Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 42: Mãi mãi?

Cả buổi đi về Kim Taehyung không nói câu nào chỉ lái xe, nhìn Jeon Jungkook cũng không nhìn, bà Kim và TaeJong cũng đã thiếp đi. Trong đầu lại suy nghĩ đủ điều về Jeon Jungkook. Hắn suy cho cùng cũng là đến sau hai người em của hắn, lần nào cũng đấu tranh tư tưởng nên là em hắn hay là hắn... Kim Taehyung có nên bù đắp cho đứa em trai này không? Nếu hắn nhường cậu thì nghĩa là cả đời này cũng không còn có cơ hội có được cậu nữa. Thật đáng ghét, ông trời đang trêu đùa hắn, tại sao anh em hắn ai cũng thương cậu?

Kim Taehyung đưa tay cầm sợi dây chuyền, giật mạnh, sợi dây chuyền đứt ra, hắn không muốn đeo sao? Jeon Jungkook không phải đang còn đeo hay sao Kim Taehyung làm vậy là ý gì. Mọi thứ thu vào ánh mắt Jeon Jungkook, cậu nhìn hắn bỏ sợi dây chuyền vào túi rồi quay mặt ra cửa sổ, cậu hiểu hắn, mấy tâm tư ái tình của Kim Taehyung chỉ toàn nhường với nhịn, hắn yêu cậu mà không suy nghĩ rằng cậu sẽ chọn hắn, tình cảm chứ đâu phải mua hàng giảm giá mà đến trước với đến sau.

Trời về chiều gió sương cũng se lạnh. Kim Taehyung nhìn Jeon Jungkook, cảm giác và trực giác của cậu cảm nhận được hắn nhìn cậu, cậu quay qua nhìn hắn, Kim Taehyung nhìn về phía trước, Jeon Jungkook cũng không biết làm gì khi không hắn lại né tránh cậu, cậu lại nhìn ra ngoài, bàn tay cứ nắm lấy nhau một cách khó chịu. Kim Taehyung đưa tay nắm tay Jeon Jungkook, cậu nhìn hắn còn hắn thì chỉ nhìn về phía trước, ánh mắt này của Kim Taehyung là chưa ngưng suy nghĩ chút nào.

Về đến nhà trời cũng sập tối, Jeon Jungkook bế TaeJong vào phòng lau mình cho cậu bé rồi chuẩn bị ngủ, TaeJong đã ngủ từ bao lâu rồi nhưng mà Jeon Jungkook vẫn chưa ngủ. Hôm nay, Kim Taehyung không qua ngủ với cậu sao?

Kim Taehyung thì gác tay lên trán, hắn cũng không ngủ được, cứ nhắm mắt hờ thôi.

*Cạch

Bước chân rón rén đi vào phòng. Là Jeon Jungkook, cậu đi đến giường của hắn rồi ngồi lên kế bên hắn, cậu nhìn gương mặt Kim Taehyung, gương mặt của người đàn ông sắp 30 tuổi đến nơi rồi vẫn ngời ngời như trai đôi mươi, có nét trưởng thành lại có nét đẹp trai, ngón tay trỏ của Jeon Jungkook vuốt theo đường quai hàm của Kim Taehyung, thật sự rất nam tính, ai có thể cưỡng lại chứ, Jeon Jungkook thì không thể rồi, cậu đưa mặt nhìn xuống cổ hắn Jeon Jungkook đang thắc mắc yết hầu của Kim Taehyung có thể nhìn rõ không, của cậu nhìn sơ qua thì muốn không thấy luôn nhưng của hắn thì nhìn rất rõ. Jeon Jungkook đưa tay chạm vào yết hầu của Kim Taehyung.

" A "

Mặt Jeon Jungkook áp vào lòng ngực Kim Taehyung, hắn vừa rồi bất ngờ ôm lấy cậu khiến Jeon Jungkook giật mình mà la lên, cũng nhanh chóng im lặng. Cậu ngồi bật dậy, đánh vào ngực hắn.

" Anh bị khùng hả, hả, hả? Xíu nữa thì hồn của em một đi không trở lại rồi. "

" Em lén lút vào đây cũng khiến tôi sợ còn gì? "

" Anh còn thức hả? " cậu liếc mắt nhìn hắn.

" Thiếu Jeon Jungkook thì không ngủ được. "

" Nói xạo. Anh còn không thèm qua phòng ngủ với người ta. "

Hắn cầm tay cậu kéo xuống, mặt của hai người sát nhau, mũi chạm mũi rồi nhưng Jeon Jungkook không thấy ngại như ngày nào nữa.

" Vậy em là đang nhớ Kim Taehyung này sao? "

" Nhớ. Rất nhớ. "

Kim Taehyung đưa môi hôn Jeon Jungkook, cậu lại ngẩng đầu cao một chút, hắn lại vương cổ cao một chút hôn cậu, cậu lại ngẩng cao hơn. Kim Taehyung ngưng một lúc nhìn cậu rồi nhanh chóng hôn vào yết hầu của Jeon Jungkook.

" Ưm "

Jeon Jungkook vội lấy tay bịt miệng lại, tự nhiên cậu lại phát ra âm thanh như thế, thật là kì cục. Kim Taehyung cười khẩy rồi cắn môi dưới.

" Kim Taehyung.. "

" Sao hả? Cảm giác thế nào? "

" Anh làm kích thích chết người ta rồi.. " cậu phụng phịu má như đang giận hắn vậy.

" Lúc nãy em cũng chạm vào yết hầu của tôi kia mà. " hắn ngồi kề môi vào tai cậu " Em đánh thức thằng em của tôi rồi. "

Kim Taehyung hôn lên tai Jeon Jungkook kéo dài xuống cổ, cậu cũng phối hợp ngửa mặt lên, hai tay đặt lên ngực hắn. Jeon Jungkook rất thích được hắn hôn như thế này, chầm chậm, hôn đến đâu là lưu luyến đến đó những lúc thế này Jeon Jungkook cảm nhận được hắn nâng niu cậu như viên ngọc. Jeon Jungkook chưa nhìn thấy cách Kim Taehyung đối xử với người con gái trong tay hắn nhưng cậu chắc chắn Kim Taehyung chỉ nâng niu mỗi cậu, sự ưu ái này là của cậu. Nơi nào có Jeon Jungkook thì nơi đó nhất định có ái tình của Kim Taehyung.

" Taehyung à...ưm...được rồi " cậu đẩy nhẹ hắn ra. " Ngày mai anh phải đi nhận chức chủ tịch đó, tối nay phải ngủ thật ngon đi đã. "

" Tôi không mệt. "

" Nhưng ngày mai em cũng phải đến tòa soạn sớm để nộp đơn xin nghỉ việc mà. Anh không muốn em nhanh chóng đến tập đoàn làm việc cùng anh sao? " cậu ôm hắn.

" Vậy thì ngày mai, tôi không nhịn được lâu hơn đâu. " hắn đưa tay ôm cậu.

" Anh nói mấy lời này bộ không thấy ngại sao? " Jeon Jungkook nhìn lên ánh mắt đang khó chịu của hắn rồi vùi đầu vào lòng Kim Taehyung. " Chúng ta sắp được bên nhau rồi, là mãi mãi. Jeon Jungkook chỉ yêu anh, chỉ yêu Kim Taehyung. Anh có đẩy em cho người khác thì Jeon Jungkook cũng sẽ chạy về phía anh. "

" Jeon Jungkook, chúng ta sẽ bên nhau. "

Jeon Jungkook ngồi thẳng dậy nhìn hắn.

" Nhưng mà anh cạo râu đi. Hôn người ta nhột chết đi được. "

Hắn đưa tay sờ lên cầm rồi nhìn cậu.

" Em chê tôi già rồi sao? Tôi nghĩ chủ tịch thì phải già một chút, ngày mai còn tính dán thêm râu vào đấy. "

Kim Taehyung chỉ nói một câu trêu chọc thì đã khiến Jeon Jungkook cười không dừng được.

__Sáng hôm sau __

Kim Taehyung dậy sớm hơn cả Jeon Jungkook, hắn đi vệ sinh cá nhân, tìm mãi chẳng thấy dao cạo râu đành lấy lưỡi lam cạo tạm. Một âm thanh nhỏ chính hắn có thể cảm nhận được đã bị đứt rồi, Kim Taehyung nhanh chóng rửa vết đứt rồi nhìn vào gương, hắn chưa tỉnh ngủ sao?

_Weekend _

" Hả? "

Một tiếng đồng thanh lớn phát lên giữa phòng làm việc.

" Jungkook à, đừng nghỉ việc mà. " B.I lay tay Jeon Jungkook năn nỉ cậu.

" Đúng đó, mọi người sẽ nhớ cậu lắm. Cậu vừa lên phó phòng mà. " Nayeon cũng đưa ánh mắt luyến tiếc nhìn Jeon Jungkook.

" Được rồi, được rồi. " tiếng của Kim NamJoon vang lên " Có lời mời Jeon Jungkook đến tập đoàn L.D, em ấy cũng đồng ý rồi. Không cản được em ấy đâu. "

" Không công bằng tí nào. Jeon Jungkook tài giỏi thì đúng rồi nhưng Kim Taehyung không thể dành người trắng trợn vậy được. Có tiền là được hay sao? " B.I dù không ác ý nhưng những lời này anh không nói sẽ bị ức chết mất.

" Tất nhiên là được. " Junki đi tới đánh nhẹ vào đầu B.I " Cậu có biết lương của nhân viên L.D bao nhiêu một tháng không? Có biết L.D tuyển nhân viên gắt gao cỡ nào không? Jeon Jungkook còn chưa gọi là đủ điều kiện để vào đấy mà có người bảo kê vào đấy làm cậu phải vui cho Jungkook chứ. Sao mà trẻ con vậy hả? "

Ai cũng gật gù với mấy lời của trưởng phòng Junki.

" Trưởng phòng. Là chiêu mộ về làm nhân viên không phải bảo kê đâu. " Jeon Jungkook vừa nghiêm túc thì quay qua cười.

" À ý tôi là vậy đó. "

__Tập đoàn L.D__

" ..những thiệt hại chủ tịch Kang để lại tôi sẽ xử lý cho các cổ đông không thiếu một phần, những dự án mới tiếp tục triển khai. Khi tôi ngồi ở vị trí này, chỉ mong các vị làm việc rõ ràng, việc nào ra việc đó, Kim Taehyung tôi không bao che cũng như không chấp nhận những hành vi bán đứng tập đoàn, tư lợi riêng. Mong các vị giúp tôi xây dựng một tập đoàn lớn mạnh vì cái sắp tới chúng ta hướng đến là thị trường quốc tế. Được rồi, đến đây thôi. Chúng ta kết thúc cuộc họp. "

Âm thanh vỗ tay vang cả không gian,  cuộc họp kết thúc, phòng họp hội đồng giờ chỉ còn hắn, Kim Taehyung thấy lạ lạ nhìn sang hai bên. Hanbin và Soyeon ai cũng im lặng. Hắn ngồi xuống dựa vào ghế.

" Lại gì nữa đây. "

Hanbin và Soyeon nhìn hắn rồi họ nhìn nhau, Hanbin đành nói.

" Anh Kim, nếu Jeon Jungkook đến đây thì cậu ấy sẽ thay chỗ của Soyeon sao? Nếu vậy thì Soyeon..  "

" Phòng nhân sự lo, cậu lo gì chứ? "

" Soyeon không dám nói nên em.."

Kim Taehyung nhìn Soyeon rồi đứng dậy, hắn đi ra về phòng của hắn cả hai cũng đi theo sau.

" Tôi không phải loại người thiên vị vậy đâu. Jeon Jungkook đến đây làm nhân viên, không dành thư ký với em, cũng không dành với Hanbin. "

" Như vậy sao được, em chỉ là không nỡ xa hai người thôi, em cũng có thể trở về làm nhân viên bình thường được mà. " Soyeon có chút buồn.

" Jeon Jungkook không muốn. Tôi không thể quyết. Em ấy muốn làm ở phòng kỹ thuật thông tin doanh số. Nếu Jeon Jungkook muốn vị trí của em tôi đã cho em ấy rồi. Không cần em nhường đâu. "

Hanbin và Soyeon nhìn nhau cũng không quá bất ngờ Jeon Jungkook thật sự rất hiểu chuyện, nếu vì hắn mà cậu chèn vào vị trí của Soyeon sẽ khiến cho cấp dưới bàn tán không hay về vị chủ tịch mới này.

" Được rồi, hôm nay tôi về sớm. Mấy hồ sơ đó em và Hanbin cứ xem qua rồi báo với tôi. "
__

Jeon Jungkook đi taxi đến trước tập đoàn L.D nhìn vào bên trong rồi nhìn xung quanh, cậu chạy qua bên đường đi vào tiệm hoa. Lúc ra ôm theo bó hoa lớn vừa lúc cậu có điện thoại.

" Em nghe đây thưa chủ tịch. "

Bên kia là Kim Taehyung.

" Em xong chưa, anh đi đón Kookie có được không? "

" Không cần, em đang ở bên đường trước tập đoàn của chủ tịch đây. "

Jeon Jungkook đưa tay cầm điện thoại vẫy chào hắn.

Mở chìa khóa. 

Kim Taehyung nhìn thấy cậu liền mỉm cười.

Gạt cần số.

" Em sẽ qua ngay, ngài đợi em chút. "

" Được rồi, đứng yên đó đi, anh sẽ qua em sẵn tiện chúng ta đi ăn luôn. "

Jeon Jungkook vui vẻ đến nỗi làm rơi điện thoại, cậu ngồi xuống nhặt.

Đạp ga.

Jeon Jungkook đứng dậy bỏ điện thoại vào túi nhìn về phía hắn, cả hai nhìn lại hạnh phúc quá. Jeon Jungkook đang nở nụ cười thì tắt ngay đi, cậu trừng to mắt. Cậu bỏ bó hoa chạy ngay ra đường.

" KIM TAEHYUNG "

End chap 42.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #vkook