💚 Chương 33 - 2: Leo núi (hơi H)
𝐄𝐝𝐢𝐭𝐨𝐫: 𝐒𝐎 𝐘𝐔𝐔
Cuối cùng, Tần Niệm không lay chuyển được Tần Huyên, cũng chỉ có thể để hắn đi cùng.
Cô cùng Từ Gia đã quyết định tập hợp nhau tại dưới chân núi, lúc Tần Niệm tới nơi, thì ở đó đã có mấy cô gái đang đứng chờ đợi.
Mọi người đều ăn mặc trang phục hằng ngày, Tần Niệm cũng mặc chiếc váy hai dây mà mẹ Tần mới mua cho cô, nhưng lại sợ phơi nắng nên còn khoác thêm một chiếc áo tơ lụa dài tay màu trắng bên ngoài.
Cô cùng Tần Huyên đi cạnh nhau, hai anh em đều có dáng cao xem xem nhau, từ xa nhìn vào cực giống một đôi tình nhân đang đi hẹn hò.
Chờ hai người đến gần, Từ Gia mới nhận ra là cô, kinh ngạc mà kêu một tiếng: "Tần Niệm?"
Mấy cô gái kia cũng không nghĩ đến Tần Niệm sẽ mang theo anh trai tới, danh tiếng của Tần Huyên ở trường vang xa như sấm bên tai, có thể được tiếp xúc gần gũi với một soái ca mà còn lại là học bá nổi tiếng như vậy, các cô gái còn chưa mở miệng nhưng mặt thì đều đã đỏ rực.
Đoàn người liền chậm rãi đi về phía khu vực cắm trại ở dưới chân núi.
Thời tiết lúc này thật nóng nực, nhưng khi đi dưới những tán cây lại ngoài ý muốn mà mát mẻ, còn có thêm những cơn gió thổi phất trên da, mát rười rượi.
Tần Niệm ngay từ đầu vẫn luôn cùng đi với nhóm Từ Gia, Tần Huyên xách đồ đạc đi theo phía sau cô.
Mấy cô gái vừa đi vừa nói chuyện ríu rít, còn sẽ ngẫu nhiên dừng lại chụp ảnh, có thể là do trời nóng nên khi tới khu vực cắm trại cũng không có nhiều người ở đó, một đường đi vào bên trong mới ngẫu nhiên thấy thêm vài nhóm người.
Đi một hồi rồi Tần Niệm cảm thấy anh trai đang đi một mình có chút đáng thương, liền cùng Từ Gia nói một tiếng, chính mình sẽ đi cùng anh trai.
Tần Huyên nhướng mày, thần sắc có chút đắc ý, chờ em gái đi lại gần phía hắn, mới nói: "Chịu để ý tới anh rồi à?"
Tần Niệm nhỏ giọng oán giận, "Có anh ở đây, mọi người đều không được tự nhiên."
"Phải không? Anh thì lại thấy các em ấy đều rất cao hứng đó chứ."
Hắn phát hiện vài cô gái lén nhìn hắn với ánh mắt thẹn thùng.
Tần Niệm: "......"
Vừa đi vừa nói, thoắt cái hai người đã cách khá xa với mọi người, rốt cuộc đi đến một cái ngã rẽ, nhóm của Từ Gia muốn đi du hồ, còn lại Tần Huyên thì muốn đi leo núi, Tần Niệm do dự, vẫn là Từ Gia quyết định, đoàn người chia làm hai đường, các cô cùng nhau đi du hồ, còn Tần Niệm cùng anh trai đi leo núi, 4 rưỡi chiều thì tập hợp tại bãi cắm trại ở dưới đây để mở tiệc nướng BBQ.
Vì thế, Tần Niệm đã bị anh trai lôi đi.
Núi rừng ở đây không cao lắm, còn có bậc thang uốn lượn để mọi người có thể thuận tiện lên xuống, nhưng Tần Huyên càng muốn tìm lối tắt, mang theo em gái chọn đi đường nhỏ để đi lên.
"Em đang mặc váy nên đi đường này có thể bất tiện quá không?" Tần Niệm lo lắng mà hỏi.
"Sẽ không sao, núi này cũng không có cao lắm đâu." Tần Huyên nói.
Núi rừng rậm rạp, yên tĩnh không tiếng động, ngẫu nhiên có vài tiếng chim hót, nghe tới rất là vui tai, thỉnh thoảng còn có vài cơn gió nhẹ thổi tới, mang theo khí lạnh cùng hương thơm của cây cỏ.
"Thật thoải mái." Tần Niệm cảm khái, gió trong tự nhiên thoải mái hơn nhiều so với gió của điều hòa nha.
Bất quá leo núi một hồi, Tần Niệm liền mệt mỏi, dựa vào một thân cây thở gấp.
Tần Huyên chỉ có thể tìm một cục đá lớn ở xung quanh, lại đem hộp cơm ở trong cặp sách lấy ra, rồi lấy thêm tấm thảm bạt trải ra dưới đất, mới ý bảo Tần Niệm đi lên ngồi, "Vậy thôi không leo lên thêm nữa, liền ở chỗ này nghỉ ngơi đi."
Tần Niệm cũng không khách khí, đi lên trên rồi cởi giày ra và ngồi xuống, sau đó nhìn nhìn khắp nơi, cảm thấy ở ngay tại đây trải thảm bạt ngồi ăn cơm cũng rất không tồi, "Xung quanh có thể có rắn không a?"
"Chỗ này mở ra chủ yếu để cho khách du lịch nên sẽ không có rắn đâu."
Cô lúc này mới yên lòng, lấy di động ra chụp bức ảnh gửi cho Từ Gia, rất nhanh Từ Gia cũng gửi lại một bức ảnh chụp, là vài người ngồi ở trên thuyền chụp ảnh chung.
Không đợi cô buông di động, Tần Huyên liền thò qua tới hôn môi cô, vừa rồi nhìn bộ dáng cười nói với bạn bè của cô, hắn liền muốn làm như vậy rồi, leo núi cũng chỉ là lấy cớ, hắn chính là muốn tìm cơ hội ở riêng một chỗ với cô.
Tần Niệm hơi cúi xuống, lại không đẩy hắn ra, tim đập nháy mắt nhanh hơn.
Lúc này không phải ở trong nhà, đi dã ngoại cũng không có những người khác, cô có phải hay không đã có thể vụng trộm cùng anh trai hôn môi?
Tần Huyên lại lần nữa hôn mạnh thêm, Tần Niệm mím môi, liền chậm rãi nhắm hai mắt.
Thấy bộ dáng phó thuận của Tần Niệm, Tần Huyên tâm tình rất tốt, ngay sau đó dùng sức mà hôn lên môi cô, đầu tiên là ở trên môi cô liếm láp, sau đó mới dùng đầu lưỡi đẩy môi ra rồi chui đi vào.
"Ưmmm......"
Tần Niệm hé miệng, ôn thuần mà thừa nhận anh trai đoạt lấy.
Tần Huyên hôn thật sự dùng sức, đầu lưỡi quấy ở trong khoang miệng cô, phát ra tiếng nước ái muội .
"Ưmmm...... anhhh......"
Chờ đến khi cô cảm giác bản thân sắp hít thở không thông, Tần Huyên mới lưu luyến không rời mà buông cô ra.
"Hôm nay sao em lại ngoan như vậy hả?" Tần Huyên thấp giọng hỏi cô.
Tần Niệm gục đầu xuống, không có trả lời.
Nhưng rất nhanh Tần Huyên lại trườn lên hôn cô, lúc này đây, hắn vừa hôn vừa đem tay phủ lên ngực cô, ở trên đó mà dùng sức xoa nắn, cổ váy hai dây rộng thùng thình, bị hắn vừa xoa vừa đẩy, dần dần liền rơi xuống, hai miếng nhũ dán cùng cặp vú trắng nõn lập tức lộ ra ngoài.
"A, anhhh!"
Tần Niệm sốt ruột che lại, vội nhìn nhìn khắp nơi.
Tần Huyên cười nhẹ, "Nơi này sẽ không có người, đừng sợ."
Nói xong hắn liền đem tay cô kéo ra, lúc này đây bầu vú tròn trịa đáng yêu liền bại lộ ở trong không khí.
Tần Niệm quả thực mắc cỡ chết đi được, cô thế nhưng ở tại nơi dã ngoại để lộ ra vú, quá xấu hổ a!
"Anh......" Cô đỏ mặt, thân thể run nhè nhẹ.
Tần Huyên lại là duỗi tay đem hai nhũ dán xé xuống tới, làm hai đầu vú màu hồng nhạt cũng lộ ra bên ngoài.
"Thật dâm, núm vú đều dựng thẳng lên hết rồi này."
Dứt lời, hắn vươn đầu lưỡi ra mà liếm liếm ở trên núm vú.
Xúc cảm sảng khoái làm Tần Niệm hừ nhẹ một tiếng, "A......"
Giây tiếp theo, phần trên của chiếc váy bị anh trai kéo xuống hoàn toàn, làm lộ ra toàn bộ phần ngực cùng chiếc bụng nhỏ eo thon.
Gió núi thổi tới, đầu vú hồng nhạt liền dâm đãng mà đứng thẳng lên.
Tần Huyên yên lặng thưởng thức cảnh đẹp trước mắt, một hồi lâu, mới bừng bừng hưng phấn, âm thanh thô nặng nói: "Bảo bối, đem dâm huyệt mở ra, được không?"
Gương mặt Tần Niệm trong nháy mắt nóng đến đỏ bừng, "Không, không được......"
Như vậy đã đủ dâm đãng rồi, làm sao còn có thể đem tiểu huyệt để lộ ra bên ngoài chứ!
Nhưng mà, Tần Huyên căn bản không đợi cô cự tuyệt, liền động thủ đi xốc váy cô lên......
...........
....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro