Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CÀNG NGÀY CÀNG YÊU

CHAP 2:  Âm mưu

Cảnh Linh đẩy vội Tống Giang Thần , vừa định chạy ra ngoài  đã bị một tay hắn giữ lại, đem cô kéo trở lại vào lòng mình.

" Thần thiếu, xin anh, tôi có tự trọng của riêng mình " Cô tức giận nhưng không dám chống đối , bởi cô biết hắn nguy hiểm, tính tình khó đoán, lại chẳng dễ dây dưa. Cùng với hắn, chẳng khác gì cùng với cọp, đem thân nộp cho hắn.

 Hắn cười . Nụ cười ngả ngớn. Lông mày rậm khẽ nhướn lên, bộ dáng ngạo nghễ vô cùng, thật khó coi. Thần thiếu mở miệng " Tự trọng của em, sinh ra vốn là để tôi ăn . "

" Thần thiếu, tôi đã làm hết bổn phận của mình, ngài còn làm khó tôi, tôi lập tức gọi bảo an !"


" em dám "

Nét mặt hắn vẫn duy trì trạng thái cũ , thong dong không tả nổi, chẳng ai ngờ hắn có thể đi yêu cầu cô một chuyện như thế, chẳng úp chẳng mở, nhất quyết nói thẳng " Tôi muốn cô "

Phòng bar hạng nhất được bài trí rất đẹp, quả là nơi ăn chơi của những kẻ giàu có, tiêu tiền như nước.

Eo cô bị hắn ghim chặt , muốn cử động cũng khó, trong phòng lại chẳng có ai, không biết kêu cứu vào đâu, sức cô dù cố đánh có chửi cũng không đủ gãi ngứa cho hắn, huống chi là thoát khỏi đây.

Thoáng nghĩ đã thấy bế tắc, giờ phải làm sao đây ???

Đang chìm trong suy nghĩ vô vọng, cửa bỗng nhiên mở ra, đây có lẽ là cơ hội tốt , cô đẩy tay hắn vọt ra ngoài.

Tống Giang Thần không có đuổi theo, đứng yên một chỗ, tay đút túi quần, khoé môi khẽ nhếch, khuôn mặt tuấm mĩ ngay càng rõ nét dưới ánh đèn.

Rồi một ngày, em sẽ phải quỳ xuống cầu tôi sủng em !!!

-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-

Cảnh Linh chạy vọt ra ngoài, cô lao về phòng thay đồ, vơ hết đồ của mình rồi cuốn gói đi luôn. Chạy được một đoạn , không thấy Giang Thần đuổi theo , Cảnh Linh mới hoàn hồn kêu một chiếc taxi trên đường lớn đến nhà trọ của mình.

Taxi dừng ngay trước cửa một chung cư lụp xụp, tay vịn cầu thang lên tầng hai bằng sắt đã dần han ghỉ, vách tường vô số vết hoen ố, cửa sổ gỗ cũng mục nát.

Một chàng trai trẻ đang dán mắt vào điện thoại , lưng dựa vách tường , dáng vẻ thư sinh mệt mỏi , thấy cô về lập tức cất điện thoại, nhét vào túi đeo vai bằng da sang trọng.

" Cảnh Linh, cậu về rồi " Tô Hạ tươi cười chào cô. Cậu đưa mắt quét từ trên xuống dưới người cô, mặt đỏ bừng quay đi " Cảnh Linh, cậu... C..cái..cái váy..."

Cảnh Linh lúc này mới sực nhớ ra rằng mình chưa thay quần áo cũ, trên người cô lúc này vẫn là bộ váy cúp ngực gợi cảm, tà dài xẻ đến tận hông mang đôi phần hở hang. Là cô sơ xuất ! Haizzz!!

" L..Là mình vừa đi dự tiệc chia tay về, Trình Lam bảo mình mặc vậy, cậu ấy nói nó hợp với mình .." Cô không tránh khỏi bối rối, đến cả giải thích cũng không rõ ràng, mồ hôi hột đậu lại trên trán.

Tô Hạ không nói gì,cậu ta có vẻ không nghi ngờ, chỉ khẽ thở dài, bước gần đến, ôm chặt lấy cô.

"Được rồi , Cảnh Linh. Mình có chuyện muốn nói với cậu ."

Hai người cùng nhau đi dạo quanh công viên, ánh đèn mờ nhạt phủ lên người cô một lớp trắng.

Tô Hạ dẫn Cảnh Linh đến giữa khuôn viên , ánh sáng vàng đỏ lấp lánh dần hiện ra, hành trăm cây nến thơm được trải ra hai bên đường, phía xa tạo ra một hình trái tim lớn, đủ để cả hai người cùng bước vào.

Cậu ta dắt tay cô, đến cuối tự động buông ra, phía sau không biết đã dấu tự bao giờ, bó hoa hồng tươi rói đã hiện ra trước mặt.

" Phương Cảnh Linh" Tô Hạ đột nhiên gọi cả họ lẫn tên cô ,quỳ xuống đất , đưa bó hoa lên, đẩy nhẹ trước mắt cô " Chúng ta quen nhau cũng 4 năm rồi, nói thật, mình thích cậu từ lâu rồi, nhưng sợ cậu không đồng ý nên chẳng dám nói, cứ đem tất cả giữ kín trong lòng. Nhưng đến giờ phút này, mình đã lấy hết can đảm để nói với cậu, Cảnh Linh, làm bạn gái mình nhé !!!"

Cô run người, thực sự rất bất ngờ, tim cô vui sướng như reo lên, Cảnh Linh cũng đã thích Tô Hạ từ lâu, nhưng ngại cậu chê cô nghèo nên không nói.

Phải , Tô Hạ là thiếu gia nhà họ Tô. Tô thị là công ty lớn nhất trong thành phố A này. Cậu sắp thừa kế gia sản to lớn này, ông bà Tô cũng đang tính đến chuyện tìm một cô gái tốt gả cho cậu, vị trí này ,cô căn bản là không dám nghĩ tới.

Cảnh Linh là sinh viên nghèo, lại mồ côi cha mẹ, tiền làm thêm hàng tháng quá ít, không đủ cho cô trang trải cuộc sống. Vừa mới tốt nghiệp trường đại học ngoại ngữ , tuổi đời còn rất trẻ , năm nay chỉ mới 22 , khó có thể đi xin việc ở các công ti ngay được ,còn Tô Hạ là thiếu gia cao quý, tiêu tiền không biết tiếc sự chênh lệch gia cảnh giữa cô và cậu là quá lớn !

Nghĩ đến đây, cô chỉ đưa tay ra mà không hề nhận lấy hoa, người cũng đã cứng lại, sau một hồi lại nhanh chóng rụt tay về .

Tô Hạ ngước lên nhìn cô bằng ánh mắt vô cùng khó hiểu .

"Xin lỗi cậu, mình không thích cậu, Tô Hạ, về đi, muộn rồi. " Lời nói của cô tựa như một nhát dao đâm sâu vào ngực Tô Hạ, đau đớn vô cùng .


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tatoo#yen