#00
em ra đi vào một ngày trời xuân ngập nắng
tôi đứng nhìn bóng lưng em rời đi
bước chân đi đều đều không vội
ấy thế mà em chẳng thèm ngoảnh lại
hồn tôi phách tán trôi dạt phương nào
tống biệt người đi xa tôi chẳng nỡ
nơi luân hồi chuyển kiếp em ngập ngừng chẳng uống
canh mạnh bà đoạn tuyệt tình đôi ta
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro