Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

3* Giáo sư, xin đừng đi !

Ooc34
May 20, 2023

3* Giáo sư, xin đừng đi !

Người quản lý của khu chung cư cao cấp trông thấy một nam một nữ bước ra từ
thang máy.
Mr X là chủ doanh nghiệp sản xuất hàng điện tử. Có vợ là giảng viên một trường
đại học có tiếng trong thành phố. Hai vợ chồng sống ở khu này đã gần 10 năm,
vẫn chưa có con.
- Nhưng cô gái tối nay đâu phải giáo sư Hoàng?
Người quản lý vừa huýt sáo vừa tra chìa khoá.
*

- Chí Phong, em có thể tự đi đường không ?
Từ quán lẩu ven sông, bằng một cách thần kỳ, nam sinh say rượu đã được cô giáo
của mình dìu lên taxi về nhà.

- Ôi, chỉ chút xíu bia như vậy..
Và rồi ai đó thấy cậu trực tiếp ngất đi sau một hồi nôn khan.

-Đàn ông ai cũng vô trách nhiệm như vậy sao ?
Sau khi ném cái bao tải bằng thịt lên giường của khách sạn, cô xoa tay cảm
thán mà nói.
Trời biết cô đã dùng bao nhiêu sức lực mới mang được người về đây.
- Ngay cả địa chỉ nhà trọ cũng không nhớ. Cô cũng không tiện mang em về nhà.
Tạm thời cứ nghỉ ở khách sạn này, sáng mai lại về. Thế nhé ?
Cô nói với kẻ đang bất tỉnh nhân sự trên giường, dù biết sẽ không ai đáp lại.
Thu nhặt giỏ xách, áo khoác, điện thoại, cô ngáp dài một cái, chuẩn bị xoay
tay nắm cửa. Một lực cực mạnh đã khiến cánh cửa sập lại trước mặt cô.
- Chí Phong, cô phải về..
Từ góc độ này, cô có thể thấy được từng đường nét góc cạnh trên gương mặt cậu.
Ánh mắt sâu thẳm sau gọng kính đen che đi biểu cảm thật.
Nếu đây là một trò đùa thì cô đã cảm thấy sự việc có hơi đi quá giới hạn rồi !

- Cô có thể ở lại với em không?
- Cái.. cái gì ? Cam Chí Phong, em chưa tỉnh rượu sao ? Đừng đùa nữa. Cô phải
về, sao lại ở đây được ? Tránh ra đi, em đâu còn là một đứa trẻ?

Những thớ thịt trên mặt bắt đầu co giật, cô linh cảm thấy có chuyện không lành.
Cô nhìn cánh cửa ban nãy được một bàn tay lực lưỡng giữ chặt, giờ đã đóng sầm
không có kẽ hở.
Thật không ngờ, những chàng trai ngày thường thư sinh là thế, có chút men say
trong người đều trở nên thô lỗ chán ghét như vậy.
Còn không đợi cô kịp miên man suy nghĩ, giây tiếp theo, bờ vai đã bị giam giữ
trong một cái ôm thật chặt. Ở khoảng cách gần như vậy, cô có thể cảm nhận được
nhịp tim và nhiệt độ của người đó.
Từng làn hơi nóng phả vào tai, khiến mặt cô đỏ lên.

- Giá như em có thể nghĩ đến tôi một chút ?
./

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro