Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Càng trưởng thành, Càng cô đơn

Năm giờ mười tám phút chiều
Đứng trên bậu lan can, tôi nhắm mắt lại. Đôi tai cố gạt boe những tiếng inh ỏi huyên náo dưới ngã tư chen chúc khổ sở, tôi nhìn thấy dáng hình quen thuộc của mẹ. Nụ cười của mẹ thật ấm áp hiền từ. Tôi nhìn thấy mẹ đang nắm tay tôi, ôm tôi vào lòng, xoa đầu tôi mà thầm thì: " Con là một đứa con ngoan ". Tôi sung sướng ôm lấy mẹ, cười hạnh phúc. Nhưng rồi ngay sau đó, hình bóng mẹ dần tan vào hư vô, đến cái ôm cũng chẳng còn là thực, tôi hoảng hốt quờ quạng lấy thứ gì chưa từng hiện hữu trong không trung, tức tửi khóc. Mẹ mãi mãi không còn bên cạnh tôi nữa. Mùi khói xe đột nhiên ngột ngạt bên dưới phả lên làm tôi chóng mặt, khó thở, toan mở mắt.
  Một giọng nói cất lên trong đầu bảo tôi hãy tỉnh táo lại đi. " Mày chỉ có một mình - chừng nào mày còn tồn tại ở thế giới này " Tôi đã sớm quen với việc người khác bỏ rơi mình mà đi rồi, tôi là một đứa trẻ cô đơn đến đáng thương, từ khi sinh ra đến giờ không ai bầu bạn. Những ngày tháng qua, tôi chỉ còn cách đem những cử chỉ âu yếm quấn quýt Mèo làm niềm thương xót cho chính mình, thứ niềm thương bất lực và dai dẳng. Em cũng là một con chó tội nghiệp.
   3. Tôi đang sống hay đã chết.
   Thời gian chậm chạp bước từng bước nặng nề đến cạnh tôi rồi lại lê lết rời đi. Hai mươi tuổi, tôi vẫn cứ sống như vậy. Buổi sáng thỉnh thoảng ló mặt tới giảng đường nộp bài tập, thời gian còn lại ở nhà với Mèo, chiều mang em đi chạy bộ, và nửa đêm có hay đóng cửa uống trộm chút rượu quý của dì cất trong cái tủ rượu góc gỗ gụ. Tôi thích chạy bộ, ngày nào cũng chạy rất lâu, cho đến khi toàn thân ướt nhẹp vì mồ hôi rỏ ròng ròng. Tôi nghĩ lượng nước trên cơ thể mình là có hạn, chỉ cần vận động ra mồ hôi thật nhiều thì bản thân sẽ không còn giọt nước mắt vô dụng nào dành cho việc khóc lóc nữa, khi ấy tôi mới thật mạnh mẽ làm sao.
   Hai mươi tuổi, tôi nghĩ mình gặp vấn đề với mạng xã hội. Tôi lập nên rất nhiều tài khoản cá nhân, với mỗi tài khoản ảo tôi lại là một " tôi " khác hẳn. Cũng giống nhue việc tùy từng môi trường, chúng ta lại là một ai đó thật " khác ". Này, thậm chí có nhiều khi tôi lại không biết đâu mới thực sự là mình nữa, thật đáng sợ. Mỗi lúc như thế tôi thường chọn cách khóa lại tất cả mớ tài khoản mạng xã hội ảo đó một thời gian, tuy vậy, điều làm tôi sợ nhất chính là tôi không tài nào trốn tránh được bất cứ điều gì, phải, bất-cứ-điều-gì.
   Hai mươi tuổi, tôi vẫn chẳng biết nên sống thế nào cho phải, nên làm gì và sẽ trở thành ai trong đời. Phải sống thế nào mới đúng? Người ta bảo tôi hãy tìm kiếm cái gì đó và theo đuổi nó ngay khi còn kịp. Và cho tới khi tôi đáp rằng, tôi chẳng tìm thấy cái quái gì như họ cả thì đám họ, ngay lập tức nhìn tôi bằng ánh mắt nửa khinh thường nửa thương hại. Ai ai cũng vồn vã kiếm tìm cho mình một giấc mơ và một niềm hy vọng để lai theo, lẽ ra tôi cũng nên như thế, và tôi tin mình cũng có thể tỏ ra như họ đấy, nếu cần. Nhưng đó không phải là cái tôi thực sự muốn, và tôi thì ghét lừa dối chính mình. Nếu bắt buộc phải sống như một kẻ nhiều nhiệt huyết nhiều tham vọng, thì chắc hẳn giấc một tôi " vờ vịt " ôm ấp cái đam mê tôi " tỏ ra " theo đuổi sẽ là thứ đam mê được gom nhặt, được vá víu lại những kẻ khác. Khi đó sẽ thực nực cười thay! Tôi sẽ phải sống hộ cho những giấc mộng của thiên hạ, trong khi giấc mộng của bản thân cũng không biết đã ném đi đâu mất rồi. Thật tệ hại nếu bị người khác che mắt và đôi lừa, vậy thì sẽ đau gấp hàng ngàn vạn lần nếu như tự mình lại đi lừa dối chính mình - một cách tráo trở và bạc bẻo đến vậy.
   Vậy đấy, hết ngày rồi lại đến đêm, tôi vẫn sống một cách tạm bợ, chập chờn, không rõ ràng và dễ vỡ. Nhưng tôi tin, bản ngã của tôi đang bị mắc kẹt ở đâu đó trong khi chính bản thể gầy mòn của mình, chờ đợi một ngày được thoát ra khỏi tiềm thức, rồi sẽ điên rồ, hết mình, ngông cuồng và bất chấp. Phải, một ngày nào đó, ngày tôi được giải thoát...

Chào cuối tuần ^^ mình xin thông báo lịch up là cuối tuần nhé ^^ có thể cuối tuần mình sẽ up 1 hoặc 2 phần ^^ xie xie

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro