Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2 : Nước mắt

Đang giờ học, cô giáo chạy đến ,gọi :

– Thiên my, em có điện thoại, người nhà em gọi, mẹ em đấy, hình như có chuyện gì gấp lắm.

Thiên My chạy ra khỏi lớp, tôi chạy theo cô . Phòng hiệu trưởng ( điện thoại bàn của trường đặt trong phòng thầy hiệu trưởng ).Cô cầm ống nghe lên, Tôi đứng bên cạnh cô……….Sắc mặt cô tái dần, buông rơi ống nghe, đứng chết lặng. Vũ vội đỡ lấy ống nghe, hỏi rối rít :

– Alô, con Vũ nè , có chuyện gì vậy mẹ.

Giọng ngưòi mẹ thổn thức, nói nghẹn ngào :

– Vũ…. Hức………. ba con…. Ba con…

– Ba con sao hả mẹ?

– Ba con bị bọn cướp ngân hàng … . giết chết rồi….hức hức.

Vũ chết sững người……..

Bệnh viện……….

Bác sĩ bước ra, tôi và mẹ đứng dậy. Ông bác sĩ lắc đầu , người mẹ khụy người muốn xỉu, tôi vội đỡ người bà, đưa bà vào phòng nhìn mặt ba lần cuối, rồi tôi lo lắng khi không thấy My, nhìn về băng ghế đá, cô ngồi bấc động không nói câu nào, cũng không khóc. Tôi bước đến bên cô, ngồi xuống ngước nhìn cô.

– My à, nói gì đi chứ, cô đừng im lặng mãi vậy, tôi sợ lắm…..

– Nói dối phải không.

Cô nói mà vô thức , ánh mắt nhìn xa xăm.

– Rõ ràng là nói dối mà, ba đã hứa với My là chiều nay mua cho My con gấu bông mà…… Tại sao giờ lại nằm ngủ như thế chứ. Ba nói dối…….cô không còn kìm nén được nữa, vỡ òa lên, đấm mạnh vào người tôi, nước mắt tuôn ……..

– Nói dối, tôi không tin , đây không phải sự thật. Ba chỉ ngủ thôi, phải không , phãi không Vũ…Hu hu hu ….

Tôi đau nghẹn trong tim không thốt đựơc lời nào, nước mắt chực trào ra ( không Vũ , mày không được khóc, mày phải bình tĩnh , nếu giờ mày ngã gục thì cả mẹ và My cũng không gượng nỗi mất… phải mạnh mẽ lên. )

Giọng tôi như lạc đi, hét lên – My , ba chết rồi. Cô bình tĩnh lại đi, còn có tôi bên cô mà, cố gắng lên My, cô kiên cường lắm mà.

Cô ôm chầm tôi, nước mắt thấm ướt cả bên vai áo tôi….. Chợt trời đổ mưa như trút nước .Mưa rơi bên ngoài hay mưa trong lòng ,không biết cái nào buồn nhất đây, ông trời cũng tội nghiệp , khóc thương cho gia đình tôi chăng…..

Ngày đưa tang, đồng đội của ba đến rất đông, ai cũng thương tiếc , ông Trung, phó đội trưởng rất thân với ba, lặng lẽ cuối chào người đã khuất.

– Tôi chia buồn cùng chị….

– Anh ấy… ra đi có đau lắm không….

– …. Anh ấy chỉ mỉm cười nhẹ thôi, tôi đến giờ vẫn không cho đây là sự thật, đột ngột quá. Lúc đó… ký ức như quay chậm lại, cướp ngân hàng, cảnh sát bao vây, tiếng súng đanh gọn, tên cầm đầu băng cướp, đầu trùm cái mặt nạ đen , uy hiếp 1 phụ nữ ,mở đường máu, khi cảnh sát bỏ súng xuống, tên cướp vội, đẩy người phụ nữ đó ra, ông Thiên Thành,phóng tới lột ngay mặt nạ tên cướp, khống chế được hắn, khi ông nhìn vào mặt hắn ,ông thảng thốt, buông tay hắn ra, hắn bấc ngờ vung mạnh, lưỡi dao oan nghiệt….

– Tôi không biết tại sao lúc đó anh ấy lại buông tay…….Ông Trung thở dài…..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #les#lgbt