Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[H] 41. Tử cung bị bắn đầy tinh dịch, ba gã đàn ông tranh giành tình cảm

Chương 41. Tử cung bị bắn đầy tinh dịch, người đẹp được Tống Minh Tễ bú cu, ba gã đàn ông tranh giành tình cảm

-

Chỉ một câu nói của người đẹp, gã đàn ông lập tức thất thủ.

Quy đầu to béo nhồi lút cán trong tử cung, Hứa Chu bị địt đến nỗi hai chân co giật, thét lên đau đớn, em cố gắng vùng vẫy, nhưng vòng eo mảnh khảnh từ đầu đến cuối vẫn bị đôi bàn tay to lớn của gã đàn ông kìm chặt tới độ không thể cựa quậy.

"A aaaa!A A A A a... Nóng- nóng quá... Nhiều quá rồi..."

Em điên cuồng vùng vẫy, nhưng sự chênh lệch về thể lực quá lớn. Hơn nữa, cơ thể em đã mệt lả, không ngừng run rẩy, mồ hôi nhiễu nhại đầm đìa.

"Ưm... Chồng ơi chồng ơi..."

Lúc này người đẹp chẳng khác gì một cái bồn chứa tinh dịch, bụng nhỏ co thắt liên hồi, hàng mi dài run rẩy, thậm chí con ngươi trợn ngược, đầu lưỡi thè ra, khuôn mặt nhỏ đỏ ửng, hơi thở dồn dập gấp gáp.

"Ha a... Aa..."

Mãi đến khi đã hoàn toàn trút hết đám con cháu vào lồn xinh của người đẹp, Tống Minh Tễ mới dần dần tỉnh táo lại. Đôi mắt đào hoa của y nhuốm màu đỏ rực, thần sắc mê man lẫn chút ngơ ngác nhìn người đẹp dưới thân đang khóc đến nghẹn thở. Sau một hồi lâu cứng đờ, y mới lặng lẽ bế em vào bên trong phòng tắm.

Cơ thể mềm mại của em đã quen với việc được mấy gã đàn ông chăm sóc, thế nên vừa vào bồn tắm là đã nằm im, uể oải tựa người vào trong, mặc cho gã đàn ông ôm em từ phía sau, vì em mà phục vụ.

Sau khi xong việc, Tống Minh Tễ cứ mãi không nói lời nào. Em mơ hồ cảm thấy có điều gì đó khác thường nhưng không muốn để tâm nữa. Em mệt mỏi quá, mi mắt díu hết cả lại, khóe lệ đỏ hoe.

Em thật sự trông rất thảm hại.

Đặc biệt là vùng thịt mềm đang không ngừng rỉ ra tinh đục nhờn nhợn trông càng thảm hại khôn tả.

Như người ta vẫn hay thường nói, dù cho vẻ bề ngoài có dịu dàng đến đâu, lên giường rồi thì gã đàn ông cũng là những con thú mất kiểm soát chỉ biết nắc cặc lung ta lung tung.

Thâm tâm em đã sớm vứt hết bốn gã đàn ông vào lãnh cung từ lâu lắm rồi, nhưng đêm nào em cũng phải chịu đựng bọn họ chịch đụ không ngưng nghỉ.

Khi nào mới có thể rời khỏi nơi này đây...

Tống Minh Tễ im lặng rửa sạch cơ thể cho người đẹp, đầu ngón tay y nhẹ len lỏi vào bé sò đang sưng tấy, sau đó nhẹ nhàng ra vào...

Ánh mắt đào hoa của y hơi ảm đạm, tựa như vô hồn nhìn chằm chằm vào một điểm, thật ra trong đầu y hiện giờ vẫn còn đang văng vẳng câu nói kia của người đẹp.

Môi y dường như lại cảm nhận được cảm giác ướt át ấy.

Tống Minh Tễ cảm thấy lạnh sống lưng.

Thật đáng sợ.

Như thể bị mê hoặc, đầu óc chìm sâu vào biển lớn, dưới tác động của gió bão, dễ dàng bị giọng nói lười biếng hững hờ của con yêu tinh nơi biển cả mê hoặc...

Thật muốn địt nát tử cung của em ấy, rồi dùng tinh dịch nóng hôi hổi bắn nát bụng nhỏ mềm mại kia, chịch em tới độ em chỉ có thể biết ôm bụng khóc lóc.

Đúng là một bé đĩ dâm tiện chuyên quyến rũ người khác!

Hứa Chu cảm thấy phần mông của mình lại bị chạm vào, trái tim em bắt đầu run rẩy, giọng khàn khàn yếu ớt: "Giáo sư, Chu Chu mệt mỏi quá..."

Không muốn làm nữa đâu, đúng là lũ đàn ông chó dâm dục.

Hứa Chu vẫn cứ luôn là như vậy, chỉ cần bản thân em được thoả mãn vui sướng là đủ, em mới chẳng thèm quan tâm đến chuyện người khác sống chết ra sao đâu, thế nhưng lúc này dù không muốn em cũng chỉ có thể bị mấy gã đàn ông to lớn khoẻ mạnh hơn mình đè xuống hãm hiếp.

Em cau mày bất mãn, nhưng phần gáy ướt át của em lại truyền đến cảm giác hơi ngứa ngáy nhè nhẹ, những nụ hôn mềm mại liên tiếp rơi xuống, hơi thở ấm nóng ở phía sau khiến eo người ta mềm nhũn.

Tống Minh Tễ khàn giọng thở dài, giọng nói khàn đặc như chứa đựng vô tận dục vọng: "Giúp tôi đi... Chu Chu."

Ngón tay đang chà đạp lồn nhỏ chậm rãi rút ra, bàn tay ấm áp của y nắm lấy dương vật nhỏ nhắn trắng ngần của em, vuốt ve chậm rãi, kỹ xảo cực kỳ chuyên nghiệp.

Hứa Chu ngẩng đầu nức nở, mái tóc đen mềm mại cọ vào hõm cổ y, gây ra cảm giác ngứa ngáy kỳ lạ.

Tống Minh Tễ cúi mắt nhìn đăm đăm vào phần thân thể nhạy cảm màu hồng trắng của em, vì sự vuốt ve mơn trớn của y mà nó đã ửng hồng lên. Y dùng đầu ngón tay xoa nhẹ, khẽ vuốt ve, khiến người đẹp không ngừng rên rỉ, thở dốc từng hơi, giọng nói mềm yếu e thẹn...

Bàn tay ẩm ướt nóng bỏng của y lại vuốt ve lên bầu ngực trắng mịn của em, ngón tay nắn bóp, kéo nhẹ đầu núm hồng nhạt, quầng vú nhạt màu bị giày vò đến đỏ ửng.

Điểm nhạy cảm bị người ta uy hiếp, toàn thân em nóng ran, chỉ biết nhíu mày nhắm mắt rên rỉ, cơ thể mềm mại vô thức quằn quại trong vòng tay gã đàn ông như một con rắn trắng nhỏ, uốn éo thân hình trong nước, dụ dỗ người ta đến xâm phạm.

"A... ha... Chồng ơi, ông xã bóp mạnh quá huhu..." Hứa Chu thở dốc, giọng nói của em liên tục run rẩy.

Phần bụng dưới của người đẹp run rẩy co thắt, cơ bụng trắng mềm căng cứng rồi lại thả lỏng. Em vốn nhạy cảm sẵn rồi, khỏi nói giờ phút này đã bị trêu đùa lên đến gần đỉnh điểm.

Nhưng vào lúc sắp cao trào, Tống Minh Tễ lại đột nhiên dừng động tác.

Em ngẩn người, chỉ cảm thấy có một cảm giác khó chịu không thể chịu đựng lập tức thay thế cơn sướng rơn mãnh liệt ban nãy. Em run rẩy mở to đôi mi mắt ướt át, cọ xát nhẹ trong vòng tay y, như một con mèo sũng nước đang nũng niu.

Em cũng không lên tiếng yêu cầu gã đàn ông tiếp tục, chỉ ngước lên nhìn y đăm đăm, khẽ rên rỉ mềm mại, giọng nói quyến rũ chết người.

Muốn lắm, nhưng không chịu chủ động nói ra, chỉ muốn người ta dỗ dành nựng nịu đoán ý mình thôi... Là ai đã nuông chiều em đến thế nhỉ.

Thật là... kiêu kỳ đến mức khiến người ta giận sôi gan.

Tống Minh Tễ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn ướt át đầy vẻ quyến rũ của người đẹp, y cúi đầu hôn lên trán em, "Chu Chu cũng giúp tôi một chút nhé, có được không?"

Hứa Chu lúc này mới hiểu ra ý y, trong lòng cảm thấy buồn cười hết biết.

Em nghiêng đầu hôn lên lòng bàn tay của gã đàn ông đang vuốt ve má mình, giọng điệu mềm mại pha chút e thẹn khiến người ta không khỏi muốn thương yêu, "Ông xã nhẹ nhàng với bé thôi nhé."

"Ừm."

Dừng lại một chút, Tống Minh Tễ hít sâu một hơi, lại bổ sung bằng chất giọng cực kỳ trầm thấp, "Ông xã sẽ nhẹ nhàng."

Hẳn bé đĩ chỉ thích cảm giác được người khác nâng niu yêu thương che chở trong lòng bàn tay.

Khóe môi y khẽ nhếch lên, đôi mắt thanh tao như ngọc nhuốm chút ý cười, ánh nước lấp lánh, thấm đẫm vài phần dục vọng u ám và quyến rũ kỳ lạ.

——Em muốn gì, y sẽ cho em cái đó.

Em đơn giản cứ như một đứa trẻ con vậy.

Hứa Chu chờ đợi Tống Minh Tễ tiếp tục, nhưng y đột nhiên thay đổi tư thế, vốn nước trong bồn tắm không sâu lắm, thế mà y lại trực tiếp xả hết nước đi.

Hứa Chu dựa lưng vào bồn tắm, em cảm thấy có hơi không vui vì không có đệm người để dựa vào, chẳng thoải mái tí nào cả.

Tống Minh Tễ lại quỳ gối ở trước mặt em, hai tay nắm lấy mắt cá chân trắng nõn của Hứa Chu, sau đó cúi người xuống, đặt chân em lên vai mình.

Đến nước này, dù có chậm hiểu đến mấy thì em cũng đã biết y định làm gì.

"Khoan, khoan đã... Tống Minh Tễ! Ah, ưm ah..."

Hứa Chu quên cả giả vờ, buột miệng gọi thẳng tên y, ngay lập tức, khoang miệng ướt át nóng bỏng nọ đã bao trùm lấy cây gậy nhỏ nhạy cảm của em!

Cơn sướng xộc tới tức thì khiến cặc nhỏ của Hứa Chu run rẩy, em trợn tròn mắt, toàn thân ửng hồng, giọng nói run rẩy, vừa hoảng hốt vừa đáng yêu vô cùng vô tận.

Chỉ mới liếm mút vài cái, y đã cảm nhận được người đẹp run rẩy bắn ra, khoang miệng của y tràn ngập mùi vị tanh nồng, y do dự vài giây, dưới ánh mắt ướt át đen láy của em, nuốt xuống.

Môi Hứa Chu run run, "Anh, anh..."

Em chưa kịp nói hết câu, y đã vươn tay kéo cổ em, thuận thế ngẩng đầu, hôn lên đôi môi đỏ mọng đầy đặn.

Đầu lưỡi xâm nhập, tư thế có phần mạnh bạo, nhưng em đã hoàn toàn quên mất việc phản kháng, chỉ khi nếm được mùi vị của chính mình trong miệng, em mới đỏ mặt rên rỉ, rồi cố gắng vùng vẫy nhẹ.

Môi lưỡi tách rời, từng sợi tơ bạc dính kết, môi em khẽ mấp máy, thở dốc không ngừng, cuối cùng dùng đôi mắt đen láy ướt át nhìn chằm chằm vào y, hồi lâu mới thốt được một câu: "Đắng."

Đôi mắt đào hoa hơi cong, y cười khẽ: "Thật sao? Tôi thì lại thấy khá ngọt đấy."

Hứa Chu mím chặt đôi môi sưng đỏ vì nụ hôn ban nãy, quay mặt đi không thèm nhìn y nữa —— cái đồ biến thái.

Hầu hạ người đẹp xong rồi, giờ đến lượt Tống Minh Tễ.

Thấy lồn nhỏ đã có hơi sưng đỏ, thoạt trông vô cùng đáng thương, môi hoa vẫn còn đang run rẩy không ngừng, y đưa ngón tay vào lỗ sau chặt khít của em, vừa kiên nhẫn khuếch trương, vừa cúi đầu ngậm lấy núm vú non hồng hào mút liếm nhè nhẹ, âm thanh ướt át không ngừng vang lên.

Hứa Chu bị gã đàn ông ôm vào lòng, đầu cặc hung tợn tì vào lỗ đít đã ướt mềm, bàn tay nắm chặt eo em dùng sức, y đột ngột đẩy hông, con dao thịt hung hăng đâm vào!

"Ah ah ah! Ha ah... nhẹ... ah ah! Chậm, chậm một chút!"

Em khóc lóc xin tha, dương vật vừa to vừa dài nóng đến đáng sợ, thân trụ không chút do dự từ từ đâm vào, ống thịt mềm mại bọc lấy, thành thạo co bóp quấn quýt, như chiếc miệng nhỏ tham lam khó khăn nuốt lấy cây gậy thịt đáng sợ.

Cho đến khi con cặc của gã đàn ông hoàn toàn vùi vào, hai bên thái dương của Tống Minh Tễ đã nổi gân xanh, mu bàn tay cũng gồng lên đầy gân guốc, yết hầu chuyển động mạnh mẽ, y thở một hơi sâu, toàn thân trở nên nóng rực.

Đã nhồi hết vào rồi...

Y vô thức vuốt ve dọc theo phía trên làn da trắng nõn trơn mịn. Bụng dưới trắng ngần vốn phẳng lì giờ đã bị con cu to của y đụ cho phình lên, trông cứ như đang mang thai vậy.

Em cảm nhận được áp lực bên trong lẫn bên ngoài bụng mình, cắn môi khẽ nấc nghẹn, "Đừng... Đừng sờ nữa mà..."

"Hửm, đau lắm sao?" Y khẽ hỏi, giọng nói đã hoàn toàn khàn đặc.

Em bị căng đau đến nỗi nói không nên lời, bờ vai mảnh mai run rẩy trong vòng tay nóng bỏng của gã đàn ông, nức nở gật đầu.

"Không sờ nữa, ông xã nhẹ nhàng thôi..."

Đuôi mắt gã đàn ông khẽ nhướng lên, y vui vẻ hôn lên gương mặt ướt đẫm của người đẹp, khóe môi thì thờ ơ nói những lời dỗ dành.

Chẳng bao lâu sau, từ trong phòng tắm lại vang ra những tiếng rên rỉ ngọt ngào đầy quyến rũ.

...

Mười ngày sau, cuối cùng Lê Thú cũng quay trở lại hòn đảo.

Hồi đầu gã còn nghĩ món quà này quá vô dụng, bản thân gã suốt ngày không ở trường quân sự thì cũng là ở trong quân đội, làm gì mà có thời gian đi nghỉ dưỡng ở đảo?

Giờ đây, nơi này lại đang giam giữ em người yêu bạc tình bạc nghĩa của gã.

Mấy ngày qua Hứa Chu chỉ ở cùng với Giang Hạc Giác và Tống Minh Tễ, đúng thật là quá hời cho hai thằng ngáo đó.

Gã bực bội cắn má trong, ngũ quan anh tuấn mang theo khí áp thấp như đang chất chứa một luồng u khí, khiến người ta không dám nhìn thẳng.

"Đã bao lâu rồi không gặp, thèm địt cái lồn của con đĩ nhỏ quá."

Mấy ngày kế tiếp gã nhất định phải "chịch" lại tất cả những lần mà gã không được "chịch" trong suốt mười ngày qua!

Tâm trạng vui vẻ hơn đôi phần, gã cầm "món quà" đã chuẩn bị cho Hứa Chu trong tay, nụ cười nơi khóe môi càng thêm sâu hơn nữa.

Lục Thanh Yến đến muộn hơn một bước, hai người lẽ ra có thể đi cùng nhau, nhưng vì trong lòng đều khó chịu với đối phương nên mới một trước một sau thế này.

Nhưng hai người gần như bước vào cửa cùng một lúc .

Thế nhưng trong phòng khách rộng rãi của penthouse lại không thấy bóng dáng người đẹp đâu.

Đuôi mày Lục Thanh Yến khẽ nhướng lên, mở khóa điện tử kiểm soát mắt cá chân em ra, định vị hiển thị vẫn còn đang trong nhà.

Lê Thú thấy vậy lên tiếng trước, giọng điệu uể oải: "Chu Chu trốn ở đâu rồi? Đã mười ngày không gặp chồng rồi đấy, không ra đón một chút à?"

Trong đầu gã vẫn nhớ vị trí hiển thị của định vị vừa nãy, biết em không có ở phòng khách mà đang trên phòng đọc sách tầng hai.

Dù gã không quen thuộc với căn biệt thự này, nhưng mấy năm trước chỉ nhìn thoáng qua bản vẽ một cái là đã nhớ như in đến tận bây giờ.

Lục Thanh Yến thì không lên lầu, anh chỉ điều chỉnh công tắc của khóa điện tử một chút, sau đó bắt đầu quan sát môi trường xung quanh, quan sát những thói quen sinh hoạt nhỏ nhặt thuộc về em.

Đồ ăn vặt đã bị ăn hết, thuốc bổ không động đến một cái nào, thức ăn trong tủ lạnh lại được người ta bổ sung, em vốn không biết nấu ăn, thời gian qua có người chăm sóc em rất tốt.

Ít nhất... sẽ không bị đói đến gầy.

Cùng lúc đó, Hứa Chu đang nằm sấp trên ghế sofa dựa vào Tống Minh Tễ, ngoan ngoãn cùng y xem bản vẽ thiết kế của một bộ linh kiện robot nào đó. Bỗng em cảm nhận được sự thay đổi của xích khóa điện tử ở mắt cá chân, giống như một chú mèo kinh sợ, em đột nhiên bật dậy!

"Anh cả, anh cả về rồi!"

Em lắp bắp hoảng loạn, run rẩy cài cúc áo lên đến tận cổ, xỏ vào đôi dép lê bị đạp lộn mặt, rồi mới vội vã chạy ra ngoài.

Trên lầu, Lê Thú đã đi đến phòng đọc sách, nhưng gã mới vừa chạm vào tay nắm cửa thì cánh cửa đã bị một lực kéo mạnh từ bên trong ra!!

Còn chưa kịp phản ứng thì một thân hình mềm mại đã lao vào lòng gã, ngay sau đó cổ gã bị Hứa Chu quàng lấy, người đẹp reo lên vui sướng: "Anh cả!"

Gã bị đụng phải đến nỗi phải lùi lại mấy bước, khi nhận ra người trong lòng là ai, gã còn chưa kịp vui mừng thì đã nghe thấy tiếng kêu "anh cả" kia rồi.

Con đĩ nhỏ này lại gọi lung tung ai thế?!

Gã tức đến bật cười, trực tiếp lôi người đẹp dính như kẹo mạch nha ra khỏi người mình, giọng điệu giận dữ: "Cưng xem kỹ lại coi tôi là ai!"

"Ư..."

Hứa Chu bị kéo ra ngẩn người mất một lúc, đến khi nhìn rõ mình vừa ôm ai thì sững sờ một hồi mới đổi cách gọi bằng giọng điệu mềm nhũn không kém: "Ông xã Lê Thú, anh kéo bé đau..."

Em nói nghe thật tội nghiệp, đôi mắt đen láy trong veo đượm vẻ ngây thơ đẫm lệ, như một chú mèo con bị dọa sợ vậy.

Gã thấy bộ dạng em nũng nịu dâm đãng như vậy, cơn giận lập tức biến mất, lòng dạ lại ngứa ngáy liên hồi.

Gã vươn tay kéo người đẹp vào lòng, bàn tay to lớn lập tức nắn bóp gò mông trắng nõn mềm mại mấy cái, những ngón tay thô ráp dễ dàng để lại vết đỏ trên làn da trắng mịn.

"Có nhớ ông xã không?"

Gã nhướng mày, ánh mắt hoang dại như thú săn mồi nhìn chằm chằm vào người đẹp, đôi bàn tay to lớn hư hỏng của gã lại tiếp tục sờ soạng khắp người em một cách râm rê.

Người đẹp miễn cưỡng gật đầu: "Nhớ mà, nhớ mà."

Vừa dứt lời, cảm nhận được ánh mắt của gã trở nên nguy hiểm hơn, người đẹp lại bất đắc dĩ ngẩng đầu, kiễng chân, đặt lên môi Lê Thú một nụ hôn thoáng qua như chuồn chuồn chạm nước.

Cùng lúc đó, người đẹp nhìn thấy anh trai ruột của mình chậm rãi xuất hiện phía sau Lê Thú.

Người đẹp: "..."

Dáng vẻ của gã đàn ông toát lên cảm giác lạnh lùng tột độ, trên người anh vẫn còn mặc bộ đồ chiến đấu màu đen bó sát, có thể thấy ngay khi có thời gian là anh đã vội vã chạy ngay đến đây.

Lục Thanh Yến nhìn chằm chằm vào em, đôi mắt sâu thẳm, giọng lạnh nhạt: "Chu Chu."

Người đẹp vừa chạm mắt với Lục Thanh Yến đã thấy mềm nhũn cả eo, toàn thân em run rẩy, giọng nói cũng trở nên mềm mại: "Anh ơi..."

Em vùng khỏi tay Lê Thú, tiến lên vài bước, chủ động ôm chặt lấy gã đàn ông, như một chú mèo ngoan ngoãn dụi dụi má vào người anh đầy âu yếm.

"Anh cả... Cục cưng nhớ anh lắm..."

Giọng nói của người đẹp vừa ngọt ngào vừa mềm mại, đôi mắt sáng long lanh, đuôi mắt hơi xếch lên, vẻ mặt ngây thơ trong sáng lại vô tội khiến người ta khó lòng cưỡng lại.

Lục Thanh Yến không đáp, chỉ mơ hồ nắm lấy eo thon mềm mại của em —— không gầy đi.

Đôi mắt màu xanh đen nhìn về phía Tống Minh Tễ đang ngồi trong thư phòng lặng lẽ quan sát bọn họ, giọng anh lạnh lùng cất lên như một con sư tử đực bị xâm phạm lãnh địa: "Các người đã làm rồi?"

Tống Minh Tễ thật sự quá thông minh xảo quyệt, Lê Thú và Giang Hạc Giác, một thằng trong não chỉ có chuyện yêu đường, một thằng khác thì trong não cũng chỉ có chuyện yêu đường (nhưng là phiên bản điên khùng pro Max), kẻ nào cũng không thể so được với con cáo già Tống Minh Tễ.

Đối diện với ánh mắt lạnh lẽo như dao cắt của Lục Thanh Yến, Tống Minh Tễ không né tránh, lại khẽ mỉm cười: "Chúng tôi vốn có thể làm mà, không phải sao?"

Lê Thú cười khẩy, đôi mắt âm u nhìn chằm chằm vào gương mặt tuấn tú thanh cao như ngọc của Tống Minh Tễ, nghiến răng nghiến lợi: "Không tiếp tục đóng vai người tốt giả tạo nữa à?"

Tống Minh Tễ mỉm cười: "Đó là chuyện hai bên tình nguyện."

Lời y nói không có gì sai, nhưng mũi dùi của hai người đều nhắm vào người đẹp.

Trong cuộc gọi video lúc ấy, họ đều đã thấy, chính người đẹp chủ động quyến rũ Tống Minh Tễ, đây là sự thật không thể chối cãi.

Nhưng người đẹp đâu biết rằng những hành động của mình lúc đó đều bị hai gã này nhìn thấy, em run rẩy dữ dội trong vòng tay người đàn ông, vẻ mặt vẫn ngây thơ đáng yêu, vô tội cực kỳ.

Người đẹp không dám mở miệng nói chuyện, chỉ rên rỉ ư ử ôm chặt lấy Lục Thanh Yến, cỡ nào cũng không chịu buông tay, bộ ngực mềm mại ép sát vào lồng ngực cứng rắn nóng bỏng của anh, âm thầm quyến rũ, thỉnh thoảng còn dùng hơi thở thơm ngát ấm áp thỏ thẻ gọi hai tiếng "anh cả" bên tai nữa.

Người đẹp vốn luôn rất sợ Lục Thanh Yến, nhưng bên cạnh anh lại là nơi em cảm thấy an tâm nhất.

Tuy mồm miệng của anh cay nghiệt, nhưng luôn thỏa mãn mọi yêu cầu của em, miễn là em không phạm lỗi, anh chính là người tốt với em nhất trên đời này.

Xứng với câu nói năm xưa của Hứa Chu, bốn chữ "người thân duy nhất".

Càng nghĩ người đẹp càng trở nên táo bạo, không nhịn được nuốt nước bọt, nhỏ giọng làm nũng: "Anh ơi, em đói quá."

Nói xong, đầu lưỡi mềm mại liếm liếm đôi môi, cái miệng nhỏ nhắn đỏ au căng mọng như trái cherry chín rục, thoạt trông vô cùng ngon miệng.

Lê Thú nhìn bộ dạng vừa gặp anh trai ruột là đã nứng tình của em, tức đến mức không chịu được.

"Đói à?"

Gã đàn ông cười khẩy, "Đúng lúc, tôi vừa mua cho cưng vài món đồ chơi nhỏ đây."




-

Chắc là spoil?

Nấm Kim Chi: Trời ơi sao mà càng về sau càng ngược anh cả dữ vậy? Anh cả làm gì tác giả hả? Đọc chương XXX mà đau lòng quá trời ơi, nhất là cái đoạn anh cả XXX xong GHG với XXX nói XXX với anh cả, rồi ngay cả XXX cũng XXX, anh cả XXX xong ảnh khóc tôi cũng khóc theo luôn quá tàn ác. Truyện H mà làm cái gì XXX vậy chèn ơi?

-

Nhớ vote cho tui :>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro