo như tớ phân tích, anh ta hẳn là vai chính trong truyện.”
“Thì ra là truyện a.” Mỗi lần rảnh rỗi Phó Dĩ Phỉ cũng thích đọc truyện, nói tới cái này, cô ấy cũng nổi lên hứng thú, “Vậy có rất nhiều khả năng, ví dụ như bị linh hồn của người khác nhập vào chăng?”
“Không không không, không phải như này.” Cố Ninh Du lập tức phản đối, “ Là thể loại ngôn tình, sẽ không có tình tiết phức tạp thế đâu.”
Ngày hôm qua người kia tuyệt đối là Bùi Tư Viễn, không sai, về cơ bản thì vẫn là bộ dáng mà cô quen thuộc, nếu anh đổi thành người khác, cô chắc chắn sẽ nhận ra.
“Truyện ngôn tình? Vậy càng tốt! Nói không chừng anh ta có một người giống anh ta y chang, là kiểu anh em sinh đôi thất lạc nhiều năm ấy, chuyện kiểu này cũng hay thấy.”
“Không có nha, ba mẹ anh ta chỉ sinh duy nhất anh ta thôi.”
“Chẳng lẽ là bị bệnh tâm thần phân liệt, có hai nhân cách?”
“Chắc là không đâu? Không phát hiện anh ta có dấu hiệu của bệnh a.”
Bùi Tư Viễn khẳng định không có hai nhân cách, nhưng hắn đối đãi người khác cùng đối đãi Giang Dao là hai cái thái độ, như thế lời nói thật.
“Có thể tác giả kia cho nam chính trọng sinh?”
Trọng sinh?
Nếu Bùi Tư Viễn cũng trọng sinh?
Nghe được Phó Dĩ Phỉ nói như vậy, Cố Ninh Du phủ nhận nhanh hơn những lần trước: “Không có khả năng.”
Không, tuyệt đối không có khả năng, cô cảm thấy khả năng Bùi Tư Viễn có hai nhân cách còn lớn hơn khả năng trọng sinh, kiếp trước Bùi Tư Viễn đã sớm hận thấu xương cô rồi, ước gì có thể giết chết cô, nếu thật sự trọng sinh, sao có thể đối xử ôn hòa với cô được chứ?
Cố Ninh Du bổ sung thêm nói: “Nếu là trọng sinh... Thì không có khả năng, anh ta đã trải qua quá rất nhiều chuyện, nếu trọng sinh cũng không có khả năng dùng thái độ như vậy đối xử với người ta.”
Phó Dĩ Phỉ thấy thảo luận không mãi không ra kết quả, nhún vai: “Đó chính là do cậu không nhìn thấu được tính cách của anh ta, có thể tâm tư của anh ta thâm trầm, ý nghĩ trong lòng không giống với lời khi nói.”
Cố Ninh Du gật gật đầu: “Nghe cũng đúng.”
Trước kia Cố Ninh Du vẫn luôn cảm thấy chính mình đối Bùi Tư Viễn liền tính không thể nói rõ như lòng bàn tay, đối hắn tính cách cũng coi như là lý giải cái thất thất bát bát, nhưng trải qua ngày hôm qua kia vừa ra, nàng phát hiện chính mình vẫn là không đủ hiểu biết hắn.
Có lẽ, cô không hiểu một chút gì về anh.
Nhưng mặc kệ là như thế nào, chuyện Bùi Tư Viễn hận cô 100% là sự thật.
“Từ từ, truyện nãy giờ cậu nói là gì?” Trải qua một cuộc thảo luận như vậy, lòng hiếu kỳ của Phó Dĩ Phỉ hoàn toàn được khơi lên, “Cho tớ đọc nữa, Khi nào đọc xong tớ sẽ phân tích kết quả cho cậu nghe.”
A cái này... Cô không thể nói cho Phó Dĩ Phỉ biết thật ra chúng ta đều là nhân vật trong truyện được.
“Tác giả kia viết một nửa xong bỏ hố luôn rồi, tớ đọc không hiểu, cho nên mới muốn hỏi cậu, nếu không tớ đã biết rõ rồi.” Cố Ninh Du bỗng lóe lên, nghĩ ra một ý tưởng mới, “Phỉ Phỉ, cậu còn muốn đọc không?”
“A? Hố đang bỏ dở sao, xem một nửa rồi dừng khó chịu lắm.” Ánh mắt Phó Dĩ Phỉ nhìn về phía Cố Ninh Du mang lên vài phần đồng tình, “Hy vọng có một ngày tác giả viết ra cái kết, đến lúc đó cậu phải nhớ kể cho tớ à nha, nghe cậu hỏi xong tớ tò mò rồi đó.”
“Được a, đến lúc đó tớ nhất định sẽ nói cho cậu.”
Kết cục sao? Đương nhiên nam nữ chính sẽ có một tình yêu trọn vẹn, hạnh phúc sống vui vẻ bên nhau.
Cơ mà...
Cố Ninh Du không muốn cứ diễn theo kịch bản đã được viết sẵn, hy vọng lần này, một nữ phụ ác độc như cô có thể có được một kết cục tốt.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Tại đăng mấy bộ kia nữa nên đăng thiếu á. Nhấn sao đi nèeee
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro