Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10: Bữa sáng (H)

Tao hóa!

"Cho em thời gian ba phút." Mệnh lệnh của hắn truyền đến, giống như là ném thẻ tử hình.

Lâm Ấm không dám dừng lại, vội vàng xoay người bò qua, nhả dây xích trong miệng đã dính đầy nước miếng, gắt gao nhắm mắt lại, liếm dâm thuỷ dính trên cầu thang.

So với việc đi xuống, đi lên cầu thang đơn giản hơn nhiều.

Trong lòng Hà Trạch Thành cảm nhận được cảm giác bạo ngược cực đại, hắn đứng lên bước đến chỗ cô, nâng chân cô lên đảo lộng hoa huyệt đang không ngừng chảy nước.

"A ân!" Lâm Ấm yêu kiều rên rỉ một tiếng.

"Bang!" Hà Trạch Thành đánh một cái lên mông cô, "Chủ nhân bảo em kêu sao? Liếm sạch sẽ cho tôi!"

Lâm Ấm ức chế cảm giác xao động ở hạ thể, "Vâng... Chủ nhân."

Giọng nói của cô nhiễm vài phần kiều mị, làm Hà Trạch Thành nghe thấy trực tiếp ngạnh, lực đạo trên chân càng ngày càng nặng, giống như muốn đem cái trứng rung kia hung hăng thọc vào.

Hắn càng ngày càng hưng phấn!

Nhìn bộ dáng cô thần phục dưới chân mình, tuỳ ý để hắn bài bố, một giống cái khống có tôn nghiêm không khác gì súc sinh!

Trong lòng hắn lại càng thêm thỏa mãn!

Hạ thân của Lâm Ấm càng ngày càng xao động, đã cầm lòng không được mà vặn vẹo mông.

"Em còn có một phút." Giọng nói tàn nhẫn của hắn lại truyền đến.

"Vâng chủ nhân." Cô ngoan ngoãn trả lời, bất luận là cái gì đều phải trả lời lại, như vậy cô có thể tránh một chút thương tổn.

Lâm Ấm kẹp chặt tiểu huyệt đã ướt đẫm, đẩy nhanh hơn tốc độ liếm láp, giống như con chó mấy ngày không được ăn cơm, chạy đi liếm láp khắp nơi.

Hắn từng bước đuổi theo, nhấc chân xao động hoa huyệt cô.

Không đến một phút, Lâm Ấm đã liếm xong rồi, quay đầu nhìn thấy hắn đang cười dữ tợn, cùng với côn thịt cao cao dựng thẳng của hắn, lại vội vàng buộc chặt tiểu huyệt.

"Đói bụng không?" Hắn nhướng lông mày sắc bén lên hỏi cô.

Lâm Ấm uổng phí cả kinh, theo bản năng không biết nên trả lời vấn đề này như thế nào.

Hắn không cho đáp án với nhắc nhở mà bản thân mình muốn, không biết nên nói đói hay là không đói bụng.

Sợ hắn không kiên nhẫn, Lâm Ấm gật đầu, "Đói... Đói!"

Khoé miệng hắn giương lên, hiển nhiên đây là đáp án mà hắn muốn.

"Nếu đói bụng thì phải ăn cơm sáng."

Hắn đi xuống lầu, Lâm Ấm cắn dây xích, nắm chặt thời gian xuống lầu, đi theo bên chân hắn, nhục nhã trong lòng vừa rồi bây giờ đã bị trứng rung kia tra tấn đến biến mất hoàn toàn.

Hà Trạch Thành từ trong ngăn tủ lấy ra một túi yến mạch, nhìn cô một cái, "Quỳ đến trước mặt tôi!"

Lâm Ấm vội vàng làm theo, chỉ nghe hắn nói, "Bữa sáng hôm nay của em chính là tinh dịch của tôi, đặc biệt ban thưởng cho em, trong nửa giờ phải làm tôi xuất ra, nếu ngậm không ra, hôm nay phải mang theo trứng rung kia một ngày! Làm em phát tao một ngày!"

"Biết không?"

Lâm Ấm nuốt nước miếng, hạ thân càng ngày càng ngứa, "Biết... Đã biết thưa chủ nhân."

Cô vươn đầu lưỡi liếm lấy quy đầu xanh tím của hắn, liếm qua liếm lại côn thịt, lại ngậm vào bên trong miệng, trong miệng không ngừng quấy côn thịt hắn, căng đầy cả miệng cô.

Hà Trạch Thành chậm rì rì cho yến mạch vào trong bát, thêm nước sôi, cúi đầu nhìn cô ' phục vụ. '

Nhìn từ góc độ này, vừa lúc có thể thấy lông mi mảnh dài của cô, ẩn ẩn rung động, đuôi mắt còn có chút nước mắt, thật đáng thương.

Hà Trạch Thành liếm liếm khoang miệng bên phải, nhìn dáng vẻ này của cô, côn thịt phía dưới càng sưng to đến lợi hại.

"Dùng tay của em nhẹ nhàng xoa hai tinh hoàn kia!" Hắn vỗ vỗ đầu cô chỉ huy.

"Ô ân!" Lâm Ấm nức nở đáp lại, quỳ trên mặt đất giữ thẳng lưng, hai tay nhỏ nắm lấy hai viên tin hoàn kia xoa bóp, sợ dùng sức sẽ bị đánh, chỉ có thể không ngừng vuốt ve.

Hà Trạch Thành thoải mái thở dài một ngụm, Lâm Ấm nghe vậy trong lòng thế nhưng có chút vui vẻ.

Cô bị làm sao vậy.

Cô rõ ràng là chỉ làm theo mệnh lệnh.

Nhưng mà vì cái gì lại cảm thấy rất hưng phấn...

Cái suy nghĩ này không thể hiểu thấu, cô cần phải nhanh chóng làm hắn bắn ra, như vậy mới tránh được một lần trừng phạt!

Cô chỉ nghĩ không bị trừng phạt, nhưng lại quên đi chuyện cô vốn dĩ là bị cưỡng bách.

Nước đã chảy, Hà Trạch Thành không có tâm tình để ý những chuyện này, hưởng thụ cảm giác sảng khoái khi hạ thân sắp bắn tinh.

Hắn lại kêu lên một tiếng, Lâm Ấm biết thời cơ đã đến, trong lòng hung ác, đem côn thịt thô dài kia trực tiếp thọc vào cổ họng mình.

Hà Trạch Thành trực tiếp bắn ra, toàn bôn tinh dịch đều bị Lâm Ấm nuốt vào trong bụng, khuôn mặt nghẹn đến hồng hồng ngẩng đầu nhìn hắn, lại vươn đầu lưỡi ra rửa sạch hạ thân cho hắn.

Hà Trạch Thành thoải mái híp mắt, nhéo nhéo núm vú cô, "Làm không tồi."

Giọng nói của hắn cực kỳ quạnh quẽ lại mang theo dụ hoặc khàn khàn.

"Cảm, cảm ơn chủ nhân khích lệ!"

Lâm Ấm kẹp chặt tiểu huyệt, phía dưới của cô thật ngứa.

Thật ngứa!

Thật muốn bị hắn đâm!

Thật muốn bị hắn hung hăng xỏ xuyên qua!

Hà Trạch Thành nhìn ra phản ứng của cô, một bộ dáng phát tao khát vọng cầu thao.

"A." Hắn cười một tiếng, "Yên tâm, đợi lát nữa có thời gian sẽ thao em! Trước đó thành thật kẹp chặt tiểu huyệt của em chút, lát nữa trừng phạt sẽ bắt đầu!"

"Vâng chủ nhân!"

Cô thế nhưng lại bắt đầu mong đợi.

Chờ mong bị hắn thao!

Editor: sacnu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro