[H] 29. Người đẹp bị phá truynh lỗ sau
Chương 29. Người đẹp bị phá truynh lỗ sau, "chó cái nhỏ" bị thay phiên cưỡng hiếp
-
Hứa Chu không chịu nổi việc ái ân với cường độ cao như thế, vừa được bế ra khỏi phòng tắm là đã bắt đầu sốt, cả người mê man vì bệnh.
Biệt thự này là tài sản do Lê Thú đứng tên, là một ngôi nhà mới chưa từng có ai ở. Tuy có hộp y tế, nhưng bên trong chỉ có thuốc xịt trị thương bên ngoài, hoàn toàn không có thuốc hạ sốt.
Thiếu niên trần truồng nằm trên ghế sofa, Tống Minh Tễ vén những lọn tóc rối trước trán em rồi chạm nhẹ vào đó, "Chắc chắn là sốt rồi, cần phải uống thuốc."
Hứa Chu cảm nhận được một bàn tay ấm áp khô ráo đang vuốt ve nhẹ nhàng, em vô thức rên rỉ khẽ, má mềm nóng hổi cọ cọ vào lòng bàn tay gã đàn ông một cách ngoan ngoãn.
Như một chú mèo con không chút phòng bị, ngoan ngoãn làm vật cưng trong lòng bàn tay gã đàn ông, cầu xin sự thương xót.
Tống Minh Tễ khẽ cười, đôi mắt đào hoa long lanh cong lên, đầu ngón tay lại khẽ vờn những sợi tóc đen của người đẹp bé nhỏ, "Ngoan nào."
"Ở đây làm gì có thuốc."
Lê Thú thấy hai người tương tác, gã vươn cánh tay dài, trực tiếp ôm lấy cơ thể mềm mại nóng bỏng vào lòng mình, bóp nhẹ gò má tuyết trắng của người đẹp đã ửng hồng vì sốt, đầu ngón tay thô ráp xoa nắn, ép đôi môi đầy đặn quyến rũ kia hơi chu lên, trông ngon lành như thạch vậy.
Bé đĩ thõa xinh đẹp.
Tống Minh Tễ không nói gì, y chỉ nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay mình với vẻ mặt khó đoán, khóe môi vẫn nhếch lên.
Giang Hạc Giác nhíu mày, đôi mắt lạnh lùng vẫn chứa đầy vẻ u ám, "Thuốc thông thường cũng không có sao?"
Lê Thú cất giọng chế giễu: "Tôi đã bao nhiêu năm rồi không nghe đến triệu chứng nhỏ như sốt đấy, trừ phi nhà có trẻ con, chứ ai bình thường mà mua thuốc cảm sốt chứ?"
"Ngay cả khi mua thuốc thì cũng chỉ có thể mua thuốc cảm trẻ em cho Chu Chu thôi."
Hứa Chu không nói nên lời, em co rúm thân hình mảnh khảnh, đôi môi đỏ mọng khẽ mấp máy, hàng mi dài rũ xuống run rẩy, ánh nước long lanh, đuôi mắt còn vương dấu vết.
Em xuất thân từ hành tinh rác, có thể chất của hạng người thấp kém, cực kỳ yếu ớt và dễ mắc bệnh.
Hoàn toàn khác với những thiếu gia công tử có mã gen thượng đẳng này đây, có lẽ ngoại trừ thời thơ ấu, cả đời bọn họ cũng sẽ không bao giờ bị cảm sốt.
Trong lòng em càng thêm bực bội, nghe Lê Thú nói chuyện càng thấy khó chịu, em liền quay đầu đi, không chịu để gã bóp mặt mình nữa.
Lê Thú cảm thấy em cựa quậy lật người, liền kéo cánh tay em, dễ dàng xoay em trở lại, "Lại làm sao nữa đây? Chưa từng thấy ai đỏng đảnh hơn em đấy!"
Hứa Chu rên khẽ, sống mũi em ửng hồng, nhắm chặt mắt lại, không muốn nhìn ai cả.
Chuyện tồi tệ nhất cuối cùng cũng xảy ra.
Em có lẽ đã bỏ lỡ kỳ thi cuối kỳ, nhưng học viện vẫn chưa liên lạc, có lẽ là Lục Thanh Yến đã giúp em xin nghỉ, hoặc là làm một loại đơn xin phép nào đó.
Dù sao em cũng đã biến mất một cách âm thầm.
Nhà họ Lục sẽ không quan tâm đến tung tích của em, còn bên phía trường học thì chỉ cần có Lục Thanh Yến - gã anh ruột này ra mặt, sẽ càng không ai dám nghi ngờ vị thiếu tướng trẻ tuổi, tài năng - Lục Thanh Yến nói dối cả.
Vì vậy, trong hai tháng nghỉ hè sắp tới, em chỉ có thể ở lại nơi này, bị bốn gã đàn ông luân phiên cưỡng hiếp, làm cho ổ bụng rách nát, không thể trốn thoát được.
Trái tim Hứa Chu tràn ngập sự tuyệt vọng, em như một con cá mắc cạn trên bãi biển, dưới ánh nắng gay gắt lại không thể quay về với nước, cuối cùng chỉ có thể thoi thóp chờ đợi...
"Lại khóc gì nữa đây?"
Lê Thú thực sự cảm thấy mình đã bị Hứa Chu đùa bỡn đến ngáo luôn rồi, tới tầm này rồi mà gã vẫn thấy bé điếm chơi đùa với tình cảm của gã thật sự đáng thương hết sức.
Gã đàn ông bực bội thở hắt ra, thô bạo ôm Hứa Chu lên, giọng cộc cằn khó chịu: "Sợ bệnh à? Vậy thì làm một trận, đổ mồ hôi là khỏe thôi."
Hứa Chu tức giận đến mức khóc thành tiếng, "Anh... anh ơi!"
"Em ấy bị thương rồi, để em ấy nghỉ ngơi một thời gian đi." Lục Thanh Yến mặc áo khoác vào, khi rời đi liếc nhìn mọi người như cảnh cáo, rồi ra khỏi biệt thự.
Đây là một hòn đảo tư nhân, chỉ có thể đi lại bằng phi cơ, nhưng Hứa Chu không có quyền sử dụng bất kỳ phi cơ nào trên đảo, vì vậy em thực sự đã bị giam cầm ở đây.
Tất nhiên, nếu Hứa Chu có thể bơi hơn trăm cây số bằng tay không, thì cũng không phải là không thể quay về.
"Đừng nhìn nữa,"
Lê Thú đưa tay xoay mặt người đẹp lại: "Anh cưng đi mua thuốc cho cưng rồi."
Nơi này đã nằm ngoài phạm vi và khoảng cách mà hầu hết các dịch vụ chuyển phát nhanh có thể giao hàng đến. So với việc chờ đợi giao hàng, tự đi mua sẽ tiết kiệm thời gian hơn.
"Anh ta thực sự yêu em nhỉ..." Gã đàn ông nắm chặt chiếc cằm trắng nõn tinh xảo của thiếu niên, giọng trầm xuống, hệt như đang nghiến răng ken két.
"Tôi cứ tưởng em sống không ra người ở nhà họ Lục, nào ngờ hai bên đã quấn quýt với nhau trên giường từ lâu rồi!"
Hứa Chu bị ánh mắt hung dữ như sư tử săn mồi của gã đàn ông nhìn chằm chằm đến nỗi da đầu tê dại, thân hình mảnh khảnh của em không kiểm soát được mà run rẩy, nhưng lại như bị rút hết xương cốt, ngoan ngoãn cuộn tròn trong lòng gã.
Người đẹp có khung xương rất nhỏ, nhìn tuy gầy nhưng ôm vào lòng lại mềm mại đến chết người. Thêm vào đó, hiện giờ thân nhiệt em hơi cao, làn da trắng ngọc ửng hồng vì sốt, khóe môi đuôi mắt đều nhuốm sắc hồng mê hoặc, cả người vừa mềm vừa yêu kiều, dáng vẻ ngoan ngoãn vô cùng.
Nhưng ai có mặt ở đây cũng đều biết, bộ dạng này có thể mê hoặc lòng người đến cỡ nào.
Lê Thú không hề động lòng, gã giơ tay tát mạnh một cái lên gò mông trắng nõn của Hứa Chu. Làn da trắng mịn rung động, lập tức nổi lên vệt màu hồng nhạt. Hứa Chu co rúm lại, khẽ rên rỉ, mắt đỏ hoe lắc đầu: "Đừng, đừng đánh em..."
"Đệch mẹ, ông đây chỉ đùa tí thôi mà cưng nói như thể ông đây bạo hành cưng không bằng!" Lê Thú nghe vậy, bàn tay to lớn nắm lấy cặp vú xinh mềm mại trước ngực mỹ nhân, bóp mạnh. Hứa Chu đau đến mức kêu lên, giọng khàn đặc nhưng lại dụ hoặc hết biết.
Cây gậy của Lê Thú vốn đã cứng ngắc, giờ càng căng phồng đến độ như sắp nổ tung!
Bàn tay nhỏ bé trắng nõn mềm mại tựa như kem tan chảy, mịn màng tới mức dường như có thể hòa tan trong lòng bàn tay thô ráp nóng bỏng, rồi từ đầu vú đỏ au ửng hồng như có thể vắt ra vài giọt sữa.
"Đừng, đừng mà... Nhẹ thôi, ngực em đau quá..." Hứa Chu khịt mũi, giọng nũng nịu mềm mại, âm cuối khàn đặc nghe như đang làm nũng, quyến rũ đến cùng cực.
"Đồ dâm đãng."
Lê Thú chửi một câu, rồi trực tiếp bế thốc người đẹp lên, đi thẳng về phía một căn phòng khác.
Tống Minh Tễ không ngăn cản, Giang Hạc Giác tất nhiên cũng không can thiệp, dù sao đây cũng là điều mà con điếm nhỏ phải chịu, đáng đời em.
Trên đường đi, Lê Thú vừa bước vừa dùng dương vật nóng bỏng cọ xát vào cái bụng trắng mềm của người đẹp, "Nhịn không nổi nữa rồi, để chồng địt cưng một phát nhé."
Nói xong, gã hôn mạnh lên đôi môi quyến rũ của người đẹp.
Hứa Chu còn chưa kịp phản ứng, Lê Thú đã đá tung cửa phòng, trực tiếp ném em lên giường!
"Ưm ah..."
Em bị ném đến choáng váng, cơ thể vốn đã còn lưu lại cảm giác khó chịu từ những cú thúc mạnh bạo trước đó, giờ đây lại càng không nhịn được mà rên rỉ, "Đừng, đừng mà... Em, em bị thương rồi, đau lắm..."
Lê Thú khẽ nhếch mép, gã nhanh chóng cởi bỏ quần áo, để lộ ra cây gậy thịt to lớn cương cứng, đầu dương vật đã tiết ra một ít chất nhờn tanh nồng. Gã xoa nắn vài cái rồi hỏi: "Đừng giả vờ nữa, dưới đó em không phải có hai cái lỗ sao?"
Lê Thú vốn có thân hình cao lớn, bình thường đã toát ra vẻ không dễ gì đụng đến. Giờ đây gã trực tiếp phô bày cơ thể cường tráng, lại còn thô lỗ xoa nắn "cậu nhỏ" của mình, tạo nên cú sốc thị giác đến đáng sợ.
Lồng ngực Hứa Chu run rẩy dữ dội, nhưng em hiểu rằng mình không thể tránh né, chỉ có thể nhìn gã với ánh mắt đáng thương.
"Giả vờ đáng thương với tôi vô dụng thôi, em biết mà." Lê Thú nhìn gương mặt trắng trẻo yêu kiều của người đẹp, đường nét lông mày và đôi mắt thuần khiết biết bao, đầy vẻ mê hoặc lòng người.
Gã cười lên, nụ cười râm rê hết sức: "Dù sao tôi cũng chỉ là một thằng thô lỗ, không biết thương hoa tiếc ngọc gì đâu, chỉ thích nhìn cưng khóc thôi."
Hứa Chu run rẩy dữ dội hơn.
"Ngoan nào."
Nói xong, Lê Thú lấy ra chai gel bôi trơn vừa thó được, gã trực tiếp lật người Hứa Chu lại, chất lỏng lạnh buốt chảy xuống theo khe mông căng tròn của người đẹp, khiến em sợ hãi run lên bần bật.
"Tưởng là không cần dùng đến, vì cái lồn dâm đãng của em ra nhiều nước đến thế cơ mà, không ngờ cuối cùng vẫn phải sử dụng nó."
Hứa Chu muốn vùng vẫy, nhưng cơ thể em không còn chút sức lực nào, em thở gấp yếu ớt khóc vài tiếng, chỉ có thể để mặc ngón tay thô ráp to dài của gã đàn ông, dưới sự trợ giúp của gel bôi trơn, từ từ tách mở cửa hậu non nớt của mình.
"A!"
"Thả lỏng ra."
Ngón tay Lê Thú vừa đưa vào, thịt mềm đã siết chặt lấy, như thể đang cực kỳ chống cự kẻ xâm nhập. Thế nhưng bên trong lại ướt át trơn mịn, rõ ràng đang thèm khát bị đụ.
Quan trọng hơn, bên trong vừa mềm vừa nóng, vừa đưa vào thịt non đã tự động ùa tới bọc lấy ngón tay gã, khiến gã sướng đến tê dại cả da đầu.
"Nghe nói làm với người bị sốt sẽ phê hơn nữa nhỉ." Lê Thú hứng thú hẳn lên.
Ngón tay gã đàn ông ra vào vài cái trong đường hầm ướt át nóng bỏng, nhưng Hứa Chu vẫn luôn căng cứng cơ thể, run rẩy khóc lóc van xin.
Lê Thú chậc một tiếng "Khó chiều quá", gã trực tiếp ôm người đẹp vào lòng, một tay tách mở đóa hoa xinh xắn như chiếc bánh bao hồng hào, vuốt ve rồi lại đi chọc ghẹo cái hột le to béo đỏ au đã sưng phồng lên.
"Ưm... Đừng, đừng mà... Ngứa quá..."
Khoảnh khắc âm vật bị gã đàn ông nắn bóp, toàn thân Hứa Chu mềm nhũn ra, em run rẩy dùng đôi bàn tay nhỏ trắng muốt muốn đẩy tay gã đàn ông ra, nhưng rốt cuộc lại bị gã nắm chặt cổ tay lại!
Lê Thú cười nắm lấy tay người đẹp, véo lấy đầu ngón tay mảnh mai ấn xuống cơ thể em, cười nói: "Em tự sờ đi, sờ xem cái hột le dâm đãng của em sưng lên cỡ nào."
"Ah!"
Toàn thân Hứa Chu run lên bần bật. Khi ngón tay em chạm vào cái nút thịt sưng phồng ấy, em xấu hổ đến đỏ bừng cả mắt. Nhưng bàn tay to khỏe của gã đàn ông vẫn nắm chặt tay em, ép buộc em tự chà xát le mình.
Trong lúc đó, Lê Thú cũng nhân lúc người đẹp không để ý, dùng ngón tay nong rộng lỗ sau của người đẹp.
"Anh buông ra đi... Buông ra! Lê Thú, anh là biến thái à... Hu hu hu..."
Tệ hơn nữa là Hứa Chu cảm thấy kích thích và khoái cảm vô tận, gương mặt xinh đẹp lập tức đỏ bừng lên.
Cơ thể vốn đã nóng bỏng giờ càng nóng hơn, tâm trí em dần trở nên mơ hồ. Tấm lưng mảnh khảnh tựa vào lồng ngực gã đàn ông, vô thức rên rỉ.
Người đẹp rên la bất lực, giọng khàn đặc, ngọt ngào pha lẫn tiếng khóc: "Đừng, đừng nữa... Chậm thôi... A a, ngứa quá! Tê quá..."
Trong cơn mê man, cơ thể người đẹp run rẩy co giật, nước lồn tanh ngọt tuôn ra từ đóa hoa sưng đỏ, thấm ướt ga giường, loang ra biến thành một mảng tối màu trên khăn trải giường.
Thịt non mấp máy, đóa hoa xinh xắn quyến rũ đến chết người lúc này ướt át mở ra khép lại, như một chiếc miệng nhỏ mời gọi xâm nhập.
Đúng là thèm đụ.
"Cái lồn dâm đãng nước nhiều thật đấy."
Lê Thú bật cười, ngón tay lưu luyến cào nhẹ vài cái bên ngoài mép lồn sưng đỏ. Hai ngón tay gã đã cắm vào lỗ hậu ra vào, rồi gã đưa thêm ngón thứ ba vào.
"Đau quá, căng quá... Đừng nhét ngón tay nữa... Không, anh ơi, đừng mà..."
Hứa Chu như bừng tỉnh, lập tức vùng vẫy khóc nấc.
Eo thon mềm mại uốn éo như con rắn nước, cơ thể cọ xát lung tung trên người gã đàn ông. Đôi gò bồng đào trắng mịn thỉnh thoảng cọ qua cọ lại trên người Lê Thú, khêu gợi đến phát điên.
"Đừng cọ nữa, cọ nữa đụ nát đít cưng bây giờ!"
Lê Thú giơ tay tát mạnh lên cặp mông tròn xinh như đào tiên của người đẹp, bàn tay to lớn của gã xoa nắn cực kỳ mạnh mẽ. "Khó chiều thật, mở rộng cho em mà em còn lắc lư cái eo quyến rũ người ta, muốn rách đít à?"
"Không, không có... hu hu hu... Chu Chu không có..."
Hứa Chu sợ hãi run rẩy toàn thân, đôi tay mảnh khảnh vô thức ôm lấy cổ gã đàn ông. Gương mặt trắng nõn áp vào hõm cổ Lê Thú, thở hổn hển nức nở yếu ớt, hơi thở em nóng hổi, lại thêm cơ thể mềm mại thơm ngát.
Dễ thương chết đi được.
Lê Thú càng cứng hơn, ngón tay gã mạnh bạo ra vào vài cái trong ống thịt mềm nơi cửa hậu rồi rút ra. Theo đó còn kéo theo chút dịch nhờn ướt át, thịt non hồng hào co giật thắt lại, Hứa Chu thở dốc dữ dội, mắt ngấn lệ mờ mịt.
"Chó cái nhỏ, cả hai lỗ đều chảy nước, em không phải đang thèm đụ thì là gì?"
Lê Thú đè người đẹp đã mềm nhũn xuống dưới thân, tách rộng đôi chân trắng nõn mảnh mai của người đẹp áp thẳng lên vai.
Nửa thân dưới của Hứa Chu hoàn toàn phơi bày, lồn nhỏ ướt át vô thức mấp máy, đầu khấc dương vật to lớn nóng bỏng lại áp sát vào cửa hậu đang co rúm.
"Đồ dâm đãng." Lê Thú chửi thề.
Chính là cái đồ dâm đãng này, bên ngoài giả vờ trong sáng vô tội, sau lưng lại trơ trẽn quyến rũ mấy chục gã đàn ông.
Nghĩ đến đây, Lê Thú nổi trận lôi đình.
"Đệch cụ, tôi còn nói với mẹ tôi là tôi đã tìm được tình yêu đích thực."
"Cưng đúng là giỏi lắm, bây giờ mới cho tôi biết là tôi bị cắm sừng!"
Chưa hết!
Đầu vú hồng nhạt bị véo nắn, xoa bóp kéo giật, màu sắc bị chà đạp đến đỏ ửng, sưng mọng nhô lên. Hứa Chu khóc thút thít yếu ớt, nước mắt thấm ướt gương mặt xinh đẹp trong trẻo.
Lê Thú thấy em khóc lại càng tức giận, tất nhiên cơn giận này đều dồn hết vào cặc gã.
Hứa Chu cảm nhận được cây gậy thịt khủng khiếp kia sắp đâm vào lỗ hậu của mình, em sợ hãi lắc đầu lia lịa, nước mắt lưng tròng, lập tức cầu xin tha thứ: "Đừng mà, anh ơi, anh đừng đâm em, em dùng miệng được không... hu hu hu, đừng mà... em sợ lắm..."
Nỗi đau khi Giang Hạc Giác phá thân đã để lại cho em một vết thương tâm lý không thể phai mờ, lúc đó em bị xé toạc một cách thô bạo, bị đụ đến gần như không thở nổi, bụng như sắp bị đâm thủng...
Nghe vậy, Lê Thú tất nhiên không vui, "Làm phía sau đã là nhân nhượng lắm rồi, em không có quyền thương lượng đâu."
Gã không còn quan tâm đến tiếng khóc và van xin của người đẹp nữa. Đầu khấc hướng vào lỗ nhỏ mềm mại, phấn khích đến run rẩy. Mạch máu trên thân dương vật nổi phồng lên, gã hạ eo xuống, không chút thương tiếc mà đâm mạnh vào!
"Aaaaa--!!"
Hứa Chu mắt trợn tròn, miệng há hốc run rẩy kêu thét thảm thiết, giọng khàn đặc: "Ư... đau quá... em đau... a... a... hu hu..."
Lê Thú vốn hung bạo, dù khi đưa đầu cặc vào gặp phải sức cản cũng không dừng lại ngay, mà cứ thế hung hăng đâm sâu vào, dương vật nóng bỏng khao khát được bọc chặt bởi nơi sâu thẳm mềm mại kia.
Cảm giác như bị nhét cả cánh tay vào hậu môn, đồng tử Hứa Chu run rẩy, từ cổ họng phát ra tiếng rên rỉ đứt quãng khàn đặc.
Quá kinh khủng rồi... thật đáng sợ...
Đôi chân trắng mảnh mai của người đẹp run rẩy đạp loạn xạ, chẳng mấy chốc đã mềm nhũn ra, những ngón chân trắng nõn cuộn chặt như cánh hoa sen!
"Chặt quá..."
Lê Thú ngửa đầu thở dài, mới vào được cái đầu thôi, gã nghi ngờ bé đĩ dâm đãng này cố tình, rõ ràng là đã chuẩn bị kỹ càng, vậy mà khi đút hàng vào, dương vật gã lại cứ như sắp bị kẹp đứt đến nơi.
"Thả lỏng nào."
Tiếng rên rỉ của Hứa Chu ngày càng yếu ớt, hơi thở em trở nên vô cùng khó khăn, cơ thể không kiểm soát được mà co giật, đường ống thịt chật hẹp mềm mại khó nhọc nuốt vào, gấp gáp tiết ra chất dịch nhớp nháp...
Lê Thú chỉ cảm thấy những thớ thịt mềm mại bên trong đã bắt đầu mút nuốt một cách vụng về, mềm mại ướt át, bọc lấy cây gậy khủng khiếp to lớn kia của gã, vách thịt run rẩy liên tục vì nhiệt độ nóng bỏng của nó, lại cẩn thận siết chặt lấy mà mút lấy, ngoan ngoãn vô cùng.
Nghe tiếng khóc than khàn đặc run rẩy của người đẹp, hơi thở em dồn dập, thật thảm thương, lại vừa dâm đãng quyến rũ, ngọt ngào mê hoặc quá đỗi.
Hứa Chu nằm ngửa trên giường, ánh mắt em trống rỗng, môi hé mở thở hổn hển khó nhọc, bụng dưới trắng nõn đã dần dần phồng lên theo sự xâm nhập của cự vật.
"Ư... a a, bụng, bụng căng quá... hu hu, em, em sắp bị làm hỏng rồi... chồng ơi, anh ơi hu hu..."
Độ cong này, rơi vào mắt Lê Thú, đáng yêu chết đi được.
"Chồng đây, ngoan nào." Lê Thú cúi đầu hôn nhẹ lên đuôi mắt đỏ hồng của người đẹp.
Gậy thịt nóng bỏng lại cọ qua tuyến tiền liệt nhạy cảm trong hậu môn, Hứa Chu không kiểm soát được mà phát ra một tiếng rên rỉ yếu ớt, Lê Thú như được cổ vũ, gã muốn ra vào thật nhanh, nhưng phát hiện ra không thực tế lắm.
"Địt mẹ."
Quá chặt rồi, nếu mình thật sự đâm mạnh, cái lỗ này chắc chắn sẽ rách toạc mất.
Lê Thú một tay bóp chặt bầu ngực mềm mại nóng bỏng của người đẹp, đầu vú đỏ hồng bị chơi đùa đến cương cứng, bầu ngực mềm mại run rẩy tạo nên những gợn sóng đáng yêu, Hứa Chu nghẹn ngào rên rỉ, em thả lỏng đôi chút, Lê Thú liền ưỡn hông đâm vào một phần.
Đầu ngón tay thô ráp liên tục vuốt ve bóp nắn đồi vú trắng hồng như bánh bao, đầu ngón tay luồn vào khe thịt, lại liên tục cọ xát âm vật nhạy cảm khiến Hứa Chu co giật run rẩy, rên rỉ mất kiểm soát.
"Ngứa quá... đau quá, căng, căng quá... đừng đâm nữa... em sắp hỏng mất rồi... a a, ư..."
Cột thịt cọ mạnh qua điểm nhạy cảm, Hứa Chu như con cá mất nước, eo thon nhỏ đột nhiên bật lên khỏi giường, người đẹp như sụp đổ phát ra một tiếng kêu thảm yếu ớt, bụng hoàn toàn phồng lên.
"Vào hết rồi..."
Lê Thú thở ra một hơi sâu, cái lỗ nhỏ chặt chẽ siết chặt hút lấy dương vật nóng bỏng to lớn, mút liếm từng chỗ, kích thích đến mức gã đàn ông tê dại da đầu.
Lê Thú cúi đầu, ánh mắt rơi xuống chỗ kết hợp hoàn toàn của hai người, trong mắt lộ ra ánh sáng thỏa mãn, giọng nói gã khàn đặc.
"Vợ ngoan quá."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro