Xin lỗi! chúng tôi đã cố hết sức
" A đau quá". Trần liên nằm trên giường đẻ chịu sự đau đớn giày vò, tiếng hét thất thanh của bà làm vọng cả một hành lang.
"Bác sĩ bệnh nhân mất nhiều máu quá mà đứa bé chưa chịu ra", một y tá nói trên mặt hiển thị đầy sự lo lắng.
Thấy không thể cả mẹ tròn con vuông y tá liền ra hỏi ông Trương Hùng là chồng bà liên, đang sốt ruột bên ngoài thì thấy y tá đi ra vội chạy lại hỏi ~"xin lỗi tình hình vợ tôi sao rồi?"
Y tá lắc đầu vẻ mặt buồn rầu tiếp lời. "Do bệnh nhân quá yếu chỉ có thể cứu được một trong hai, xin lỗi mong ông lựa chọn giúp chúng tôi. "
"Xin cô nhất định phải cứu vợ tôi, không có con cũng không sao". Ông hùng quỳ thụp xuống nền đất lạnh nắm tay y tá cầu khẩn, con thì có thể đẻ đứa khác nhưng mất vợ rồi ông chẳng biết phải làm sao.
Trong khi đó người đàn bà rũ rượi trong phòng sinh vẫn cố gắng trút những hơi sức yếu ớt để con của mình có thể bình an chào đời. Y tá đi vào vội nói với bác sĩ rằng:" giữ mẹ"
Hai từ này đã đâm sâu vào trái tim của người mẹ, bà biết mình không còn thời gian và con mình cũng vậy. " xin bác sĩ cứu con tôi, cứu con tôi"
( aaaa lần đầu viết truyện luôn á, có gì bị sai với câu từ lủng củng mong mọi người bỏ qua cho mừn nha. ლ(´ ❥ 'ლ))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro